The multitude of books is making us ignorant.

Voltaire

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 111 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 597 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:07:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44: Rắc Rối Tại Bar (2)
giờ tối - tại đường XXXXXX.......
Ba chiếc siêu xe hiện đại đời mới đang phóng vùn vụt, tung hoàng trên đường cao tốc. Tiếng rít phanh khi rê xe nghe muốn chói tai, những cô gái bên lề đường, ôm nhau hét hò bàn tán về ba chiếc siêu xe ấy. Chắc chỉ chỉ có công tử nhà giàu mới mua được, còn là loại có một không hai, độc nhất trên thị trường, là hàng cực khủng.
Đương nhiên, chủ nhân của ba chiếc đó không ai khác ngoài anh em chí cốt tụi hắn. Sửa soạn quần áo, ăn mặc gọn gàng thoải mái rồi rủ nhau đi bar. Hương nước hoa nam tính nhẹ nhàng nhưng quyến rũ, vừa đặt chân khỏi con chiến mã yêu quý lập tức cả đống em bu vào.
"Anh GIN ơi! "
"Trời ơi! SHIN đẹp trai quá!"
"Ui! SUM lạnh lùng thiệt đấy!"
.................
Đám vệ sĩ áo đen lôi đám con gái đang hò hét, ngáng đường tụi hắn. Cả ba ung dung, lạnh lùng đi vào trong. Bấm cái nút đỏ thang máy chuyên dụng dành riêng cho hắn, dần dần cả ba được đưa xuống nơi sâu nhất của quán bar. Chính xác hơn, quán bar nằm dưới tầng hầm, dưới cả mặt đất. Sỡ dĩ không khí dưới đó vốn lạnh và thoáng mát vì lòng đất đâu có nhiệt độ, hắn chỉ bố trí thêm mấy cái thiết bị công nghệ hiện đại tiên tiến, còn không gian trong lành thì do phép thuật của ba hắn làm thôi.
"Ê! Sao bữa nay tao thấy quán bar im ắng quá vậy?" - GIN ngạc nhiên đứng trước cánh cửa rộng lớn. Hầu như đêm nào, cái nơi này cũng mở nhạc ầm ĩ, gào thét đinh tai.
"Ờ ha! Chả lẽ quán mày ế rồi à?" - SHIN nhạo báng, trêu chọc.
" Đi!" - SUM mặc kệ, lạnh nhạt nói 1 từ, đúng y nguyên có 1 từ.
Cánh cửa gỗ chạm khắc hoa văn vừa được mở ra, cả ba cứ nghĩ thế nào cũng có mấy cô em hét lên rồi đổ xô về phía mình đòi ôm, đòi hun đủ thứ hay mấy cái thứ ánh mắt ghen ghét hoặc kính trọng của lũ đàn em nên thần kinh tụi hắn đã được tu luyện thành sắt thép từ lâu lắm rồi, chỉ việc làm như không có chuyện gì và đợi phục vụ mang rượu tận nơi thôi. Nhưng sự thật đã chứng minh, chẳng có 1 bóng dáng nào chạy tới đây cả. Âm nhạc vẫn sôi động náo nhiệt, người ăn chơi vẫn đông đúc như kiến, tuy nhiên sự
chú ý của tụi hắn dường như bị lãng quên, tất cả đều tập trung ở quầy bar, nơi quản gia GIN đang làm việc tại đó.
Ông hơi bất ngờ khi nhìn thấy VƯƠNG thiếu gia, tay chân lập tức ngừng hoạt động, dẹp công việc sang chỗ khác. Cậu từ từ đi về phía quầy rượu, cả hai cũng máy móc theo sau, tiếng bước chân như khoảng hư vô trong gió không gây ra tiếng động. Bọn hắn đương nhiên không quan tâm đến cái búa rìu dư luận, đồng thời thính giác đang muốn được yên tĩnh, đây quả là cơ hội tốt. Tuy nhiên khi cậu vừa đặt mông ngồi xuống chiếc ghế, quản gia đã nhanh chóng ghé sát vào tai cậu thì thà thì thầm chỉ riêng hai người nghe và khi nghe xong đôi đồng tử hổ phách xoay nhanh về cái vòng tròn đông nghẹt người, biểu hiện như muốn phá tan cái vòng tròn đó.
