Hãy tiến lên và cứ phạm sai lầm. Phạm thật nhiều sai lầm. Bởi vì đó là nơi bạn sẽ tìm thấy thành công ở phía sau những sai lầm này.

Thomas J. Watson, Sr.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 111 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 597 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:07:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16- 17: Rắc Rối Đau Đầu _ Trận Chiến Khởi Đầu Trong Triển Lãm Búp Bê
ỐC......CỐC......CỐC
"Vào đi!"
KÉÉÉÉÉT...........
Cửa sắt nặng nề vang lên âm thanh hoen gỉ, vài tia sáng lạnh lẽo chiếu xuyên qua căn phòng.
Trong căn phòng tối tăm, u uất, xộc mùi tử thi, một cô bé đang nằm nhàn hạ, nghỉ ngơi trên chiếc salong làm bằng.......DA NGƯỜI.
"Chủ nhân! HUYẾT CÔNG CHÚA ĐÃ TỚI THẾ GIỚI NÀY RỒI Ạ!"- Tên thuộc hạ nói mà lòng tràn đầy lo lắng.
Nó làm ngơ, cười quỷ dị đùa đùa nghịch nhịch cái đầu lâu trên tay mình, khẽ hỏi:
"Có hình không?"
Nghe thấy vậy, tên thuộc hạ lùng sục trong túi mình,cung kính đưa cho tiểu chủ nhân.
Đôi mắt tro xám bỗng nhiên sáng rực, cô bé tiến lại gần ngắm nghía bức ảnh trong tay thuộc hạ rồi giựt phắt. Nó dán lên tường, nụ cười thích thú của trẻ con xen lẫn sự thù hận của quỷ dữ sau đó..............
PHẬP
PHẬP
PHẬP
Ba nhát dao lóe sáng trong mà đêm, phóng thẳng vào tấm hình, đâm trúng eo, lưng, khuôn mặt cô gái.
"Mái tóc này.......đôi môi này.......gương mặt này........đôi mắt này.....và cả sự trưởng thành này........."-Cô bé đặt tay trên ngực, run run nói
"SẼ LÀ CHƯỚNG NGẠI VẬT ĐÁNG NGUYỀN RỦA!"
Màn đêm tối vang lên âm thanh gằn rít, giết người.
.........................................................................................................................
RÀO......RÀO.........RÀO
Tiếng nước chảy mạnh, xối xả đổ ập lên thân hình mảnh mai, trắng trẻo. Nó vò mái tóc đen dài, suôn mượt với ít tinh dầu hoa oải hương làm mùi thơm lan tỏa cả không gian phòng tắm. Có mấy sợi dán chặt vào vành tai, vài sợi quấn quanh ngón tay ngọc ngà của nó, những sợi còn lại rủ xuống bầu ngực đẩy đà, trắng tuyết khiến cảnh xuân càng thêm động lòng người. (sorry mình nói cho các bạn nghe luôn thật ra mình rất thích đọc cảnh có H, các bạn thông cảm nha đừng bỏ truyện mình nha ).
CẠCH........
Bỗng, cửa tắm bị đẩy ra, BLACK MOON đi vào nhưng sắc mặt không được tốt cho lắm. BLOODMIX nghe thấy tiếng động, ngoái đầu,nhìn cô một hồi rồi........... quay sang tắm tiếp. Miệng cô càng méo xệch hơn, đặt giỏ đựng đồ xuống, lầm bầm trách móc:
"Cái đồ vô lương tâm, nhìn bạn như vậy mà chẳng hỏi han gì cả! Hứ! "
Nó chả để ý, tập trung cao độ gội đầu.
MOON cởi hết quần áo vứt bừa khắp nơi,dần dần cơ thể mảnh khảnh, thon gọn của cô lõa lồ ngay trước mắt nó. Làn da trắng mịn, hồng hào ko tì vết. Mái tóc dài bạch kim, lung linh dán chặt vào tấm lưng trần nhẵn nhụi, vòng eo thon thả bốc lửa, chẳng thua kém gì BLOODMIX.
"Ui nước ấm thế!"
Cô cảm thán thả mình vào trong dòng nước ấm. Nước ngập đến tận vai, hơi ấm truyền đi khắp tứ chi làm cô thoải mái vô cùng.
SOẠT.......
Đột nhiên, trên mặt nước xuất hiện một sợi chất lỏng trong suốt phả hương thơm hoa nhài, thoang thoảng. Đây là loại tinh dầu hoa nhài mà cô thích. Nó cho ít vô bồn tắm, sau đó lấy chai khác đổ ập lên đầu MOON.
"Á! Làm gì vậy? Hahahaha!"- MOON giật mình, cười to
"Hết giận chưa?"- Nó cười mỉm
Cô hơi xúc động chỉ là chuyện hôm lớp học thôi, mà nhìn đường cong ấm áp trên gương mặt nó. Lần đầu tiên BLOODMIX cười kể từ khi mẹ nó mất.
NỤ CƯỜI MỚI DỊU DÀNG LÀM SAO......
Bỗng, ánh mắt cô trở nên gian xảo thừa lúc nó không để ý, cô kéo nó ngã "ÙM" vào trong bồn tắm. Thế là hai đứa đại chiến cả ngày trong badroom.
...........................................................................................
Phòng giáo sư............
"UẦY! PHONG à tớ thấy con tớ quậy quá đấy!" - Hiệu trưởng thở dài bên đầu máy
"Hà hà, con tớ ngoan hơn nhiều!"- Giáo sư vuốt cằm, tự mãn
"Ngoan quá! Ngoan lắm! Thế ai hồi xưa đi công tác xa để con bé ở nhà tớ đến nỗi trong vòng 1 ngày mà làm bể mặt gương TÂM LINH với quả cầu thủy tinh của tớ đấy hả?????!!!!!!"
Ông vỗ vỗ trán, nuốt nước bọt. Sao nhớ dai quá vậy?
"Vỡ cầu tủy tinh thì thôi mà làm bể cả mặt gương TÂM LIH thì mới chết chứ, lấy đâu ra theo dõi các vong hồn nhà GHOST DOLL đây!" - Hiệu trưởng thừa thắng xông lên, nhưng ông không hề biết là mình đã lỡ miệng.
