Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Thập Tam Xuân
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 254 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 846 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:15:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 224: Người Mẫu
hương 224: Người mẫu
Lúc sắp quảng cáo, Chu Thiến theo nhân viên lên sân khấu
Mọi người bên dưới và các giám khảo nhân lúc này đều đang nói chuyệnphiếm, đột nhiên một người sắp thi chạy lên sân khấu thì đều chú ý.Triệu Hi Thành vì bị Chu Thiến bỏ qua mà có chút mất mặt, vốn định bỏ đi nhưng Chu Thiến đột nhiên lên sân khấu khiến anh đổi ý. Anh có thể đọcđược sự lo lắng trong ánh mắt cô, trực giác nói cho anh rằng cô nhấtđịnh đã xảy ra chuyện. Anh có chút lo lắng, sự lo lắng này khiến anh lại ngồi xuống vị trí khách mời.
Chu Thiến nhận lấy micro mà nhân viên đưa tới, nhìn mọi người bên dưới lớn tiếng nói:
-   Ngại quá, tôi là thí sinh thứ 50 Chu Thiến. Người mẫu namcủa tôi vì có việc đột xuất phải đi, cho nên ở đây tôi có chút yêu cầuquá đáng, có bạn nam nào cao 1m80 trở nên đồng ý giúp tôi không?
Lời vừa nói ra, cả hội trường đều ồ lên
Chu Thiến thấy thế đành phải lặp lại một lần nữa:
-   Phải là bạn trai cao 1m80 trở lên
Mc cũng giúp Chu Thiến hỏi thăm, các nhân viên an ninh thì vội vàngổn định trật tự. Thấy nhân viên an ninh đến thì đám người yên lặng hơnmột chút. Nhưng tất cả mọi người đều chỉ nhìn nhau không ai tiến lên. Dù sao tiết mục này chủ yếu là các quý cô đi xem chứ không có nhiều cácanh, các bác. Trong số ít những người đàn ông ở đây, người cao 1m80 cũng chẳng nhiều mà có thì cũng chưa chắc đã được. Đã có hai cánh tay giơlên nhưng Chu Thiến vừa nhìn thì cũng chỉ đành lắc đầu. Một người rấtbéo, bụng kia chắc chắn không thể vừa được quần áo, người còn lại thìphải cái lưng hơi dài so với yêu cầu…
Đang lúc Chu Thiến lo lắng thì ở ghế giám khảo có một người bật cười. Chu Thiến không cần nhìn cũng biết là ai. Giờ nếu A Cát không tranh thủ mà châm biếm đôi câu thì thật phí cho cái biệt danh “ác khẩu” của anhta.
Tâm tình Chu Thiến giờ rất tệ nên chỉ lạnh lùng nhìn anh ta.
A Cát cười xong thì nói:
-   Chu Thiến, không thể không nói cô luôn khiến tôi bất ngờ!Tôi làm giám khảo không ít cuộc thi nhưng người đến giờ thi mới tìmngười mẫu như cô thì đúng là lần đầu tiên gặp! Một thí sinh ngay cảngười mẫu của mình cũng không quản được, còn gây chuyện thế này, làmphiền mọi người thì cô cho rằng cô có tư cách đứng ở sân khấu này sao?
Lời vừa nói ra, không ít giám khảo và người xem đều tỏ vẻ đồng ý. Một số giám khảo còn khe khẽ bàn xem có nên hủy tư cách dự thi của ChuThiến không.
Mc vội nói nguyên nhân người mẫu bỏ đi cho người người, để mọi ngườibiết Chu Thiến không muốn làm khó người mẫu khiến cho bản thân gặp phảihoàn cảnh khó khăn này. Nhưng A Cát vẫn không chịu bỏ qua:
-   Cho dù là thế nhưng giờ cô không có người mẫu là sự thật.Cô gây phiền phức cho cuộc thi cũng là sự thật! Lí do có chính đáng cỡnào thì cũng không thể thay đổi chuyện này.
Triệu Hi Thành thấy A Cát luôn dồn ép Chu Thiến thì không khỏi nhănmày, đang định gọi ban tổ chức ra giúp Chu Thiến và để A Cát kia câmmiệng thì Chu Thiến đứng trên sân khấu lại nhìn A Cát ôn hòa nói:
-   Giám khảo A Cát, chuyện thành ra thế này cũng không phải là điều tôi muốn! Ai có thể không gặp chuyện bất ngờ? Ai chưa từng cóchuyện khẩn cấp? Chẳng lẽ biết rõ mẹ của người mẫu bị bệnh nặng, sốngchết không rõ mà còn cố giữ anh ấy lại mới là đúng? Tôi biết tôi đã gâyrắc rối cho cuộc thi nhưng tôi thực sự coi trọng cuộc thi này. Chưa đếnlúc cuối cùng thì tôi sẽ không dễ dàng buông tay. Tôi chỉ là nghĩ theohướng tích cực, tích cực mà muốn ở lại cuộc thi chẳng lẽ là sai? Tôi chỉ là nhân lúc mọi người quảng cáo mà tìm người giúp đỡ, tranh thủ cơ hộicho chính mình. Giám khảo A Cát, chẳng lẽ thế là không nên? Nếu đổi lạilà anh thì anh sẽ làm gì?
