Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Đa tình
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 68 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 579 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:05:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 52: 43: Trở Về - Gặp Lại Người Thân
au khi họ tham quan ngọn hải đăng xong thì họ đi ra, lúc đầu cô rất muốn ở lại thêm tí nữa nhưng cô sợ rằng bọn họ sẽ trễ chuyến bay nên họ đành phải đi sớm. Họ ra xe và đi thẳng về sân bay trở về Đài Bắc- Thành phố S.
====== === === Ta là tuyến phân cách sân bay === === =====
Thật ra họ sợ đến chỗ đông người sẽ trở thành tiêu điểm nên lần trở về này họ đi chiếc phi cơ riêng của anh, trước khi đến sân bay anh đã gọi cho phi công riêng của anh đến đón họ. Dù đã có phi cơ riêng nhưng lúc họ rời đi cũng đã trở thành trung tâm khiến cho những người xung quanh, cùng lúc họ cất bước vào trong là bên ngoài đầy những tiếng xôn xao về họ a bởi họ qua chói lóa mà (Tg: Ta cũng mê rồi!! Ha ha ha!......)
- Trong phi cơ Vy cố ý ngồi xa để cho anh được ngồi gần cô, trong đầu đang suy nghĩ một chuyện rất chi là xấu xa à~. Ngọc à, đừng nói là người bạn thân như tớ đây không giúp cậu nhá~ đây chính là cơ hội cho cậu để cảm nhận được có một người luôn đứng phía sau nhìn cậu với ánh mắt tràn ngập yêu thương a~ cũng cho cậu cảm nhận được tình cảm chân tình người ta dành cho cậu là thật lòng không chút giả dối a~.
- Cô đang ngồi đưa mặt ra ngoài ngắm cảnh, chợt có một mùi hương bay đến khiến cô bất giác xoay người lại thì phát hiện anh đang nhìn cô cười cô cũng nhìn anh mà cười theo..... Hai người tuy không nói gì nhiều nhưng cũng nói chuyện rất hợp ý nhau. Vì sợ cô buồn, anh lấy máy nghe nhạc mp4 của mình ra,anh đeo một bên vào trước rồi nhìn cô lên tiếng
- "Quỳnh Ngọc, nghe nhạc cùng tôi cho đỡ buồn nhá!!"
- "Ok!". Nói rồi cô cầm lấy một bên tai còn lại để đeo lên nghe. Không biết là vô tình hay vô ý cô đã ngồi sát lại gần anh, mùi hương trên người cô bay ngang qua anh làm cho anh thấy rất thoải mái, tham lam hít vào. Một mùi hương của hoa lài rất tự nhiên không như những loại nước hoa nồng nặc, xa xĩ kia~. Ngồi nghe được một chút cô cảm thấy mệt nên nhắm mắt lại rồi ngủ lúc nào không hay, anh nhìn thấy cô ngồi gật gù sợ rằng đầu cô nghiêng qua trúng cửa sổ nên anh nhích tay nhẹ nhàng nghiêng đầu cô qua để trên vai anh cho cô ngủ được thoải mái hơn..... Anh mỉm cười nhìn vẻ mặt cô lúc ngủ y như thiên thần vậy a~ rất dễ thương, vừa dựa vào thành ghế vừa xoay đầu ngắm cô rồi nhắm mắt ngủ một giấc.
====== ====== Ta là tuyến phân cách trở về ====== =====
- Hơn 2 tiếng sau, chiếc phi cơ đáp xuống sân bay riêng của nhà anh. Cô lúc này đã tỉnh dậy cảm giác như mình đang nằm trên một cái gối rất êm thì cô nhíu mày lại mở mắt ra mới biết bản thân mình đang tựa trên vai của anh, cô ngượng ngùng ngồi dậy thì mới để ý là Vy đang nhìn mình với ánh mắt rất chi là gian a~ Cô không hiểu sao Vy lại nhìn mình như vậy, nhăn mặt lại hỏi
- "Vy, sao cậu lại nhỉn tớ như vậy chứ??"
- "Hi! Không gì cả!!". Vy cười cười nói
- "Thật không??". Cô nhìn vy với ánh mắt không tin tưởng được
- "Thật, thật mà! Cậu phải tin tớ chứ!!". Vy *gât đầu* lia lịa nói
- "Aizz! Được rồi, chúng ta đến nơi rồi, mau xuồng thôi!!". Cô thở dài ngao ngán nói
- "Ok". Vy nháy mắt tinh nghịch rồi đi lấy hành lý
- Nhìn Vy vừa đi cô định xoay người qua đánh thức anh dậy thì thấy anh đã thức đang nhìn mình cười, trên mặt cô bỗng xuất hiệt tầng mây hồng, cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh nên mặt hơi nghiêng qua nói
- "Anh dậy rồi à! Chúng ta đến nơi rồi đó, xuống thôi!!"