"GHOST DOLL?! "- PHONG giáo sư kinh ngạc, khẽ hỏi
CHẾT.....LỠ LỜI.......
"À ừm....haizzz đúng là GHOST DOLL - kẻ thù truyền kiếp của bộ tộc VAM và bộ tộc WOLF, con gái thứ 12 của GHOST TERRY đã trốn khỏi nhà giam HUYẾT XÍCH TỬ, hiện giờ đang tung hoành ở thế giới con người. Giết gần hơn 100 sinh mạng trong 1 ngày - NGẦU CHƯA!"- Ông cố ý thêm từ
Đầu giáo sư xuất hiện ba vạch đen. Ngầu gớm nhỉ?
"Đây là nhiệm vụ của ba đứa đúng ko?"
"Ừ!"
"Cậu nói chưa?"
"Bây giờ mới thông báo thì nói cái gì?"
"Ồ! Quên!"
TÔI ƯỚC GÌ CÓ THỂ CHO CẬU ĂN 1000 ĐẤM - Giáo sư PHONG rủa thầm
"Đang rủa tớ chứ gì '
"Hả! Sao cậu biết?"
"Tớ nghe thấy cậu "trừ..ừ" "
Có cần thông minh quá ko?
"Thôi tớ đi thông báo cho thụi nó đây! À mà cậu giải quyết vụ trên lớp xong chưa?"
"Chưa, thằng cha của tập đoàn KIM - giám đốc KIM HẢI cứ kiện cáo miết từ cảnh sát tới quan tòa....v....v đủ thứ, báo hại tớ phải dùng MA PHÁP TINH THẦN khống chế hết những người đó!'-Hiệu trưởng than thở
"Ồ! Vậy hả thôi cúp nha! Cố gắng lên không thì rắc rối đau đầu lắm đó "- Ông cười thầm, trả được một vố
"Này......!"
Nhưng chưa kịp nói câu nào, điện thoại đã tắt ngúm. HẮC ĐINH THIÊN thở dài, gục đầu xuống bàn, thở than.
Bộ cha đắc tội với con sao............ĐƯỜNG NGUYỆT
Sáng tuần sau...........
Trong phòng ngủ......
Ánh sáng ban mai dần dần hé mở, nó xuyên qua khuông cửa sổ chiếu thẳng vào trong căn phòng tối thui, rọi lên chiếc giường to mà hai cô gái đang nướng. BLOODMIX mặc váy ngủ nền tím chấm bi đen, kiểu váy tầng xòe rộng trông cực kì quyến rũ. Còn BLACK MOON chơi váy ngủ hai dây, không trong suốt nhưng chỉ dài đến đầu gối nên lộ luôn đôi chân thon dài, trắng nõn trông rất gợi cảm. Hai nàng ôm nhau ngủ say sưa, chẳng biết trời đất là gì cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên cắt ngang giấc mộng ngàn thu của hai nàng.
CỐC....CỐC.....CỐC.....
"Ai đấy!"- Cô ngái ngủ hỏi
"Dạ tiểu thư, giáo sư gọi hai người xuống điểm tâm!"
"Ờ...Ờ!"-Cô phất tay, nói cho có lệ rồi lay lay cô bạn nằm kế bên
"Hửm?!"- Nó dụi mắt, khó chịu
"Dậy đi bữa nay đi học! Nhớ ko?"
Cô nói, sau đó nhảy xuống giường, lục đồ rồi đi vô phòng tắm làm vscn, nơi mà hai đứa vừa đại chiến hôm trước. Nó bước xuống, nhưng không lấy đồ chỉ đánh răng, rửa mặt. Cô ngạc nhiên, nhìn nó.
"Không thay đồ sao?"
"Xí nữa!"
"Lâu lắm!"
"Dùng phép thuật!"
".........."- Lười cũng phải có mức độ thôi chớ.
Phòng ăn.......
Mùi thức ăn sực nức bay lên, lan tỏa cả nhà bếp. Người hầu bận rộn làm việc, bưng bê thức ăn cho hai vị tiểu thư cao quý của thế giới VAM. Nguyên cái bàn dài vuông vức được phủ một lớp khăn dày màu trắng, bên trên đặt nhiều các loại bữa sáng thịnh soạn khác nhau.
Cơm chiên dương châu nóng hổi, bánh bao TRUNG HOA hot phồng phộc, súp bắp tôm thơm ngây ngất với cả thịt bò sốt nướng caramen.....v..v (tác giả thôi mà kể ra cũng thèm......)
BLACK MOON và nó bước xuống, mỗi người cầm một túi xách riêng. Hôm nay nó mặc đồng phục màu đen nâu ngay ngắn, mái tóc dài thẳng mượt được vắt sang 1 bên, chân đi đôi BOOT da rất cá tính. Còn cô thì khác, đồng phục tuy giống hệt nó nhưng tóc lại buộc kiểu đuôi ngựa. Tay đeo vòng pha lê, lấp lánh in chữ RINGA LINGA, chân mang giày cao gót màu trắng pha đen cực kì xì - teen, phong cách quậy phá.
"Nhị tiểu thư ăn điểm tâm ạ!"- Người hầu đồng thanh nói
"ỪM!"-Tụi nó đồng thanh đáp lại
Cả hai ngồi vào bàn ăn, tâm trạng của HẮC tiểu thư bữa nay vô cùng tốt nên ăn rất ngon miệng. Còn nó vẫn bình thường như mọi ngày, chậm rãi ăn. Bỗng cô kêu to:
"Chú PHONG đâu rồi!"
"Dạ thưa tiểu thư, ngài ấy tới trường rồi ạ!" - Quản gia JOHN cung kính nói
"Nhanh thế!"
"Giải quyết vụ phá trường!"- Nó gợi ý
"À!"- Miệng cô méo xệch
Nó tu ngụm sữa cuối cùng sau đó đứng dậy, vụt khỏi nhà ăn. MOON không thèm để ý, cứ ăn ngon lành. Kệ, mình tới sau đỡ vướng vào rắc rối đau đầu.
....................................................................................................................
Tại gara.........
