Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.

R. L Sharpe

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 111 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 597 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:07:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29: Ý Tưởng Của Thầy Hiệu Trưởng.
LOODMIX - HUYẾT TỬ NHI nữ chúa tể sở hữu quyền lực tối cao thống trị vùng đất VAM làm hàng trăm con dân phải cúi đầu phục tùng. Từ nhỏ nhan sắc đã xinh đẹp, mưu trí tài cao, học rộng hiểu sâu và năng lực cường đại. Được mọi người tôn kính, sùng bái.
Nhưng khi bắt đầu đặt chân đến thế giới con người, nó mới nhận ra không phải lúc nào nó cũng thông minh, tài giỏi đặc biệt là đối với cái nơi kì quái này. Ví dụ mấy phong tục tập quán của loài người khiến nó rất lạ mắt mệt mỏi, thay vì đi học buổi tối thì trường học lại mở vào buổi sáng dễ bị phóng hỏa, cháy da. Những phong trào quái đản do nhà trường tổ chức khiến nó rất bực mình chán ghét, cộng thêm việc "đắc tội " với HIỆP HỘI HUNTER DARK đã đẩy mạnh sự phát triển, gia tăng số lượng kẻ thù trong hắc giới.
Vận xui đến thích với nó từ lúc nào vậy?..............................
Chả lẽ do cái thế giới này sao?..............................
Nó có nên khởi động lại kế hoạch hủy diệt ánh sáng không?...................................
Giọng thứ nhất: CÓ!
Giọng thứ hai: KHÔNG!
Giọng thứ nhất: CÓ!
Giọng thứ hai: KHÔNG!
CÓ.
KHÔNG.
CÓ.
KHÔNG.
................................
AAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!! Đau đầu quá! Một tiếng từ tim, một tiếng
từ tâm biết nghe theo tiếng nào đây!?
Được rồi, chuyện phiền phức hẵng dẹp sang bên. Nó cần phải giải quyết chuyện phiền phức hơn. Theo như thông tin nhỏ nói cho nó biết, tháng 6 hằng năm trường BEST & SHARP sẽ tổ chức một lễ hội, mục đích để nâng cao tinh thần tham gia phong trào và đánh giá hạnh kiểm từng học sinh.
Ngoài ra, còn cộng điểm thi đua cho những lớp nổ lực tham gia nhiều nhất.
Tất cả các lớp hoặc các câu lạc bộ sẽ tự bày ra tiết mục đặc sắc. Giả sử như múa, hát, văn nghệ, đánh trống, ảo thuật....v.....v mà cái trường này đã học giỏi, hát hay, chỉ số IQ cao nên lớp nó được phân làm tiết mục diễn kịch cho nổi bật................
Thật sự..... đúng là "nổi bật "........................................
Vở kịch tên: NÀNG BẠCH TUYẾT VÀ BẢY CHÚ LÙN.
Nó mới nghe thôi muốn ói rồi!
Mà chắc ai cũng biết, trong phần đóng kịch có rất nhiều trường hợp xảy ra, ví dụ như kẻ thích vai này người ưa vai kia thì xảy ra vô cùng phổ biến. Thế nên, họ phải bốc thăm chọn vai diễn ngẫu nhiên ình và sự bốc thăm kinh hoàng đã biến vở diễn buồn nôn thành vở diễn "ĐÀN ÔNG VỚI ĐÀN ÔNG" đích thực. -_-llll
Nó nghĩ lại rồi, thà chọn vở kịch buồn nôn còn hơn vở kịch "GAY" chính hiệu.
Nhưng sự thật đâu thể thay đổi.
Mọi chuyện bắt đầu thế này............
7h sáng..............
Lớp học 11A VIP..............
Ánh nắng chói chang hắt vào khung cửa sổ, lá rơi nhẹ nhàng trên thềm đá cứng trơn. Lớp học bốn bề tĩnh lặng, im thin thít chỉ có tiếng phấn trắng ma sát và âm giọng ồm ồm của thầy giáo ngữ văn. Tiết ngữ văn có thể gọi là tiết buồn ngủ nhất trong các tiết bởi vì giọng nói ông thầy có một "ma lực lôi cuốn, sức hút mãnh liệt " khiến người nghe dễ dàng chìm vào giấc ngủ.
Đương nhiên là chẳng có ai dám ngủ cả.
SHIN ngồi bên cạnh thấy nhỏ gật gà gật gù liền vỗ vỗ sống lưng, cố gắng đánh bay mấy con sâu ngủ trong người nhỏ.
"Gì?" - Nhỏ mơ mơ màng màng.