- "Đến rồi à! Cũng nhanh nhỉ?". Anh *Ừ* một tiếng rồi cùng cô đứng dậy thu xếp hành lý...... Sau khi đã xong, cả 4 người đi xuống rồi Vy cất tiếng
- "Chúng tôi về trước đây! Ngày mai gặp lại nhé
~- "Để tôi gọi tài xế đưa 2 cô về nha!!!" Anh lên tiếng đề nghị
- "Không cần đâu, dù sao lúc nãy Vy đã gọi cho tài xế riêng rồi nên anh không cần lo lắng đâu!! Cô nhìn anh cười nhẹ nói nói
- "Vậy sao?? Được rồi, mai gặp lại cô!! Tạm biệt!!". Anh nói rồi đưa cô ra ngoài xe
- "Ừm, tạm biệt anh!! Mai gặp lại!!". Cô mỉm cười *gật đầu* nhìn anh nói
- Nói xong 2 nàng nhà ta đi ra ngoài đã thấy Eric đứng chờ sẵn ở đó, thấy 2 cô ra cậu mở cửa xe cho 2 nàng rồi vòng qua cửa lên xe khởi động rời đi. Cô ngồi trên xe vẫy tay cười chào anh, anh đứng bên ngoài cũng vẫy tay chào lại cô. Anh nhìn theo chiếc xe lăn bánh từ từ đi xa anh mĩm cười giơ tay để trên ngực của mình anh cảm giác được tim mình đập rất nhanh khi ở gần cô. Anh quyết định sau chuyến đi này anh nhất định nói rõ tình cảm của mình với cô....
- Xe chạy khoảng nữa tiếng thì đến biệt thư *Rose* của 2 nàng, cô xuống xe trước Vy xuống sau, cả 2 đi vào thì má Trương (quản gia) ra đón, nhìn 2 nàng cười dịu dàng nói
- "Chào mừng 2 tiểu thư trở về!!! Tiểu thư đi đường có mệt không??? Để má Trương đi pha nước cho 2 tiểu thư tắm nghĩ ngơi nhé!!"
- "Má Trương!! Người đừng gọi tụi con là tiểu thư này tiểu nọ nữa!!!". Cô giọng nhẹ nhàng nhìn má Trương nói
- "Phải đó!! Người lớn tuổi hơn chúng con nên người kêu tên là được rồi!!". Vy cũng *gật đầu* phụ họa theo
- "Uh, tiểu Ngọc, tiểu Quỳnh!". Má Trương biết không thể nói không nên đành chiều theo 2 nàng gọi tên
- "À, phải rồi tiểu Ngọc, có 2 vợ chồng trẻ đang đợi con ở bên trong đấy!!". Má Trương như nhớ được một chuyện liền nói với cô
- "Sao??" Vợ chồng?? Là ai vậy nhỉ??". Cô nhướn mày lên khi nghe má Trương nói về cặp vợ chồng mà cô không hề biết đó lại là ba mẹ cô
- "Chúng ta vào trong sẽ biết ngay thôi mà!! Đi nào, Ngọc!!". Vy lên tiếng sau đó kéo cô vào chưa kịp để cô trả lời. Vừa bước vào trong, trước mặt Vy là cặp vợ chồng đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách uống trà, khi 2 người đó quay lại, Vy ngạc nhiên kêu lên
- "Bác trai, bác gái!!"
- Cô ở đằng sau Vy nghe Vy gọi một tiếng bác trai, bác gái cô liền ngẩng đầu lên liền nhận ra đó chính là ba mẹ của mình, cô nức nở kêu lên
- "Hịc!Ba, me! Con nhớ 2 người lắm!!". Nói xong cô liền chạy đến ôm 2 người họ
- "Con gái a~ chúng ta cũng rất nhớ con!!". Ba cô sủng ninhgap85 lên tiếng
- "Ba, mẹ! Hai người khỏe không?? Con gái bất hiếu vì đã không trở về sớm!! Mà 2 người không phải bị anh ta bắt đi à!!". Cô mắt đỏ nhìn ông bà lưu lên tiếng
- "Không sao, không sao!! Con bây giờ trở về với chúng ta là tốt rồi!! Mà vừa này con nói là ai bắt chúng ta??? Anh ta, anh ta nào thế??? Hắn là ai??". Mẹ cô ôm cô trong lòng nhẹ nhàng nói rồi nhắc tới chuyện lúc nãy cô nói
- "Sao mẹ lại hỏi vậy?? Không phải 2 người bì Trần Thiên Quân bắt đi à?? Ngày đầu có trở về gặp anh ta, anh ta nói với con là đang giữ 2 người cơ mà!!". Cô không hiểu nhìn ba mẹ mình nói
- "Con gái à, chúng ta không hề bị thằng nhóc đó bắt đi!! Mà ba me là đi du lịch vòng quanh thế giới mới về a~". Nghe con gái nói thế ba cô nhìn cô nói (Tg: BA là số 1 nha *giơ ngón tay về phía ông Hoàng*...... Ông Hoàng: Ha ha ha!! Quá khen!! *cười tự kỉ*...... )