BLOODMIX vẫn lấy con chiến mã quen thuộc. Mở cửa, ngồi lên xe thì nhận được tin nhắn lạ.
HELLO, BABY
WHO ARE YOU?- Nó nhắn lại, khởi động xe lái tự động.
SUM
WHAT SUM?!
LÀ TÔI ĐÂY, NGƯỜI ĐÃ CƯỚP ĐI NỤ HÔN ĐẦU CỦA CÔ ĐẤY!
SHUT UP - Nó siết chặt máy điện thoại
HAHAHAHA YOU ARE SO ANGRY! LADY
OH! AND SO SO CRAZY! BAD BOY
WHAT? CRAZY! OH NO NO!
DẸP ĐI! BUỒN NÔN QUÁ
HA! CÔ CÀNG LÀM TÔI HỨNG THÚ HƠN RỒI ĐẤY! BYE
KHOAN! LÀM SAO ANH BIẾT SỐ TA
SECRET! CHỤT
BLOODMIX khắp thân nổi da gà. Cầm tay lái, tốc độ nhanh hơn. Tức thật, làm sao hắn ta lại biết số điện thoại mình chứ?
Tại trường BEST & SHARP
Trong giờ nghỉ giải lao, tất tần tật từ nam đến nữ đều tụ tập ở căn tin. Ai ai cũng bàn tán về vụ KIM tiểu thư tập đoàn đá quý với HUỲNH tiểu thư tập đoàn thời trang bị đánh.
"Trời ơi con nhỏ đó đánh KIM MY thật sao?"
"Gan dữ vậy!"
"Tụi nó láo thật nhưng tại sao hiệu trưởng chả làm gì hết vậy!"
"Tớ nghe nói cô gái tóc bạc dó là con gái cưng của hiệu trưởng."
"Di? "
"Sợ gì nếu là tớ thì tớ sẽ cho ả tơi bời!"
"Này này thiên thần mới đến ko được đụng vô!"
"Hứ đồ hám gái!"
"Đồ hám trai có khác gì?"
"Giống các người đều là lũ ngu!"
Cả nam lẫn nữ giật mình, tức giận quay đầu lại định đánh kẻ phỉ nhổ họ 1 trận nhưng ý nghĩ đó bị dập tắt nhanh chóng vì kẻ vừa nói xấu họ chính là kẻ được ghi trong danh sách nội quy trường học - TAM HOÀNG TỬ. Bọn con trai cắn chặt răng, nhường nhịn còn bọn con gái thì thẹn thùng, rối rít xin lỗi tranh thủ cơ hội cầm tay, xin chữ kí.
"Anh SUM tụi em xin lỗi nha!"-Ns1
"SHIN em thật sự xin lỗi!"- Ns2
"GIN anh có giận em ko?"-Ns3
"Mấy tiếng sorry ỏng à, ỏng ẹo của các cô là giả. Muốn được gần thần tượng mới là thật! "- BLOODMIX xuất hiện bất thình lình, lần đầu tiên nó nói dài như vậy
"WAAAAAAAAAAAAAAAAAA!"- Bọn con gái giật bắn tim
"MỸ NHÂN!"-Bọn con trai giương mắt trái tim ra nhìn
XẸT...........
CON MẮT LƯỠI KIẾM LẦN NỮA HIỆN RA.............
KHÔNG KHÍ LẦN NỮA RƠI VÀO VỰC THẲM IM LẶNG..........
"You!"
Bỗng, nó ngoắc tay chỉ vô hắn
"Cô gọi tôi!?"
Hắn ko tin được là nó dám dùng thái độ này để gọi hắn
"Chả lẽ ta gọi CHÓ!"- Nó khinh bỉ, cười khẩy. Trả vố vừa nãy
SUM tức run người, tay nắm chặt cố nhịn cơn giận xuống. Xem ra cô gái này chẳng được lĩnh giáo của hắn đây mà, càng nhịn càng kiêu. Hai thằng bạn bên cạnh, ôm gốc cây cố đến nỗi chân tay đều đứng không vững mà cái mặt lại méo tới chết người. Thế mới đau chứ!
"Ha ha ha! Có ai nói cuộc hội thoại của hai người quá nhạt nhẽo chưa?"-SHIN lên tiếng
"Vậy có ai hỏi hai người từ bệnh viện tâm thần ra chưa?" - Đến phiên cô gây bất ngờ
"Ối giời ơi!"- SHIN và SUM đồng thanh, GIN lại đỏ mặt câm đứng
"Đi!" - BLOODMIX nói
"A! Này không phải cô gọi tôi sao?"- Hắn vội vã hỏi
"Có ai nói anh stupid chưa? Bạn tôi chỉ trả đũa thôi!"-Cô trả lời thay
ẦM...................
Hắn chưa kịp tỉnh thì cô và nó đã đi xa. Khi hắn định thần lại thì......
HỪ.............CÔ EM........HÃY ĐỢI ĐẤY!
SUM vuốt cằm tán thưởng.
...........................................................................................
Lớp học 11A VIP.................
Hôm nay lớp học vô cùng khác thường, không gian ảm đạm, im ắng bao trùm cả xung quanh. Bình thường chưa vô giờ là quậy phá, đập bàn, nhảy lên ghế, vẽ bậy khiến cô giáo rất bực mình nhưng bữa nay lại ngoan như vậy......lại hơi lạ. Điều đáng chú ý là gương mặt ai cũng tái xanh, tay chân run cầm cập, cúi gằm trên bàn kiểu như đang đợi phán xét tử hình tới.
BỞI VÌ HÔM NAY LÀ NGÀY NHỊ CÔNG CHÚA QUỶ ĐI HỌC..........
CẠCH.......
Cánh cửa bật ra bất ngờ làm lớp học giật bắn cả tim, cái luồng khí lạnh quen thuộc tràn vô lần nữa. Cô với nó đi vào, phong thái lạnh lùng vẫn không mất.
"Hai em là học sinh mới à!"- Cô giáo chủ nhiệm niềm nở đón
"Vâng!"- Cô cười tủm tỉm, nụ cười sáng lạng như thiên thần khiến sự im lặng biến mất mà thay vào đó là hàng nghìn con mắt hám gái, say đắm.