"Sao vậy?" - SUM nhấc ly coctail BLOODY MARY lên uống.
"Hả!? À...à! Không có! Chúng ta tiếp tục uống!" - Cậu giật mình, lặc đầu phủ nhận. Tự rót ình cốc rượu vang.
"Này! Mày nghĩ sao về vị hôn phu của mày hả SHIN!?" - GIN cười lơ đãng, ánh mắt mơ hồ.
"Hừ! Nhà ả ta chỉ có được cái tài sản! Xử lý xong cho cô ả bay sang hoang đảo luôn! Sông chết mặc kệ, bổn thiếu gia don't care!" - SHIN cười khinh, âm mưu nham hiểm đầy người.
Cậu im lặng, uống thêm cốc. Quản gia quan sát chẳng bỏ sót chi tiết nào, đây là lần đầu tiên ông thấy cậu có phản ứng như vậy. Mặc dù thiếu gia ghét cay ghét đắng về mấy cái vấn đề tình cảm, yêu đương hay kế hoạch hôn nhân tương lai, nhưng sự xuất hiện của vị hôn thê mới khiến thiếu gia trở nên thay đổi khác thường, có lúc không tập trung vào công việc, bỏ nguyên si đến qua hạn rồi mà vẫn chưa xong. Thần trí bay bổng, vu vơ y như lứa tuổi nam sinh còn mới nông nổi, có bữa hỏi ông câu làm ông suýt sặc.
Chẳng lẽ thiếu gia yêu thật rồi sao?
Vị tiểu thư đó là ai mà có thể làm thiếu gia nhà ông thần thần trí điên đảo thế? Ông vô cùng muốn được một lần chứng kiến!
Thế là sự trùng hợp ngẫu nhiên đã cho ông thấy tận mắt! Cô gái tóc bạc xinh đẹp đó chính là vị tiểu thư đã lọt vào mắt xanh của VƯƠNG thiếu gia! Khí thế ban nãy thật bức người! Sát khi phong độ xen lẫn nguy hiểm!
Nhưng mà........... ông cảm giác, vị tiểu thư đó có chút.....không bình thường. Không biết có lầm hay là không, nhưng rõ ràng có hơi thở hắc khí tỏa ra từ cô ấy. Được che giấu rất kỹ, ngay cả hai vị tiểu thư tóc đen tóc đỏ đó nữa.
Kì lạ!............
"Được! Quân tử nhất ngôn! Nếu mày thua! Mày nhất định phải cuốn gói về nước mày trả lại anh KHIÊN cho tao!" - Tiếng đàn bà rống to.
Giọng nói này!? Chẳng phải là tiểu thư HUỲNH LAN tập đoàn xuất khẩu gốm sứ nổi tiếng đó sao? Cô ta làm gì ở đây? Rõ ràng ba mẹ cô ta nghiêm cấm tuyệt đối không cho cô ta đến các loại quán bar để dữ thể diện cho gia đình cô ta mà? Chả lẽ do cái tin đồn mình đính hôn khiến cô ta đến đây vừa quậy phá vừa gặp mình khóc lóc hả? Không được, nhất định phải xử lý chuyện này cho yên ổn nếu không tên SUM quỷ kế này không ngu gì mà bắt đền mình!
"Này! Con bé tiểu thư kia làm mất khách tao, mày chịu gì nhỉ?" - Qủa nhiên tên xảo quyệt ngồi bên cạnh, vỗ vỗ bả vai cậu cười nham hiểm.
"Yên tâm! Yên tâm! Cô ta đang quảng cáo khách ày đấy!" - Ta muốn đấm ngươi.
"NHỚ ĐẤY!!!!!!!!!" - Loa âm thanh siêu cấp.
"Quảng cáo tốt nhỉ?" - Hắn ngoáy ngoáy lỗ tai.
"....................................."
BLACK MOON lấy móng tay cắm chặt vào da thịt, kìm chế cơn giết người ngay lập tức. Đường máu rỉ từ miệng vết thương thấm ướt móng tay, cô đột nhiên cảm thấy cơ thể
suy sụp bất ngờ, loại cảm giác này cũng tương tự như BLOODMIX nhưng không đến nỗi phải ngã khụy xuống sàn đất.