"Buồn ngủ hả? Ráng đi nửa tiếng nữa hết giờ!" - SHIN cổ vũ, an ủi.
Nửa tiếng nữa!? Trời ơi! Có ai giết tôi luôn đi! Nghĩ sao vậy!? Hôm qua thức khuya xử lý công việc, sắp xếp tài liệu tới 4h sáng mới được đầu áp gối, chăn ấp thân. Cuối cùng tưởng là ngủ ngon, ai dè ma xui quỷ khiến tên chó nào đột nhập vô biệt thự mà cướp cái gì chả cướp lại cướp ngay cái bình hoa rẻ tiền nhà người ta làm cả ba đứa mắt thâm quầng nguyên buổi sáng.
Thước đo sự chịu đựng đến mức độ giới hạn, cửa sổ tâm hồn đóng sập. Nhỏ chả cần chú ý tới hình tượng, ngả lên vai anh khò lun. Không gian chấn động mạnh, đặc biệt là thầy giáo, cái đầu hói bóng loáng bốc khói đen xì xì. Lũ nữ sinh trợn to mắt, thật muốn xé xác nhỏ ra nhưng nghĩ đến ngày đẫm máu đó, bất giác lạnh ớn người.
Cô với nó chảy đống vạch đen sau ót.
"ÁI CHI HỎA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!" - Ông giáo rống.
Nhỏ cau mày, khó chịu. Đứng dậy, lấy lại năng lượng khinh khỉnh nhìn ông.
"Sao em dám ngủ hả??????????!!!!!!!!!!!!!!!!!!Lên làm bài này cho tôi còn không bước ra xách hai xô nước đứng trước lớp!!!!!!!!!!!!!" - Ông giáo tức giận, chỉ thẳng nhỏ.
Lũ nữ sinh âm thầm cười, đứa mô cũng đắc ý xem trò hay. Nhỏ vận động lại cơ thể, hùng dũng bước lên bảng, giựt phắt phấn khỏi tay ông thầy.
LẠCH CẠCH......LẠCH CẠCH..........XẸT.............
Lớp học rớt cằm, ông thầy bất động chết điếng. Nhỏ cười thiệt dễ thương, lễ phép trả phấn, ung dung trở về bàn. SHIN còn đang lo lắng cho nhỏ không ngờ chỉ số IQ của nhỏ kinh khủng đến vậy, bài này anh mất 20' mới xong mà nhỏ lại xẹt đường phấn là hết.
"Nè!" - Đột nhiên nhỏ vỗ vai anh.
"Hử!?" - Anh ngạc nhiên.
"Mượn vai ngủ tiếp nhé!" - Nhỏ phun câu rất chi là hồn nhiên.
Chưa kịp trả lời, mái tóc thơm ngát dựa vào bờ vai rắn chắc. Nhỏ khép mi, ngủ một mạch trong hàng ngàn ánh mắt lưỡi dao hận không thể chém, giết nhỏ ra. Kẻ nào đó vừa được học vừa được gần gũi mỹ nhân, linh hồn lâng lâng giữa chốn du mộng.
GIN ám hiệu với SUM. Tính giờ nghỉ giải lao, Hai thằng bạn chuẩn bị "hỏi cung" người cười vui phơi phới.
.......................................................................................................
"Ê!Ê! Hai thằng tụi bay định làm gì?" - Sau phía sân trường, SHIN đáng thương bị hai thằng bạn dồn vào đường cùng.
"Làm chuyện nên làm!" - GIN cười đểu.
"Tao còn chưa có cơ hội thân mật mày tính "nấu chín cơm" trước à?" - SUM khinh thường anh có điều hắn nên khinh thường mình đúng hơn.
"Kệ tao! Tụi bay ghen à! Yêu ai chả yêu, tự nhiên hai con mèo hoang đó làm gì!? " - Anh chống trả quyết liệt.
"GHEN HỒI NÀO!!!!!! YÊU BAO GIỜ!!!!!!!!" - Phẫn nộ đồng thanh.
"Á à! Tụi bay......"
BINH....
BỐP......
Không cho anh nói cả hai tặng đấm miễn phí vô mặt anh. SHIN tức ói máu, vừa hay cả ba thể hiện luôn sức lực, năng lượng dồi dào của riêng mình, chẳng kiêng nể gì nhào dô đánh. Kế hoạch hỏi cung chuyển thành màn đánh lộn cực trẻ trâu phía sau trường.
"Hai tụi bay ghen thì nói đi còn bày đặc!"
"Câm! Biết gì mà nói!"
"Không phải đêm trước nó đến nhà mày hả SUM!"
"Mày im đi! Đêm đính hôn trước đó mày với con nhỏ ở chung phòng chứ gì!"