Nó gật đầu.
Tụi con gái căm thù, phẫn nộ.
"Hai em giới thiệu tên đi!" -Cô giáo nói tiếp nhưng tay cầm thước kẻ đập lên bàn, cảnh cáo
"HẮC ĐƯỜNG NGUYỆT hoặc BLACK MOON. Rất vui được làm quen! "
"Họ HẮC! Sao nghe ghê ghê quá vậy?"-Ns 1
"BLACK MOON nữa chứ! Gớm quá "- Ns2
"Mỹ nữ mang họ HẮC sao?- Boy 1
"Cũng tàm tạm!"-Boy 2
"IM LẶNG!"- Gíao viên kêu to
Lập tức im phăng phắc
"Em!"- Cô giáo thay đổi khuôn mặt 180 độ
Cả lớp đầu chảy đầy vạch đen
"HUYẾT TỬ NHI or BLOODMIX " - Nó trả lời ngắn gọn
Không khí lạnh xuống âm độ học sinh cứng đơ, cô giáo cũng chẳng cười nổi nữa. Họ HẮC đã thôi mà còn họ HUYẾT nữa thì................
"À à! Hai em ngồi bàn dưới đi! "- Cô chuyển chủ đề cấp tốc
"Không được!'"- Ả NHƯ NGỌC hôm trước thét to
"Tại sao?"- Gíao viên chủ nhiệm ngạc nhiên
"Tụi nó ko xứng đó là chỗ của tam hoàng tử!" - Ả phản bác
"Cái gì không xứng ở đây?! NHƯ NGỌC thôi đi, em đừng có làm loạn!" - Cô giáo nói rồi quay lên viết bài
Cả hai đi xuống, tiến về chỗ ngồi. Ả NHƯ NGỌC thấy vậy, liền giơ chân ra ngáng nhưng điều đó đã nằm trong dự tính của nó. Nó vẫn bình thường đi, khi đến gần khúc củi chướng mắt thì......
BỐP........
"A! "- Ả hét lên the thé sợ mọi người nghe được
Nó cười khẩy, an toàn ngồi vào chỗ.
"Trừừừ........"- NHƯ NGỌC xuýt xoa chân mình, cắn răng nghiến lợi thù nó.
"Gãy xương con nhỏ đó chưa?"- Cô hỏi nhỏ
"Còn nhẹ!"
"......." - Chắc thế
Đột nhiên cánh cửa bật ra, tam hoàng tử phong thái vương giả, ung dung bước vào. Cô giáo thấy vậy, xoay xoay huyệt thái dương, giơ thước cảnh cáo trước khi tiếng hét mê trai vang lên. Khổ sở nịnh nọt:
"Mời mấy cậu quý tử an tọa!"
"Miễn lễ!"- Tam hoàng tử đáp lại
"Ui ngầu quá!"- Đám mê trai xuýt xoa
Hắn ngạo mạn tiến về chỗ mình, mỗi bước đi là mỗi cái nhìn dán mắt của tụi con gái. Hắn đẹp trai như vậy? Đào hoa như vậy? Phong lưu như vậy? Bảo sao mấy đứa con gái không mê chết mê mệt đi cho được. Bỗng SUM kinh ngạc, kêu lên:
"Cô cũng học ở đây à?"
Nó im lặng
"Vậy vụ hủy nhan sắc chắc cũng do cô gây ra đúng ko?" - Hắn suy đoán
" ỪM!" - Nó trả lời
Khóe môi SUM khẽ nhếch, hắn ngồi xuống tay vơ vơ sờ đôi má hồng trắng mịn. BLOODMIX giật mình lườm hắn, mở giọng ghê tởm ra nói:
" TRÁNH! "
"Đây là chỗ tôi sao tôi phải tránh!" - SUM làm lơ
"Cấm sờ mó!"
"Tôi sờ má cô chứ tôi đâu sờ mó cô!"
"..........."
"Hay cô thích sờ mó hơn?"- SUM cười mờ ám
"CÂM!" - Nó rít nhỏ, mặc kệ hắn
Nãy giờ nhìn hành động " THÂN MẬT " của hai người, đám con gái nghiến răng cắn lưỡi. Tức đến ứa máu. Dựa vào cái gì mà con nhỏ đó được bạch mã hoàng tử sủng ái? Dựa vào đâu mà nó được ngồi cùng hoàng tử? Dựa vào đâu mà con bé tóc bạc đó được GIN cưng chìu thế chứ? Dựa vào đâu........
Cảm giác có hàng ánh mắt ghen tỵ chỉa thẳng nó và cô. Hai người thở dài, thấy rất oan, mình có làm gì đâu chứ, tại mấy tên cha này thích chọc tụi nó, Nếu không phải giấu đi thân phận thì tụi nó đã đạp cho tụi hắn bay đi rồi.
Ả NHƯ NGỌC cắn môi, tức tối. Cây bút ả nắm gần như sắp gãy. Ánh mắt muốn lột da người khác.
"Xem ra cô được hâm mộ quá nhỉ! "- GIN đùa cợt
"Vâng tôi rất - vinh - hạnh!"- Cô nhấn mạnh
"Khi ngồi cùng tôi?"- Cậu mong chờ
"Khi thấy anh chết dưới tay tôi!"- MOON khẳng định
" Hahahaha! cô vui tính thật đấy!"- Cậu thích thú
"Thật đấy!" - Đáy mắt xuất hiện tia chán ghét
"........"
Thôi giằng co với cậu, cô lục trong túi xách mình lấy ra 1 chiếc IPAD đời mới, cực sịn. Khởi động máy, trên màn hình hiện lên nhiều con số nhỏ xíu, vô hại nhưng khiến người ta muốn nổ não. Cô lướt nhẹ bắt đầu phân tích dữ liệu, từ cái dễ đến cái khó, từ cái khó đến cái phức tạp làm GIN phải trầm trồ thán phục.
"Cô rành mấy cái này lắm à?"
Im lặng là thượng sách.........
"Cô rành mấy cái này lắm à? "- Cậu đâu dễ buông tha
"Ừm!"- Cờ trắng đã phất
"A, quên mất! Cô tên gì?"
