Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Cá Xù
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 315 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
_______________________________
Trên bàn ăn
- Hiền ăn trước đi!! Kỳ bế Trung Đan uống sữa đã
Hắn nhìn nó … e dè nhìn chén cơm sẵn trên bàn của mình
Hắn dùng tay của mình cầm đôi đũa
- Á!
Nó ngước nhìn, thấy đôi đũa rớt xuống đất..
- Sao thế?
Hắn ái ngại..
- Không… không có gì đâu
Nó nhìn tay hắn, quả thật là còn rất đỏ dù đã thoa thuốc
- Hiền ăn được không?
Hắn cười gượng
- Được!!
Rồi giả vờ cố cầm muỗng lên
Nó bớt lo và lại tiếp tục cầm bình sữa đỡ Trung Đan
Nhưng… dù là muỗng hay đũa thì chúng rơi rơi toản xuống đất
Nó vội ngước nhìn hắn, lo lắng
- Thôi!!,,, đợi Kỳ lo xong cho Trung Đan thì Kỳ sẽ giúp Hiền..
Hắn mĩm cười
Nó không có ý gì khác đâu… chỉ là hắn cố tình nghĩ theo hướng khác mà thôi.
Ôi đúng là con nít… uống xong sữa thì ngáp quá trời…
- Ôi! Trung Đan buồn ngủ rồi à?... cô bế con vào phòng ngủ nha!!!
Nó vui vẻ ẩm cậu nhóc vào trong phòng
Còn hắn thì vẫn ngồi đó, ánh mắt không phút nào rời khỏi nó, dù nón làm gì, cười đùa hay thậm chí là không hề quan tâm hắn thì hắn vẫn vui vẻ nhìn nó một cách thoải mái và mãn nguyện
___________________
Nó bước ra ngoài sau khi đã dỗ được cậu ấm Trung Đan ngủ ngon giấc.
Khi ra đến bàn ăn thì nó vẫn tỏ ra bình thường, cầm chén cơm lên và nói
- Hiền ăn đi!!
Hắn mở tròn mắt nhìn nó
Nó nhìn hắn… và chợt nhận ra… miệng lấp bắp… ấp úng… không kém phần ngượng ngùng…
Hắn nhếch môi cười
- Không phài Kỳ nói sẽ giúp Hiền sao?
- Kỳ…Kỳ
Nó quay mặt đi… suy nghĩ điều gì đó… có vẻ rất nghiêm chỉnh…và nó nở nụ cười rất ư là thản nhiên
- Kỳ sẽ giúp!
Nó cầm chén cơm lên, gắp 1 đũa cơm đưa gần tới miệng hắn
Hắn chỉ nhìn nó…
- Ăn đi!!
Giờ thì hắn mới vui vẻ “ khai khẩu “ ( mở miệng ) ra và ăn
Không biết vô tình hay cố ý …
Hiện giờ tâm trạng của hắn rất vui vẻ và tràn ngập hạnh phúc … sau khi ăn được gần nữa chén cơm thì nó lên tiếng
- Thái Phong..
Khuôn mặt đang tươi vui của Trung Hiền bỗng nhiên tối sầm lại, nhìn nó không chớp mắt
Nó vẫn tiếp tục lời của mình
- Vì cả Kỳ và Thái Phong đều làm việc ở công ty nên rất hiếm khi Kỳ có thể lo được bữa ăn toàn diện như vậy cho anh ấy.
- …Vậy sao?
Nó vui vẻ
- Nhưng mà, bù lại cứ rãnh rỗi vào bữa tối thì Kỳ luôn cố gắng chuẩn bị bữa ăn thật ngon cho Thái Phong! có lẽ một ngày đi làm việc vất vã nên cứ hễ những gì Kỳ nấu là Anh ấy luôn ăn rất ngon miệng
Hắn vẫn nhìn nó… nhưng đây là ánh mắt có chút căm hờn
- Chắc là… Thái Phong yêu Kỳ lắm!!
- Đương nhiên!... và Kỳ cũng yêu anh ấy… Anh ấy là một người chồng tốt!... Kỳ không nghĩ là mình đã chọn lầm… Kỳ cảm thấy cuộc sống bây giờ của mình rất hạnh phúc!