- "Sao??? Vòng quanh thế giới á???". Cô và Vy ngạc nhiên đồng thanh
- "Đúng rồi đó con gái!!". Mẹ cô nhìn cô đầy yêu thương nói
- "Vậy tức là anh ta lừa cậu sao Ngọc??? Tên khốn!!!". Vy tức giận nói
- "Tớ nhất đinh phải ly hôn với anh ta!! Tớ không muốn có một chút dây dưa nào với anh ta cả!!". Cô lạnh giọng nói
- "Ba mẹ ủng hộ con!! Con hãy làm những gì con thích!!". Ba mẹ cô cười dịu dàng nói
- "Uh, con biết rồi!!". Cô nhìn ba mẹ mình *gật đầu* nói
- "Được rồi, giờ 2 đứa lên phòng nghĩ ngơi, tắm cho mát mẻ rồi xuống ăn cơm!! Ta có làm món mà 2 đứa thích đó!!". Mẹ cô mĩm cười nói
- "Thật sao??? Ôi, vui quá!! Đã lâu con không được ăn món bác nấu rồi!! Ngọc, chúng ta mau lên phòng thôi, nhanh nào!!". Vy sung sướng reo lên rồi nắm tay cô chạy ù lên phòng. Hai người lớn nhìn theo bóng hình 2 nàng mà cười *lắc đầu*
=== === === === Ta là tuyến phân cách cơm tối ====== ======
Đúng 7h, cô và Vy xuống phòng ăn đã thấy 2 người lớn đang ngồi đợi cô. Một người thì đang ngồi trên ghế đọc báo người còn lại thì đang loay hoay trong bếp nấu ăn, cô cảm thấy như mình trở về như còn là một đứa trẻ vậy, cô cười đi đến ôm cổ ba mình cười nghịch ngợm nói
- "Ba à, lâu rồi không gặp lại nhìn ba trẻ ra thêm a~"
- "Con bé này, đã 23 rồi mà cứ như con nít vậy!! Nếu ta mà còn trẻ thì sẽ có một tá nàng theo đấy, đến lúc đó mẹ con nhất định sẽ ghen ngập trời a~". Ba cô *lắc đầu* xoay người nhìn con gái cưng mình nói xong len lén nhìn ai kia trong bếp
- "Anh yêu, anh vừa nói gì đấy hả??". Mẹ cô ở đằng sau nghe 2 cha con nói mà mặt đỏ gắt lên tiếng
- "À, con không có nói gì a~ là ba nói đó!! Mẹ có phạt thì phạt ba nha". Cô nhìn mẹ cô đang giận liền nủng nịu nói
- "Ơ.....con bé kia!!! Sao dám bán đứng ba hả???". Ba cô bị lấy ra làm bia đỡ đạn đầu chảy 3 vạch hắc tuyến liếc nhìn cô đã chạy ra phía mẹ cô
- "Hừ". Mẹ cô giận hờn lườm ai đó
- "Vơ yêu..... bà xã à~ đừng giận anh mà!!". Thấy vợ không quan tâm mình ông không quan tâm đến hình tượng nữa mà quay sang nịnh nọt vợ.
Đây cũng không phải là lần đầu cô nhìn thấy vẻ mặt ba mình như vậy, trước đây có lần ba chọc giận mẹ liền bị mẹ đuổi qua thư phòng ngủ a~ giờ nhìn lại cô cảm thấy hơi....... người cô giờ nỗi da gà luôn a~....... Trong lòng cô thầm than
- "Được rồi, nể mặt con gái vừa trở về đây tôi tha cho ông một lần, nếu có lần sau....... ". Mẹ cô liếc nhìn ba cô nói xong giơ 2 ngón tay hình cái kéo lên cảnh cáo
- "Vâng, thưa vợ!!". Ba cô nhìn nó mà nuốt nước bọt nói
- "Hi hi hi!!". Cô và Vy không nhịn được cười lên
- "Hai đứa cười gì đó??". Ba cô liếc xéo 2 nàng
- "À..... không....không có gì!!". Vy gáng nhịn cười lên tiếng
- "Thôi được rồi, hai đứa lại đây ngồi xuống ăn đi nào, kẻo nguội a~". Mẹ cô lúc này từ trong bếp trở lần nữa với tô súp to trên tay
- "Vâng". Cô và Vy đồng thanh
Thế là một bữa cơm tối diễn ra vô cùng ấm áp. Vì sao a??? Vì cô đã gặp ba mẹ mình, 2 người thân yêu thương cô nhất. Còn về Trần Thiên Quân kia cô nhất định sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta! Dám uy hiếp cô sao??? Hừ, anh đợi đó!!! Ngày mai mình phải nói với ba mẹ đến nhà đó rút lại cổ phần chung mới được, như vậy sẽ không còn gì dính liếu với nhà họ Trần đó nữa.
Cô Vợ Xinh Đẹp Vô Tình Của Tổng Giám Đốc Cô Vợ Xinh Đẹp Vô Tình Của Tổng Giám Đốc - Đa tình