Câu hỏi dễ ăn đạp đấy........
" HẮC ĐƯỜNG NGUYỆT or BLACK MOON "
"......."
"Bạn cô?"
"HUYẾT TỬ NHI or BLOODMIX "
Đầu cậu bây giờ chảy đầy vạch đen, hối hận vì hỏi câu ko nên hỏi, nhắn tin cho SUM.
ĐIỀU TRA RA TÊN MỸ NỮ RỒI.
WHAT NAME?!
NGỒI BÊN CẠNH MÀY LÀ HUYẾT TỬ NHI OR BLOODMIX, CÒN BÊN CẠNH TAO LÀ HẮC ĐƯỜNG NGUYỆT OR BLACK MOON.
Hắn nhìn chằm chằm vào màn hình, đơ vài giây..........sắc mặt có thể nói là.......ừm........RẤT TỐT.
TÊN HAY NHỈ
WHAT!? ARE YOU OK!? - GIN ngã ngửa
YES! - SUM khẳng định
WHY! TELL ME
BÌNH THƯỜNG CÁC ĐÁM CON GÁI HAY YỂU ĐIỆU, MỀM MỎNG, MIỆNG LƯỠI NGỌT XỚT ( chân thành xin lỗi lần nữa cho nghững ai là con gái đang đọc truyện này ) CÒN TAO THẤY CÔ ẤY RẤT KHÁC, LẠNH LÙNG, VÔ CẢM, HỜ HỮNG NÊN TAO RẤT HỨNG THÚ.
SỞ THÍCH QUÁI ĐẢN - Cậu nhận xét
ỪM
Hắn thôi nhắn nữa, cất điện thoại đi. Đôi mắt NGỌC XANH BIỂN như mặt hồ gợn sóng, sâu thẳm phản chiếu hình ảnh thiếu nữ ngồi cùng bàn với mình. Nó đang ngủ...............
Chương 17: TRẬN CHIẾN TRONG TRIỂN LÃM BÚP BÊ
Tại NHA TRANG……
XÀO…XẠT….XÀO…XẠT
Âm thanh cơn gió lạnh lẽo vang lên, chúng cuốn đi những gì thuộc về ánh sáng, dần dần để cho bóng tối buông xuống - bao trùm - nuốt gọn - cả thành phố trong đêm đen. Đèn điện ngoài đườngbật sáng trưng, rọi chiếu trên con đường tấp nập. Dòng người, xe cộ đi đi lại lại nhưng họ không nói, không đùa, không chào hỏi vì cảm thấy đêm nay rất lạ. Có một luồng khí lạnh đang ở xung quanh đây, chúng luồn lách, xuyên qua, xâm nhập vào nội tâm như muốn dụ dỗ họ, dụ dỗ vào ngôi nhà phía đằng trước – TRIỄN LÃM BÚP BÊ – GHOST BERRY. Con người bắt đầu di chuyển về phía ngôi nhà kia, gương mặt vô hồn không cảm xúc. Họ chẳng có dấu hiệu tò mò hay mốn đi xem, chỉ máy móc chậm chạp mà bước tới. Cánh cửa gỗ, mục nát mở ra “ LỊCH SỰ “mời những vị khách quý, ngon lành vào nhà. Rồi âm thầm đóng lại. Từ trong góc khuất, đôi mắt HỒNG NGỌC LỰU khẽ híp lại, mái tóc bồng bền rực lửa bay lên cao. Nhỏ đứng nãy giờ sau hàng cây, theo dõi từng động tĩnh, che cái miệng cười hài lòng, khúch khích.
Triễn lãm búp bê GHOST BERRY à?
HÌ….HÌ
HANG Ổ CỦA MI – CUỐI CÙNG CŨNG TÌM RA
Nhỏ bỏ đi, mặc kệ những âm thanh gào thét đau đớn đến ruột gan.
Thành phố HỒ CHÍ MINH………….
TẠCH….TẠCH…TẠCH…..
BÙM….
GAME OVER
“AAAAA! Đáng ghét! Ta ko tin ko thắng được mi!”
BLACK MOON ngồi trên sàn nhà, mắt dán chặt vào cái màn hình vi tính. Chiều tới giờ, cô cứ chơi mãi trò này chả biết chán nhưng trận nào cũng thua, điểm số thấp lè tè khiến cô rất ức chế. BLOODMIX thì nằm giữa giường, chả quan tâm, nó đang bận phân tích đống dữ liệu còn lại, tay linh hoạt lướt nhanh trên bàn phím khoảng 5’ là xong.
“Ui! Mỏi quá, hứ! Ko chơi nữa!”- MOON xoa xoa cái cổ đáng thương
Nó gập máy LAPTOP
“Ăn cơm thui!”- Cô kéo nó
Cả hai chạy xuống phòng ăn, là lúc hiệu trưỡng đã về. Ông nói chuyện với ba của CHI HỎA, vẻ mạt vô cùng nghiêm trọng, sốt ruột. PHONG giáo sư không kém gì, lông mày kiếm nhăn lại tạo thành đường vòng cung hoàn m ỹ, sự lo lắng hằn rõ trên khuôn mặt hai ông.
“Ba! Chú PHONG hai người sao vậy?” – HẮC tiểu thư bất thình lình hỏi
“A AAAAAA!” – Hiệu trưởng với giáo sư giật bắn mình
HUYẾT CÔNG CHÚA im lặng và im lặng…………
Hiệu trưởng với giáo sư vuốt ngực, thả lỏng cơ thể sau đó nhìn nhau, rồi gật đầu mời tụi nó ngồi xuống. Cả hai nghe lời, đàng hoàng ngồi vào ghế. ĐINH THIÊN nói trước:
“ Công chúa chắc đã biết mục đích của chuyến đi lần này?!”
BLOODMIX gật đầu….
“Người biết từ khi nào?” – Ông hỏi tiếp
“Lúc xuất phát!” – Nó nhàm chán trả lời
MOON vẫn ngẩn người, không hiểu. Có ba dấu chấm to đùng trên đầu cô. Ông xoa đầu cô con gái bảo bối, cười cười.