Triệu Hi Thành ngẩng ra, lúc này trong mắt anh, khuôn mặt bình tĩnhgiải thích cho mình của Chu Thiến dần dần biết thành một gương mặt khác. Bất tri bất giác mắt anh đỏ hoe, tâm tình vô cùng kích động.
Chu Thiến nói không kiêu ngạo, không nịnh nọt, giọng nói không lớnkhông nhỏ, những câu hỏi liên tiếp lại khiến A Cát á khẩu. Anh ta ú ớ,không xuống nước được. Tuy rằng cảnh này không truyền hình trực tiếpnhưng tiếng ồn ào trong trường quay và ánh mắt khác lạ của các giám khảo khác khiến anh ta thấy thật mất mặt. Anh ta nhìn Chu Thiến chằm chằm,hít sâu một hơi, cố gắng ổn định cảm xúc của chính mình rồi nhìn thờigian mà âm hiểm nói:
-   Chu Thiến, giờ chỉ còn 30 giây nữa, đừng nói chúng tôikhông cho cô cơ hội! Chỉ cần cô tìm được người mẫu trong 30 giây này thì cô có thể tiếp tục thi đấu. Nếu không tìm được, tôi nghĩ cô cũng sẽkhông gây phiền phức cho cuộc thi mà lãng phí thời gian của mọi ngườiđâu nhỉ.
Mọi người đều bắt đầu có hảo cảm với Chu Thiến, nghe A Cát nói thếthì đều tiếc thay cho cô. Tuy rằng thấy thái độ của A Cát không tốtnhưng nói cũng có chút đạo lý. Lập tức khán giả bắt đầu nhìn đông nhìntây, giúp đỡ Chu Thiến tìm người mẫu thích hợp
Thậm chí có người còn đứng lên hô hào:
-   Các bạn nam dáng cao giúp chút nào! Thời cơ tốt để anh hùng cứu mỹ nhân đây!
Nhưng không thể chọn ra ai phù hợp.
Chu Thiến thấy mọi người giúp mình như vậy thì rất cảm kích, cảm thấy dù thực sự bị loại thì cũng chẳng có gì đáng tiếc.
Triệu Hi Thành ngồi đó lại cảm nhận được ánh mắt mọi người đều tậptrung trên người mình thì không khỏi nhìn lại, hình như mình là ngườithích hợp nhất. Những người bên cạnh cũng đều nhìn nhưng chẳng ai dámyêu cầu anh cả. Bảo đường đường là đại thiếu gia của Triệu thị đi làmngười mẫu chạy qua chạy lại trên sân khấu? Quá vớ vẩn rồi! Mà nhữngngười khác tuy không biết anh nhưng thấy anh ngồi ở hàng khách quý thìcũng biết anh chẳng giàu cũng sang nên chẳng ai dám lên tiếng mà tự làmmất mặt mình.
Thời gian cứ trôi qua từng giây, Chu Thiến vẫn chưa tìm được ngườimẫu thích hợp. Tim cô dần lạnh đi, xem ra cô phải rời khỏi cuộc thi nàyrồi. Trong lòng Chu Thiến vô cùng tiếc nuối, bỏ lỡ cơ hội lần này, cô sẽ không thể làm trợ lý cho Khắc Y được nữa…
Mà lúc này, A Cát càng nhìn đồng hồ chăm chú, lúc sắp hết giờ thì không khỏi đắc ý lớn tiếng nói:
-   Thời gian đã đến! Chu Thiến nếu không tìm được người mẫu, tôi đề nghị hủy bỏ tư cách dự thi…
Còn chưa nói xong thì một tiếng nói lạnh lùng chặn ngang:
-   Ai nói Chu Thiến không có người mẫu, tôi có thể làm người mẫu cho cô ấy
Mặt A Cát cứng đờ, lòng Chu Thiến run lên còn khán giả thì đều hưng phấn vỗ tay.
Ánh mắt mọi người đều tập trung về phía tiếng nói đó. Chẳng phải chính là Triệu Hi Thành.