HUỲNH LAN bắt gặp gương mặt tái xanh của BLACK MOON. Ả ta cười một cách ngạo nghễ, giọng nói luyến láy ỏng à ỏng ẹo, yêu cầu cô xin tha nhưng đáp lại cái giọng sởn da gà ấy là một ly nước tạt thẳng vô người ả. Nhỏ khinh khỉnh, hất chất lỏng đen đặc nhuộm tối váy ả, bộ váy mỏng xé 2 mảnh chợt không khác gì đuôi bạch tuột. HUỲNH LAN tức giận, nổi khùng trước đám đông, tiện tay nhỏ ném luôn cái ly trúng đầu bù tóc rối, đỡ cô vào nhà vệ sinh.
Cả hai chẳng hề hay biết, lúc đang di chuyển đã có ba anh chàng khắc tinh nhìn thấy hết. SHIN rất kinh ngạc khi nhỏ tự nhiên có mặt tại đây, bộ váy mà nhỏ mặc hôm nay vô cùng cuốn hút. Không hở hang hoặc thiếu vải nhưng gam màu ấm và đôi chân thon dài cũng đủ khiến máu nóng anh sôi sục.
"Sao RED FIRE lại ở bar!?" - SHIN hỏi cậu.
"Mày hỏi cô ấy chứ hỏi tao làm gì? À! Hình như lúc nãy, cô ta giựt cái ly việt quất của mày đúng không?"
Anh tối sầm sắc mặt. Tưởng không có ai thấy, mà nhỏ cũng giỏi thiệt! Giựt ly người ta mà cũng chả cần biết người uống là ai.
Hiện giờ chỉ còn lại duy nhất mình nó, mọi người ai về chỗ nấy xí nữa xem kịch vui, vị tiểu thư HUỲNH LAN bận sửa soạn lại trang phục, chắc bộ váy mới nổi bật hơn cả bộ váy hồi nãy.
"AAAAA! Anh SUM đến khi mô rứa!" - Tiếng hét kinh thiên động địa.
Hơn trăm phụ nữ quay ngoắc rồi đồng loạt gào to. Không gian yên tĩnh ba chàng kết thúc, âm thanh chân vịt ầm ầm nhào đến tựa cái búa đập rầm rầm móp não. Hắn bực mình bắt đầu bị mấy cô em kéo tới kéo lui, anh thở dài vì mấy tiếng nhao nhao ẽo ợt chả ngừng, cậu chọn lựa cách im lặng là tốt nhất. Nó trố mắt, môi giựt giựt tột độ, ba cái tên bộ là âm hồn không tan hay sao mà đi đâu cũng gặp hết vậy.
Một hình ảnh nóng bỏng vô tình rơi giữa tòng mắt tím biếc. Người phụ nữ quần áo hở hang xa lạ rất tự nhiên hôn má SUM. Nó cứng đơ, mở banh con ngươi nhìn cảnh tượng thân mật ấy, chốc lát khung cảnh dần bị nhòa đi bởi những giọt lệ trong suốt. Đau thật! Sao lại khóc? Vì hắn ư? Trái tim lạnh băng bỗng nhiên tan chảy, mạch đập cảm giác như được sống dậy, chúng lưu thông truyền máu, truyền cả cơn đau. Chúng tập trung ở tại tim, từ đó lan khắp cơ thể, tích tụ thành nước mắt.
Nó lo sợ thứ cảm giác nhói đau này, một thứ cảm giác vô cùng đặc biệt với những người học sinh. Tuy nó cũng là một nữ sinh viên nhưng nó không hề muốn chấp nhận thứ
cảm giác này.
Yêu ư?
Nực cười!
TRẦN HOÀNG HẢI! Ngươi đừng tưởng làm vậy thì ta sẽ khóc lóc y như đám con gái ngu ngốc kia! Bây giờ, ta rất háo hức xem kịch vui sắp mở màn tại đây, hy vọng ngươi không phá đám sự thư giãn của ta lúc này!
Nó cười mỉa mai, lấy tay quệt nước mắt rồi ngồi xuống chiếc ghế đệm cạnh cái hồ mọc đầy cây.
Hắn nhìn thêm lát, lạnh lùng quay mặt.
Xin lỗi!
Có lẽ bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ không còn ôn nhu với cô nữa!
Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? - Hoàng Lôi handsome