“Thật ra mục đính của chuyến đi này không chỉ thu thập thông tin mà còn đi diệt những quái thú, vong linh các phạm nhân đã trốn khỏi nhà tù HUYẾT XÍCH TỬ ( Lưu ý: HUYẾT XÍCH TỬ là tên của ba BLOODMIX )
“Sao chúng trốn khỏi nhà tù khi nào?”- Cô kinh ngạc kêu lên
"Vào lúc bá tước phu nhân mất!" - PHONG giáo sư thở dài
Đương nhiên câu trả lời này đã đánh động nó. Nội tâm vốn thờ ơ, hờ hững, bây giờ như sóng ngầm dữ dội, từng đợt từng đợt mà dậy sóng quật thẳng vào các tế bào ngủ yên. Tay chân nó run run, bấm chặt đến chảy máu. Đoạn ký ức vụt đến.
Tám năm về trước, lúc mùa hoa BỈ NGẠN nở rực - thấm đẫm màu huyết sắc. Cơn mưa nặng trĩu, u buồn trút xuống, chảy lênh láng trên sân vườn hoa viên. Chúng gột rửa những tội lỗi, những linh hồn bị tổn thương nhưng để lại một linh hồn bị cắn xé, mục nát, thê thảm. Làn gió lạnh thổi qua đôi mắt vô hồn, hất bay mái tóc đen dài vô cảm. Nó đứng trước bia mộ phu nhân, thân thể băng bó chồng chất các vết thương đối với một cô bé VAM 10 tuổi. Sự chịu đựng hành hạ này quá tàn nhẫn, quá kinh khủng............rồi cuối cùng cũng biến mất.
Bóng tối bao trùm, phủ lên cơ thể gầy yếu. Nó gào thét, nó khóc lóc, tim quặn đau nhưng điều đó không thể mang được bà về. Trước khi cây thập giá đổ xuống, một đạo ánh sáng tím như xích sắt đã quật thẳng vào lưng mẹ nó, máu từ miệng bà khạc ra nhỏ xuống đất. Tay cầm thánh giá buông lỏng,bà ôm chặt ngực mình, máu không ngừng phun, không ngừng vẫn không ngừng rồi thật sự ngừng, thần chết đã kéo bà đi. Lúc đó, nó còn quá nhỏ, quá yếu chẳng làm được gì chỉ biết để ẹ trút giận, để ẹ hành hạ........nhưng rồi sao? Mẹ lại biến mất, biến mất một cách vô lương tâm, chẳng để nó nhìn lần cuối cứ thế mà ra đi, bỏ xác nó. Tiếng khóc thét vang lên, thân thể nhỏ bé vồ đến cái thi thể tắt thở, ôm chặt không buông, thà bị hành hạ còn hơn bị mất bà.........từ đó nó trở nên lạnh lùng, vô cảm và sâu trong lòng nuôi máu thù hận, quyết tìm ra kẻ giết chết người nó thương yêu nhất.
Bây giờ đã tìm được kẻ đầu tiên, đôi mắt sắc tím nhuộm đỏ ghê rợn, hiệu trưởng đã biết trước phản ứng này của CÔNG CHÚA, có muốn thu hồi cũng chẳng được.
" Kẻ phải giết là ai?" - BLOODMIX hỏi gằn
" Con gái thứ 12 của nhà GHOST DOLL - GHOST BERRY." - THƯỢNG PHONG đẩy gọng kính, giọng nghiêm túc
"Đi!"- BLOODMIX lập tức đứng dậy
"Ngay bây giờ!?"- Cô vội vàng hỏi
"NOW!" - Nó rít
"Nhưng đi đâu đây?" - MOON thở dài kêu to
Nó sững sờ, quên mất. Vội đi tìm kẻ đó mà quên hỏi ở đâu.
"Nha Trang, tại đường TRẦN PHÚ! CHI HỎA cũng có ở đó " - Ông nói luôn (mình chế thui nha )
..............................................................................................
Tại biệt thự DARK ROSE
PẰNG.......
PẰNG.........
PẰNG.........
Tiếng súng nổ vang lên chói tai, ba viên đạn rời khỏi nòng súng, lao vun vút trong không trung đục thủng tấm bia gỗ đáng thương. Trên mặt bia dính đầy vết đạn chi chít.
Phù...
Một luồng gió mang hơi thở nam tính thổi bay sợi khói nhỏ. Ba chàng công tử đào hoa lịch lãm, cất súng vào túi sau đó ngồi xuống ghế sô pha. SUM giật phắt áo mình vứt lên ghế, lộ ra khuông ngực màu đồng, vạm vỡ. GIN chỉ cởi nửa khuy, lồng ngực lúa mì, rắn chắc hiện ra cũng nửa. Còn SHIN thì đỡ hơn, chẳng làm gì cả cầm ly ngước uống ừng ực. Bỗng quản gia EILA mở cửa, đập vào mắt là hình ảnh lõa lồ của hắn và cậu, bà giật mình lúng túng lấy tay che mắt, chạy biến ra ngoài, khúc sau mới lí nhí nói.
"Xin lỗi.......ông chủ muốn gặp các thiếu gia!"
"Ừm!" - Tam hoàng tử đồng thanh
Hắn mặc lại áo, đứng dậy cầm súng bắn thêm nhát nữa rồi rời khỏi phòng huấn luyện. Hai thằng bạn di chuyển theo, bỏ mặc bà quản gia chôn chân tại chỗ.
Tại phòng khách............
Trong phòng khách tráng lệ, xa hoa, hoàn mỹ mang phong cách hoàng gia đẳng cấp. Người đàn ông vận bộ phục đen vài phần giống hắn, ngồi trên chiếc ghế sa lông mạ vàng hút thuốc. TRẦN HẢI TRÌNH - bố của TRẦN HOÀNG HẢI, ông trùm xã hội đen lớn nhất nước MỸ. Nhân vật truyền thuyết lâu đời nay đang ngồi thư giản cùng TRẦN phu nhân. Hắn đi đến, lễ phép chào ông 1 tiếng, hai thằng bạn cũng máy móc làm theo. Ông gật đầu, phả hơi khói vào không trung, trầm trầm hỏi:
"Xong rồi à?"