Triệu Hi Thành đứng lên, dáng người cao ráo, khuôn mặt tuấn tú, vừa phong độ lại vừa lạnh lùng. Mọi người nhìn anh mà quên thở…
Anh bước từng bước lên sân khấu, mỗi bước đi đều lộ ra vẻ lạnh lùngquý tộc, nhưng chính là khí chất này lại khiến mọi người nhìn mà lóa mắt
Chu Thiến đứng đó nhìn anh đang dần tới gần, trong lòng có một cảmgiác thật khó nói. Cảm kích, bất ngờ, chua chát nhưng càng nhiều lại làsự vui mừng khó mà nói hết. Yết hầu cô như bị chặn lại, kinh ngạc nhìnanh, nói không nên lời.
Triệu Hi Thành đi đến bên Chu Thiến, đầu tiên là hơi cười dịu dàngvới cô, nụ cười đầy ý an ủi tựa như đóa u lan lặng lẽ nở rộ khiến cho cô cảm thấy vô cùng ấm áp
Triệu Hi Thành lại nhìn về phía A Cát, nụ cười ấm áp trong phút chốcnhư đóng băng lại. Mắt anh lóe ra ánh sáng sắc lạnh, khí thế của A Cátbiến mất trong nháy mắt
-   Tôi làm người mẫu cho Chu Thiến, anh không nói gì chứ, hừ…
Triệu Hi Thành lạnh lùng nói:
-   Bình thường ghét nhất là mấy kẻ tóc như lông gà! Chẳng ra thể thống gì!
Giọng nói không lớn nhưng đủ cho giám khảo, MC và khách quý ngồi phía trước nghe rõ. Mọi người đều phải khó khăn mà nhịn cười, trông ai nấyđều rất quái dị.
Mặt A Cát lúc đỏ lúc tái, đương nhiên anh ta biết Triệu Hi Thành làai, muốn nổi điên nhưng lại không dám, vừa kinh ngạc lại vừa xấu hổ.
MC vội giải vây, đi đến bên Chu Thiến nói:
-   Hai người mau đi chuẩn bị đi! Bây giờ bắt đầu truyền hình trực tiếp rồi đó
Chu Thiến cũng không muốn A Cát quá mất mặt, vội khẽ nói với Triệu Hi Thành:
-   Xin đi theo tôi!
Cô nhìn anh, ánh mắt rất nhu hòa, giọng nói nhẹ nhàng như làn gió mùa xuan khiến lòng anh rung động. Anh lập tức ném A Cát ra sau gáy, đitheo Chu Thiến vào hậu trường.
Mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất trên sân khấu thì khán giả mới như bừng tỉnh mộng. Trong đó có một số người lặng lẽ nói:
-   Vị này hình như chính là đại thiếu gia của Triệu thị đó, hai năm trước tôi từng thấy anh ta trên TV.
-   Đúng, là anh trai của Hi Tuấn! Đúng là hai anh em xuất sắc, đều là những kiệt tác hoàn mỹ của thượng đế
-   Khó nhất chính là không kiêu ngạo, còn chịu giúp đỡ người xa lạ như vậy
Nhất thời, trong trường quay tiếng tán thưởng không dứt. Nhưng mọingười đều chỉ nghĩ là Triệu Hi Thành có ý tốt mà giúp người chứ chẳng ai có thể nghĩ rằng Triệu Hi Thành và Chu Thiến có quen biết. Dù sao trông bọn họ vốn là hai người không cùng một thế giới, tựa như hai đườngthẳng song song, vĩnh viễn không có điểm chung.
Chu Thiến đưa Triệu Hi Thành đến phòng hóa trang.
Các thi sinh thấy Chu Thiến thực sự tìm được người mẫu thay thế, thậm chí còn xuất sắc hơn người mẫu trước thì đều kinh ngạc. Mà Tiểu Mạtthấy Triệu Hi Thành thì vui vẻ vô cùng, đây chẳng phải là cơ hội tốt cho hai người sao?
Triệu Hi Thành nhìn thấy căn phòng chật kín người thì nhíu mày, vẫy nhân viên lại nói:
-   Cho chúng tôi phòng hóa trang riêng
Bảo anh trang điểm trước mặt bao người thế này? Đùa sao?
Triệu Hi Thành có thể nói là thần tài của cuộc thi này, đừng nói anhchỉ muốn một phòng hóa trang riêng mà dù có là yêu cầu khó cỡ nào thìbên tổ chức cũng sẽ cố gắng làm theo. Cho nên chỉ chốc lát, nhân viêncông tác đã đưa bọn họ tới phòng hóa trang riêng. Lúc đi thuận tiện đóng cửa lại cho hai người
Như vậy, phòng hóa trang chỉ còn lại hai người bọn họ.
Con Dâu Nhà Giàu Con Dâu Nhà Giàu - Thập Tam Xuân