"Khâu mồm mày đi! Chung phòng hồi nào chứ!"
"Tóm lại hai tụi bay toàn ăn cơm trước kẻng không à!"
"MÀY CHẲNG THẾ CHẮC!!!!!!!!!!!!! " - Đồng thanh tập hai.
Ba người đánh nhau rất sung. Đột nhiên, anh vấp phải cục đá, ngả lăn khỏi cuộc thế nhưng hai thằng bạn chả để ý cứ việc tự nhiên đấm thẳng mặt nhau, anh hớn hở huýt sáo, ước gì có bắp rang bơ để xem cho khí thế hừng hực.
Tình cờ vị khách đặc biệt ngang qua. Thấy vi phạm nội quy, Không những không cản mà còn cùng ngồi xem, xém chút anh giật bắn mình.
"Thầy.....thầy...hiệu............. trưởng...!" - SHIN lắp bắp.
"Yên tâm coi đi! Chả bắt đâu! Đừng có lo!" - Ông đập vai SHIN cười, một tia gian xảo xẹt qua đáy mắt.
Anh lạnh ớn xương sống, da gà từng đợt trồi lên. Sao có cảm giác bất an quá vậy.
"Ủa! SHIN! Mày chạy đâu rồi?" - Bây giờ mới phát hiện.
"Hèn thế!" - Cậu chế nhạo.
"Tao nè!" - SHIN giơ tay.
"Thằng mô ngồi với mày thế!?" - Tiếp tục đồng thanh. Do năng lượng quá sung, khó bụi múa quanh hai người làm lờ mờ chả thấy.
"Thằng này!" - Ông tươi cười chỉ mình.
Hai tên hóa đá. Cậu sảng hồn, lập tức thay đổi sắc mặt 360 độ, chạy tới nịnh nọt ông.
"Ủa! Ba! Sao ba ngồi đây bẩn thế! Để con gọi đám vệ sĩ lấy ghế rót nước cho ba nhé!"
SHIN với SUM gãi sồn sột, nhột tê dại.
Thằng bạn chạm thần kinh cấp độ mạnh.
"Con ngoan quá! Không sao ba đến xem thôi! Chậc! Tiếc quá! Đang hay tự nhiên dừng!" - Ông thở dài, cũng trẩu tre một thời.
"Để tụi con tiếp tục cho ba xem nhé!" - Cậu kính ba vợ cực kì.
"Bộ mày điên à!!!!!!" - Hắn chịu không nổi hét to.
"Thôi! Thôi! Giỡn đủ rồi! Bữa nay vô lớp sớm chút để bàn một việc!" - Ông giảy vây.
"Bàn chi vậy?" - Hắn khó chịu.
"Rồi - sẽ - biết!" - Ông cười gian tà.
Không gian lạnh âm độ.
.........................................................
Lớp học.
"Sao hôm nay vô sớm thế!?"- Ns 1
"Thì bàn về mấy lễ hội gì đó đó!" - Ns 2.
"Chán! Tao định lên face chút!" - Ns 3.
"Đang chơi hay tự nhiên bắt vô!" - Boy 1
"Tao còn tính để cho cái thằng nhà nghèo kia ăn trọn quả bóng!" - Boy 2
"AIZZZA! Tao ngủ đây!" - Boy 3
Lớp học ồn ào, sôi nổi. Tụi nó ngán ngẩm, chả biết làm gì chơi. Bỗng nhiên, cô giáo bước vào lớp, tay ôm cuộn giấy to, dài. Theo sau là thầy hiệu trưởng.
"Cả lớp đứng!" - LÊ NGỌC hô.
Không khí nghiêm túc hẳn.
"Chúng em chào cô! Chào thầy ạ!" - Cả lớp đồng thanh.
"Rồi ngồi đi!" - Ông hiền từ.
Cả lớp an tọa.
"Các em thân mến! Đây là thầy hiệu trưởng trường chúng ta - HẮC ĐINH THIÊN, hôm nay thầy đến lớp chúng ta dặn dò số về việc tổ chức lễ hội và sẽ gặp riêng mấy em bàn cuối ở văn phòng!" - Cô giáo lịch sự giới thiệu.
Tất cả mọi người há hốc miệng. Hình ảnh ông thầy hiệu trưởng mọc đầy râu ria, khuôn mặt dữ tợn gần năm chục tuổi trong trí tưởng tượng mơ hồ của học sinh hoàn toàn khác xa với vị thầy đẹp trai trên bục giảng này. Trẻ thì không hẳn nhưng già thì càng không, ông sở hữu giọng nói hiền hậu thần kì. Đường nét cứng rắn, chín chắn, sức quyến rũ, hấp dẫn đặc trưng của độ tuổi trung niên khiến nhiều thiếu nữ VAM ở thế giới MA CÀ RỒNG say mê vô số.