Tuy đã 49 tuổi nhưng vì được chăm sóc kĩ càng nên ông chẳng khác gì 30, nhất định khi trẻ ông vô cùng điển trai.
"Vâng! " - Cả ba đồng thanh
"Các con có mệt ko?" - TRẦN phu nhân dịu dàng, quan tâm
" Dạ không! Cô đừng lo!" - SHIN cười lễ phép
"Chúng chả sao đâu, em đừng lo!" - HẢI TRÌNH lạnh lùng nói, tay thì ôm eo vợ
" Anh này!" - Vợ trách cứ
"Thôi vào vấn đề chính!" - Ông không để ý, bắt đầu nghiêm túc
" Có một yêu ma xuất hiện tại thành phố NHA TRANG tại đường TRẦN PHÚ, cấp độ cũng nhẹ ba muốn tụi con tiêu diệt nó!"
"Cũng nhẹ?!" - Bà nhíu mày
"Ừm!" - Ông thẳng thắng
"Được rồi tụi con đi ngay đây!" - Ba người đồng thanh lần nữa
" Không ăn cơm sao!?" - Bà đùa đùa
"Thôi ạ!!!!!!!!!!" - Nghe đến từ này cả ba chạy mất dép
...........................................................................................
BLOODMIX với BLACK MOON chuẩn bị hết đầy đủ vũ khí: Bao gồm Trượng thần BĂNG LINH, Dây chuyền dịch chuyển, Cung tên MA THUẬT và một số dụng cụ khác. Nó và cô đi lên sân thượng. Khoác trên mình một lớp áo choàng mỏng, đặc tính cho từng loại phép thuật riêng, che kín cả khuôn mặt.
" HỠI SỨC MẠNH THỜI GIAN ĐANG ẨN DẤU TRONG NGƯƠI! TA RA LỆNH GIẢI THOÁT NÓ, TẠO THÀNH VÒNG TRÒN MA THUẬT ĐƯA CHÚNG TA ĐẾN NƠI CHÚNG TA MUỐN!" - MOON hô to
Một đạo ánh sáng màu xanh nhạt hiện giữa không trung. Chúng nối tiếp nhau thành các dòng chữ cổ, bao vây lấy tụi nó. Dần dần dưới chân tụi nó vẽ ra hình hoa văn, sự tồn tại của mặt trăng và mặt trời.
"NHA TRANG!" - Nó nói khẽ
Chúng cuộn tròn, ôm sát hai cơ thể vào nhau. Hình xăm sau lưng cô phát sáng, lan truyền khắp tứ chi, cô hô:
"ĐI!"
Lập tức tất cả đều biến mất. Trên sân thượng chỉ còn lại không gian yên lặng với dấu ấn vừa thi hành pháp chuyển. Tụi hắn cũng đã leo lên trực thăng, đi tới nơi mà tụi nó đang tới.
.......................................................................................................................................................
NHA TRANG..........
TRIỄN LÃM BÚP BÊ......
"Oa! Ăn ngon quá bây giờ chả có thứ gì mà chơi đây!"
Âm thanh dễ thương của đứa con nít vang lên nhưng sâu trong lời nói rõ ràng có ý khác. GHOST BERRY đảo mắt xung quanh nhà nhìn tác phẩm mà con bé tự làm, khoái chí. Thi thể thối rữa, đầy máu nằm lênh láng, chồng chất trên sàn. Bọ họ bị móc mắt, cắt lưỡi, bẻ tay thậm chí đem làm đồ chơi cho đứa con nít đã hơn 10.000 tuổi. Cái lược tinh xảo, đẹp đẽ bằng những cốt ngón tay. Cái bàn trơn bóng, vuông vức do xương chậu tụ lại. phần chân bàn đính kèm theo chân người rất hợp lý vì nó có thể di chuyển được, thuận tiện cho con bé sai khiến.
Đứa con nít 10.000 tuổi nhảy xuống đất, rời khởi chiếc giường êm ái bao bọc bởi da người. GHOST BERRY tiến về phía tủ xương, giơ tay với lấy một lọ thủy tinh trắng ngà lấp lánh. Chất lỏng sóng sánh, sền sệt bên trong mang theo hơi thở oán khí đậm đặc. GHOST BERRY đổ ít vô lòng bàn tay rồi chà lên mặt. Khuôn mặt vốn bình thường, xinh đẹp bỗng trở nên méo mó, tan chảy đến kinh khủng. Nó hóp lại, nhăn nheo thành đủ thứ hình dạng bất quy tắc. Tên thuộc không may thấy phải cảnh này, tái xanh muốn ngất ngay tại chỗ vì trò quái dị của chủ nhân. Con bé khinh bỉ, cười xảo trá.
"Hahahahaha! Đây sẽ là bất ngờ lớn cho HUYẾT CÔNG CHÚA kính mến!"
.....................................................................................................................
"Thi khí xung đây nhiều quá!" - GIN nhiếu mày
TRẦN PHÚ - con đường của các dự án lớn, có tiền đồ,có quy hoạch là nơi phồn vinh, xa hoa, cao cấp nhưng bây giờ chẳng khác gì bãi đất chết hoặc nghĩa địa. Cây cối héo rũ, không khí âm u hiu quạnh, nhà cửa mục nát, cá quy tiên không còn một con, nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Những nhà thông tin, nhíp ảnh kể cả nhà báo nổi tiếng cũng phóng hàng loạt tin tức về khu thần chết này sau đó......biến mất tăm hơi, vĩnh viễn sang thế giới khác.
Mùi tử khí, chết chóc lan rộng. Càng lúc càng nhiều hơn khiến tụi hắn phải cau mày, che mũi. Loại khí này chưa thấy bao giờ, nó hòa trộn tất cả khí của người chết với nhau, bao gồm: thi khí, oán khí và tử khí.
Không chịu nổi, SUM tạo ra lớp màn bảo vệ, niệm chú ngữ đuổi hết không khí độc hạira. SHIN dùng máy quét thăm dò 1 lượt, lúc sau trên màn hình hiện lên con số kinh hoàng, nguy hiểm. Lượng người tử vong trong ngày gần 1000, còn hôm qua 100, tổng cộng là 1100 nên mới xuất hiện nhiều khí chết nư thế.
