Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Tác giả: BaByGiang
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 466 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:00:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
e của nó đã chạy tổng cộng là 3 vòng quanh thành phố tính thêm vòng đang chạynữa là 4. Vì không muốn đánh thức nó dậy nên Ryan cứ cho xe đi mãi, SaSa mệtquá cũng đã thiếp đi từ lúc nào (ôi nó có toàn bạn tốt không à ^^). Ryan lái xethì không mệt nhưng người "bám theo" đã rất mệt rồi đấy nhé =)).
Nó từ từ mở mắt ra và điều đầu tiên nó hỏi là: - Mấy giờ rồi???
- Đã hơn 11h rồi tiểu thư!!! - Ryan đáp
- Sao??? - nó hốt hoảng hét lên - Sao không gọi tôi dậy!?!? (ôi trời người tacó ý tốt mà lại ='=)
Chắc do nó hét lớn quá làm SaSa bên cạnh cũng thức giận và giật nảy mình hỏi:- Có chuyện gì vậy???
- Không có gì đâu!!! - Ryan đáp
- Tại vì thấy tiểu thư có vẻ mệt nên Ryan không muốn đánh thức cô dậy thôi! -Ryan giải thích
-....... - nó im lặng không đáp vì đang suy nghĩ, giờ này mình chưa về chắcông lo lắm điện thoại cũng không gọi về nữa >.- Ryan nè??? Chuyện tôi nói lúc chiều anh đã chuẩn bị song chưa? - nó hỏi
- À, song rồi thưa tiểu thư! Chỉ cần tiểu thư đến là có thể ở được ạ! - Ryanđáp
- Bộ mày định giờ này đến đó ở luôn à? - SaSa hỏi
- Chắc vậy!!! - nó thở dài đáp - Đưa tao mượn điện thoại!!! - nó phải gọi choông thôi, không thể đến gặp ông với bộ dạng này được - nghĩ rồi nó nhìn vếtthương trên tay mình.
- Nè!!! Lúc nảy tao nhặt được "xác" điện thoại của mày nè, tội ghêtan nát hết trơn!!! - SaSa đưa điện thoại của mình cho nó và trêu
Nó không đáp mà cằm lấy điện thoại của SaSa nhấn số gọi cho ông, chắc giờ ônglo lắm.
- Alo, là con đây ạ! - giọng nó cực nhẹ
- Alo!!! Con đi đâu sao giờ chưa về nữa??? Cóbiết ông lo lắng.... - ông nó chưa nói hết câu thì đã bị nó chặn
- Con có việc riêng cần giải quyết ạ! Mà ông à,từ hôm nay con sẽ dọn ra ngoài sống, nhà cũng tìm được rồi nên ông cho phépnhé! - dùng chất giọng ngọt ngào nó "dụ dỗ" ông ='=
- Con nói sao??? Sao lại dọn ra ngoài??? Hay conchê không muốn sống với ông??? - ông nó đang ngồi phải đứng bật dậy mà nói
- Dạ, không ạ! Tại vì,.. ông cũng biết rồi đó,con quen cuộc sống một mình rồi,.. vì thế ông cho con sống ở ngoài nha. Mộttuần,.. chỉ 1 tuần thôi,.. sao khi hết thời hạn ông muốn con về nhà cũng được!- nó cố kéo dài thơi gian, hy vọng 1 tuần đủ để nó giải quyết song chuyện kếthôn,..