BLACK MOON giật giật khóe môi.
Lão già nhà mình tính làm gì vậy? Lũ hám trai kia nữa! Trai đẹp hám xong rồi giờ chuyển qua hám trai già à! Nếu như bọn chúng biết sự thật kinh hoàng về tuổi ba mình chắc..................................hihihihihihi.
Cô bịt miệng cười. Nó đọc được suy nghĩ đen tối trong đầu cô, nhịn cười cũng chả nổi.
"Các em học sinh thân mến! Theo quy định hằng năm trường chúng ta tổ chức lễ hội để làm gì thì các em cũng biết. Nói chung là để nâng cao tinh tham gia hoạt động phong trào và còn giúp chúng ta vui chơi giải trí, giảm stress. Nếu lớp nào có tiết mục hay nhất sẽ được công điểm nhiều nhất, còn được nhiều người ủng hộ, đạt giải xuất sắc thì sẽ cho vụt lên vị trí thứ nhất luôn, tất cả đều hạnh điểm xếp loại tốt. Tuyên dương lớp đó trước trường!" - Ông nói như học thuộc.
Cả lớp trầm trồ, xuýt xoa. Cô nghịch nghịch cây bút, nó chẳng thèm nghe lấy dây phone nghe nhạc, nhỏ lại háo hức vô cùng. Tụi hắn không hứng thú.
"Nhưng một số quy định thầy phải nhắc. Thứ nhất những dụng cụ chuẩn bị cho tiết mục là cả lớp phải tự làm, không được thuê hay mua, đây là ý tưởng của sáng tạo. Thứ hai khi các em ở phòng thay đồ hoặc đứng chờ, tuyệt đối không ồn ào mà phải im lặng tránh các trường khác nhận xét. Thứ ba đặc biệt là các em nữ, thầy biết các em thích mặc "hở" nhưng khi đến trường phải mặc đồ kín đáo ngay, váy dài qua đầu gối, quần dài tới mắt cá chân, nếu em nào không tuân thủ thì xin được miễn bước lên bục sân khấu, ngoài ra còn bị hạ 3 bậc hạnh kiểm. Cuối cùng, điều đáng chú ý, có một căn phòng màu vàng ở bên cạnh phòng thử đồ, nhất định không được mở ra còn câu hỏi vì sao..............tôi cũng chả biết!"
Nguyên lớp té ghế. Cô giáo cứng đơ. BLACK MOON đập đầu vô bàn, sao ba có thể nói trắng ra thế chứ!?
Tụi hắn bái phục ông thầy.
"Được rồi! Thầy đã nói xong, làm phiền cô!" - Ông cười.
"Dạ! Thưa thầy!" - Cô giáo đỏ mặt.
Thầy hiệu trưởng bước khỏi lớp. Cô giáo liền trải cuộn giấy dài trên bảng, chọn sẵn tiết mục cho lớp.
"Các em! Năm nay chúng ta sẽ diễn kịch! Để quyết định ngẫu nhiên, cô đã ghi tên các nhân vật ở đằng sau và tên vở kịch là..............."
NÀNG BẠCH TUYẾT VÀ BẢY CHÚ LÙN.
"WOA! Ước gì tao vai công chúa!" - Ns1
"Xí! Mày á!" - Ns2
"Tao xứng nè!" - Ns3
"Mơ đi! Anh mới xứng!" - Nam bê đê.
"HẢ!!!!!!!!!!!" - Lũ ns hết hồn.
"Ây dà! Tao ước vai hoàng tử!"
"Đừng có ước!"
"Tại sao?"
"Vấn đề là con công chúa ấy! Nhỡ trúng con xấu nhứt lớp thì sao!"
"Ừ ha!"
Âm thanh bàn tán, tranh giành, khuyên nhủ làm náo động lớp học. Cô giáo đập bàn, gọi từng em một lên ghi tên. Nó đau khổ, nguyền rủa ba cô ngàn vạn lần, không cầu vai đẹp chỉ cầu đừng đóng vai sến.
"Ê! Bà ước vai gì?" - Nhỏ hỏi.
"Vai lính! Không diễn càng tốt!" - Nó bực mình. Mắc ói quá!
"Còn bà?" - Nhỏ quay sang cô.
"Giống nó!"
"Được rồi các em! Chúng ta mở nào!"