" Kinh thật rốt cuộc đây là yêu ma gì thế?" - Anh phân tích tiếp
"Không biết! Loại này chắc chắn không phải dạng vừa. " - Hắn suy nghĩ
"Uầy! Mấy tháng trước chúng ta chỉ đi diệt yêu ma hấp thụ sợ hãi với ác mộng thôi mà bây giờ gặp trúng con còn khó hơn!" - Cậu mệt mỏi
Mải nói chuyện, suy nghĩ, bỗng hắn cảm giác có thứ gì đó vừa vụt qua. Nhanh chóng liếc con mắt chim ưng, hắn thấy hai vật thể đang bay trên bầu trời. Cái bóng đen như lông vũ, nhẹ nhàng chạm đất rồi vụt lên. Cái kia hình như phát sáng, màu xanh nhạt di chuyển theo sau cái bóng đen đó. SUM gọi anh với cậu, chỉ tay về trước sau đó chạy nhanh không để hai người hỏi câu nào. Hắn sử dụng khinh công tuyệt thế của con người còn nó và cô sử dụng khinh công của VAM, chỉ nhờ vào tí phần năng lực MA CÀ RỒNG cũng đủ cắt đuôi hắn nhưng nó chẳng để ý, cứ thế mà đi.
VỤT.....
VỤT.....
VỤT......
Đột nhiên, một màn chắn trong suốt ngáng đường SUM. SUM bị chặn lại, bực mình rủa thầm vì đây là kết giới của yêu ma tránh cho con người vào phải trừ khi ma thuật tẩy não, điều khiển họ.
Mỗi lúc một nhanh, tụi nó đã bỏ xa hắn, dần dần giảm tốc độ, hạ cánh. BLOODMIX với BLACK MOON tháo phần khăn che mặt ra, hít thở. Mùi thối rữa, chết chóc xông hết vô mũi khiến nó cau mày, khó chịu. Cô phẩy phẩy, làm bay mùi đi thì trong góc khuất gần đó, nhỏ ló mặt. Trang bị, dụng cụ chuẩn bị đầy đủ, áo choàng thuộc tính hỏa cũng khoác lên, nhỏ đứng sẵn, đợi nãy giờ. MOON vui mừng, chạy đến.
"Nãy giờ ở đây a!"
"Ừm! Mình theo dõi động tĩnh rồi báo cáo cho chú THIÊN nên chú mới biết được ở đây đó!"- FIRE hồn nhiên tường thuật
"Lỡ phát hiện thì sao?"- Cô lo lắng
"Chả sao!"- Nó trả lời thay
"Why?" - Nhỏ ấm ức
"Tui đã nói là sẽ thế!" - Nó lạnh lùng
"Đúng thôi!"- Cả hai đồng thanh, thở dài
"Aaaaaaaaaaaaaaa!"
Tiếng thét đau đớn, kinh hoàng vang to, đập vào lỗ tai của ba người. BLOODMIX giật mình, nhìn về phía ngôi nhà to trước mắt. Ban đêm, ánh trăng chiếu xuống màu xương thô càng tăng thêm nét quỷ dị, rợn gáy cho ngôi nhà. FIRE chẳng thèm để ý, nghe hoài rồi quen với lại mấy thứ âm thanh này làm sao so sánh với âm thanh rồng bị chọc tiết ở thế giới VAM, còn ghê hơn nhiều. Cả ba kéo khăn che mặt lên,chỉ lộ con mắt, chậm rãi di chuyển hướng tới xưởng giết người.
Thảm cỏ héo rũ rượi, hàng rào dài mục nát, đá lát đường vỡ vụn tứ tung mới chạm nhẹ thôi mà bụi bay loạn xạ rồi. Nơi đây chả khác nào nhà hoang, triễn lãm cái quái gì, quá lộ liễu. Tụi nó khẽ niệm chú phòng bị, tránh mai phục.
Khoảng cách giữa cánh cửa với tụi nó càng gần, không bao lâu tay đã chạm vào cái chốt cửa, nhỏ cẩn thận mở ra nhưng cánh cửa vẫn đứng im lìm, no - chuyển - động. Cô bực mình, đạp luôn, cánh cửa gỗ chịu không lực sát thương đã tan nát tại chỗ.
ẦM.........
Bỗng nhiên, mảnh gỗ vụn nát, nhọn hoắc đứng dậy. Chúng xoáy tròn, tụ thành cái giáo tre khổng lồ, lao tới BLOODMIX. RED FIRE phản ứng nhanh, che chắn cho BLOODMIX, hô to:
"BỨC TƯỜNG HỎA GIỚI!"
Lập tức, tường lửa hiện ra bảo vệ cả đoàn.
Cây giáo gặp phải vật cản càng lao nhanh hơn, đâm mạnh, xoáy sâu vào tường lửa muốn phá vỡ nó. Nhỏ cắn môi, nắm chặt các khớp tay chịu đựng.
"KÍNH LĂNG HOA!" - MOON đọc pháp chú, phân tán chú ý
LÁCH CÁCH.......
Hơi nước không khí ngưng tụ thành băng, hàng loạt mảnh pha lê bạc đập thẳng, cấu xé ngọn giáo.
XOẸT....
XOẸT....
XOẸT....
Tận dụng cơ hội, nhỏ điều khiển ngón tay vẽ vòng tròn ma thuật giữa không gian huyền ảo. Một đạo ánh sáng đỏ chói xuất hiện, lửa cháy dữ dội hơn, chúng đồng nhất lại với nhau, há miệng ngoạm sống cây giáo.
Cháy rụi hoàn toàn.
Nó lo thừa rồi.
Cả hai cười tít mắt, ngạo nghễ chưa được bao lâu thì ngôi nhà trước mắt sụp đổ. Các vết nứt như mạng nhện lan rộng ra, vỡ tung hiện nguyên hình. Cô với nhỏ há hốc miệng, thất thần nhìn cảnh vật thay đổi xung quanh, nó tiến lên, miệng nở nụ cười lạnh.
"Đây chỉ là khởi đầu!"
Xong chương 16 -17
Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? - Hoàng Lôi handsome