- Lại một tuần, được thôi! Hết một tuần con cũngphải về nhà chồng rồi, vậy ta sẽ cho con thời gian đó để hưởng thụ cuộc sốngđộc thân của mình! - ông hằn hộc nói
- Hì hì, cám ơn ông ạ! - nó lại giở giọng ngọtngào
- Không dám đâu "cô"! - ông nó bắt bẻ
- Hì hì, vậy thôi ạ, ông ngủ ngon ạ! Chụt, yêuông!!! - nó định chào tạm biệt ông nhưng mà bị ông ngăn cản
- Khoan, con phải giải thích với ta chuyện nàyđã. Sao con lại biến thành một cô gái xấu xí khi đi gặp người ta hả??? - ông nótra hỏi
Chết tiệt, cái tên khốn kiếp kia dám mách lẽovới ông ta à, mi thật là quá đáng mà - nó thầm c.hửi rủa trong bụng nhưng lạinhanh chóng vui vẻ đáp với ông: - Dạ, con chỉ muốn trêu anh ý một xí thôi mà,ông nói xem nếu như con là một con bé xấu xí mà anh ta vẫn muốn lấy con thì cóphải là thật lòng không nè? Con không muốn anh ta lấy con chỉ vì vẻ ngoài củamình thôi, ông hiểu cho con chứ ạ! - nó giải thích cặn kẽ đến không có một chútsơ hở nào
- Con nói cũng phải,... - ông nó gật gù nhưngbất chợt lại hét lên - Nhưng mà ta không đồng ý đâu, đứa cháu bé bỏng và xinhđẹp của ta sao có thể đội lốt xấu xí được chứ, con phải mau mau bỏ cái lớp hóatrang đó cho ta!
- Hì, con hứa là sẽ nhanh chóng trở về với chínhmình mà!!! - nó cười hì hì
- Ờ, vậy thì được! - ông nó lại gật đầu
- Vậy thôi con cúp máy đây ạ, ông ngủ sớm nhathức khuya không tốt cho sức khỏe đâu đó! Tạm biệt ông, chúc ông ngủ ngon,chụt! - nó lại nhanh chóng kết thúc
- Ừ, con cũng vậy! - ông nó thở dài một cái rồicúp máy
Có phải ta đã quá cưng chiều con không? Đến bao giờ thì ta mới có thể an tâm vềcon được đây hả??? Ông nó đặt điện thoại xuống bàn và ngồi phịch xuống ghế trằntrọc suy nghĩ.
Nó thì hí hửng vì chiến thắng oanh liệt của mình, cứ nghĩ chuyện dọn ra ngoàisống sẽ khó khăn lắm không ngờ lại dễ dàng thế này. Thấy nó vui vẻ Ryan và SaSacũng vui theo.
- Bây giờ về nhà mới thôi nào! - nó tươi cười nói - SaSa tối nay đến đó ngủ vớitao luôn nha!
- Ừ! - SaSa đáp
Ryan thì im lặng không nói mà cho xe quay đầu lại, đi về hướng căn biệt thự mớimua của nó.
Anh chàng thám tử cũng bất ngờ vì sự thay đổi đột ngột của chiếc xe trước mặt,nhanh chóng lấy lại tinh thần anh nói với bác tài phải mau mau quay lại đi theochiếc xe đó, đã bỏ công theo sát mấy tiếng đồng hồ rồi không thể bỏ lỡ cơ hội được.Nhất định phải biết được cô ta ở đâu???
Căn biệt thự mà Ryan chuẩn bị cho nó cũng nằm trong nội ô thành phố (để thuậntiện cho việc đi lại đó mà), tuy có phần nhỏ hơn của ông nhưng cũng cực kì sangtrọng. Bên ngoài được bao bọc bởi hàng rào cao hơn 2m, cánh cổng được sơn màuxanh biển, ngôi nhà cũng vậy,.. màu này là màu yêu thích của nó mà.
Xe vừa chạy đến cổng thì chiếc cửa đột nhiên được mở ra (không có một người nàohết chắc đây là cửa tự động ='=), cho xe vào bên trong. Tuy bây giờ là ban đêm nhưngnó có thể hình dung được vẻ lộng lẫy của căn biệt thự. Bước xuống xe, nó đảomắt nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Ryan anh làm tốt lắm!
Ryan không đáp chỉ khẽ cười và gật đầu còn SaSa thì đang bận ngấm ngía mấy chậuhoa bên ngoài.