Phần băng dưới tách rời tấm giấy. Nữ sinh háo hức, hồi hộp mở to mắt. Nam sinh lo lắng cắn móng tay. Tụi nó với tụi hắn chả kém, im lặng đợi chờ...........
Kết quả..............................................
...................................................................................................................
HẮC ĐINH THIÊN sửa soạn tài liệu chợt tiếng gõ cửa vang lên. Ông dừng công việc, nói.
"Vào đi!"
Tụi nó vào trước, gương mặt ai cũng vui vẻ chẳng thể nói nên lời, tâm trạng vui sướng, lâng lâng trút bỏ được gánh nặng. Tuy nhiên, nửa thần sắc bên khuôn mặt nó hơi chút khó coi. Tụi hắn theo sau, SHIN bình thường nhưng đến lượt hai anh em chí cốt đi vào thì không khí u ám tột độ. Cậu với hắn đem gương mặt như đưa đám vô phòng, khí thế sung sức mấy giờ trước đó tan biến tành mây khói. Ông cười cười, nụ cười ẩn ý như biết được kết quả.
"HUYẾT tiểu thư vai gì vậy?"
"Không vai gì!" - Nó thẳng thừng.
"Ủa sao lại không có vai!?" - Ông ngạc nhiên.
"Người dẫn chuyện!"
"Ồ! Con gái con vai gì?"
"Dạ vai lính!" - Cô trả lời.
"Con?" - Ông hỏi nhỏ.
"Dạ!.....nữ hoàng!" - Nhỏ ấp úng ( Nữ hoàng mẹ ruột của bạch tuyết ấy )
"Ồ! Được diễn nhanh!"
"SHIN?"
"Dạ vai vua!"
"Hai đứa?"
Không thể nói.
Tua ngược lại vidieo............
"Hả! Sao em lại là vai mụ phù thủy!?" - LÊ NGỌC khóc lóc.
"Ngẫu nhiên mà! Thôi ráng chịu đi!" - Ả bên cạnh an ủi.
"U....u....hu....hu!" - LÊ NGỌC ỉu xìu.
"Hú hồn! Tui vai lính!" - Cô thở phào.
"À! Tui vai nữ hoàng!" - Nhỏ thỏa mãn. Diễn nhanh đỡ phí sức.
"Còn anh?" - Nhỏ hỏi SHIN.
"À......vua!"
"Bà thì sao?" - Cô hỏi nó.
"Dẫn chuyện.......nhưng " - Nó trợn con ngươi, da vịt lỗ chỗ.
"Sao?"
Nó chỉ thẳng lên bảng. Có hai dòng chữ rất chi là "nổi "
HOÀNG TỬ: TRẦN HOÀNG HẢI.
CÔNG CHÚA: VƯƠNG TỬ KHIÊN.
Sấm chớp giật cấp độ mạnh. Thời sự thông báo trời sẽ mưa và mưa tụ lai trên đầu hai bọn hắn.
Trở về hiện tại..................
"WAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!" - Anh ôm bụng cười lăn cười bò, cười lấy cười để.
"Mày im đi SHIN! Tự nhiên mày đóng vai công chúa chi vậy!!!????"
"Mày tưởng tao muốn lắm à!? Muốn nghe mấy lời ngọt ngào sởn da gà gai ốc của mày lắm à!"
"Đỡ hơn mày nhiều! Có con công chúa nào cơ bắp cuồn cuộn chưa!?"
"Có thằng hoàng tử nào miệng hôi như mày chưa!?"
"Mày coi lại miệng mày thử đánh răng sạch sẽ đi rồi tao hôn!?"
"Hôn xong bị A/H3N1 à! Gớm chết!!!!!"
"Còn mày bị HIV đấy!!!!!!!!!"
Hai người cãi nhau ầm ầmrồi đánh lộn, người ngoài cuộc đứng xem. Họ không để ý đến ông thầy đang bịt miệng cười đến sái quai hàm. Nó đến gần hỏi.
"Thầy cố ý phải ko?"
"A! Hả!?" - Ông rớt nước mắt.
"Thầy cố ý phải ko? " - Nó lặp lại.
"À! Đúng đúng! Sao tiểu thư biết?"
Lúc nãy nó cảm nhận được nguồn ma lực trong tấm giấy, chắc chắn ông thầy đã giở trò.
"Sao làm vậy?" - Nó cau mày.
"Như thế mới nổi bật! À ngày mai tiểu thư đến nhà con rể tôi tập kịch nhé " - Ông sửa soạn tiếp tài liệu.
"Chú!" - Nó gọi.
"Sao tiểu thư?"
"Có dấu hiệu vũ khí hắc ám đầu tiên!"
Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? - Hoàng Lôi handsome