- Vào thôi!!! - giờ Ryan mới nói
- Ừ - nó thôi nhìn còn SaSa thôi phá phách mà bước theo Ryan vào trong
- Vì nhà mới mua nên Ryan chưa thuê người giúp việc, có chuyện gì cần tiểu thưcứ nhờ Ryan là được - Ryan chậm rãi nói khi cả 3 đứa đứng trong phòng khách.
Bên trong căn biệt thự còn đẹp hơn cả bên ngoài, cách trang trí phối hộp rấttinh tế. Chính giữa phòng khách là một bộ sa-long màu trắng sửa điểm nhấn làchiếc bình hoa để trên bàn. Phía trên là một chùm đèn rất to, ngoài ra xungquanh còn có các chậu canh xanh và các đồ trang trí khác nữa.
SaSa nhìn quanh một hồi cảm thán la lên: - Căn biệt thự này ngang ngửa với nhàtao đấy mày ơi!
- Hì - nó chỉ cười
- Mà mày lấy đâu ra tiền mua thế??? Chả lẽ của ông mày??? - SaSa vẫn không biếtnó có cả một công ty riêng ở Anh đấy ^^
- Bí mật - nó cười ngồi xuống bộ sa-long
- Bày đặt - SaSa cũng ngồi xuống rồi chợt nhớ ra quay sang Ryan chớp chớp hỏi -Ryan nè, chẳng lẽ cái này là của anh???
- Hì, cái này là dùng tiền của tiểu thư để mua đấy SaSa à! - Ryan thong thảmang nước ra cho 2 đứa nó
- Hai cái người này, không thèm nói nữa, tôi mệt rồi, đi ngủ!!! - SaSa tỏ vẻgiận dỗi đi một mạch lên lầu
- Này,.. này,.. SaSa có biết phòng nào đâu mà đi vậy??? - Ryan chạy theo nói
- Hì, anh lên dẫn SaSa vào phòng đi! - nó mỉm cười nói
- Vâng tiểu thư! - Ryan đáp chạy một mạch theo SaSa
Còn lại một mình nơi phòng khách nó khẽ thở dài, nếu không vì kế hoạch và vếtthương này thì chắc giờ nó đang ở nhà với ông rồi. Thật lòng nó không hề muốnra ở một mình đâu, nó sợ cô đơn, nó rất sợ cô đơn nhưng hoàn toàn không còncách nào khác. Khẽ ngước mặt lên để những giọt lệ chảy ngược vào đáy lòng nóđứng dậy đi lên lầu, nó cần phải tắm rửa nghĩ ngơi thôi. Hôm nay như vậy là đủrồi!!!
Bên ngoài căn biệt thự, "tên thám tử" đang đứng núp ló để rình rập.Theo anh biết căn biệt thự này trước đây thuộc quyền sở hữu của Đỗ gia và đượcrao bán với giá rất cao, xem ra cô ta quả là một người không bình thường mới cókhả năng mua nó. Ngẫm nghĩ hồi lâu anh quay lại chiếc taxi đang chờ sẵn và quaytrở về. Anh thầm nghĩ hôm nay biết được nơi ở của cô ấy đã là một thành cônglớn rồi. Thật ra anh ta muốn biết cái gì mà lại đi theo nó như thế??? Đó còn làmột ẩn số!
Tại biệt thự Hoàng gia, trong phòng hắn.
Tại sao hắn lại không ngủ được chứ??? Trằn trọc và lăn qua lăn lại mãi hắn bựcbội ngồi bật dậy. Tại sao hôm nay lại cứu cô ấy chứ??? Trước giờ có đối xử vớiai như vậy đâu??? Chẳng lẽ mình lại thích cô ấy??? Hajzz Devil à mày phải tỉnhlại mày không được có tình cảm với bất cứ người nào, có biết không??? Còn"con vịt" kia nữa, làm sao để nó biến mất khỏi cuộc sống của mìnhđây. Ôi đau đầu quá!!! Hắn bực bội vò đầu bức tóc của mình.
Cô Vợ Lắm Chiêu Cô Vợ Lắm Chiêu - BaByGiang