Rất dễ nhận ra tâm trạng của hắn lúc này, dù là mẫu người rất giõi che dấu cảm xúc nhưng ánh mắt của hắn đã bán đứng bản thân mình…
- Thái Phong đang đi công tác ở Singapore, Dù chuyến công tác kéo dài đến nữa tháng nhưng ngày nào Thái Phong cũng gọi điện cho Kỳ… Kỳ cảm thấy rất vui vì anh ấy lúc nào cũng nhớ đến Kỳ
- ĐỦ RỒI!
Hắn quát lớn, nhìn nó
Nó vẫn lờ đi… vì chắc nó đang cố ý nói ra mọi chuyện
- Nếu mọi chuyện tốt đẹp… Kỳ nghĩ là Kỳ và anh ấy cũng nên có một baby dễ thương gióng Trung Đan vậy!... Thái Phong luôn mong muốn điều đó.
- HIỀN NÓI LÀ ĐỦ RỒI MÀ!
Không kiềm nỗi cơn tức giận khi nó nói những lời đó, Hắn đẩy ghế bật đứng dậy, kéo tay nó đứng dậy
- Hiền làm gì vậy?>
Hắn nhìn nó, ánh mắt đầy sự câm hận và tức tối
- Hiền không được sao?
- …. … Hiền nói cái gì vậy?
- Tại sao cứ phải là Thái Phong? TẠI SAO VẬY HẢ?~~
Nó cố hất tay hắn ra vì Trung Hiền đan nắm rất chặt tay nó làm nó đau
- Đau quá!! bỏ tay Kỳ ra ~~
- Tử Kỳ à!... hay là chúng ta bỏ đi đi, chúng ta sẽ làm lại từ đầu
- Hiền ĐIÊN RỒI!!
- Hiền không điên! Hiền đang nói thật đấy!
- Kỳ không có yêu Hiền đâu! người Kỳ yêu là Thái Phong, CHUNG THÁI PHONG
KHÔNG PHẢI LÀ HIỀN
Hắn như nghe phải những điều đáng ra không nên nghe…. Trong lòng hắn dấy lên một sự câm thù và tức giận như muốn thiêu đốt tất cả
Hắn nhìn nó…
Và giật mạnh người nó và hôn không dứt
Ngay lúc đó thì…
CẠCH
…..
- Hai… hai người đang làm gì vậy?
Cả nó và hắn đều giật mình, hắn buông lỏng tay khỏi người nó. Lập tức nó lùi lại. Trung Hền từ từ quay nhìn …Thảo Yên đang đứng đó, nhìn cả 2 với khuôn mặt như mất hồn …
Rồi hắn quay sang nhìn nó, một khuôn mặt lo sợ và đang rùng mình trước hắn… lẫn xấu hổ với Thảo Yên
Trong lúc đó, không phải đợi thêm 1 phút giây nào nữa, Thảo Yên bước thẳng vào trong, đến trước mặt Tử Kỳ và…
CHÁT
Trung Hiền vội đến đỡ nó và vô cùng tức giận với Thảo Yên
- EM LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ? ~
Nó không lên tiếng …
Thảo Yên nhìn thấy chồng mình đang lo lắng và tức giận vì một người phụ nữ khác nên giận lại càng giận thêm..
- Anh còn hỏi em đang làm gì sao? thế 2 người đã làm gì? HAI NGƯỜI ĐÃ LÀM GÌ VẬY HẢ ~~
Trung Hiền lập tức bảo vệ nó
- Dù làm gì thì em cũng không thể tát Tử Kỳ như vậy!
Thảo Yên cười khẩy
- Há!... không thể sao!! Anh hôn người phụ nữ khác trước mặt em mà bảo em không thể làm gì sao? em là vợ anh… LÀ VỢ ANH!!! ANH ĐANG NGHĨ CÁI GÌ VẬY HÃ
Hắn phớt lờ lời vợ, chỉ nhìn nó lo lắng
- Kỳ có sao không?
Nó bình tĩnh, nuốt đi cơn uất ức trong lòng mình, đẩy hắn ra
- Xin lỗi! …
Hắn gắt nhìn nó
- Kỳ không cần xin lỗi!
- HIỀN IM ĐI!!
Nó từ từ đi đến trước mặt Thảo Yên
- Những điều hôm nay Yên thấy hoàn toàn là sự hiểu lầm… Yên
Thảo Yên tức giận đến run người, tay lâm lâm giơ lên tính tát nó thì
Trung Hiền chụp tay Thảo Yên lại và quát to
- EM ĐỦ RỒI!
Cô ấy giương mắt nhìn hắn
- Anh bên vực cô ta?
- Đúng!
- Anh!!
CHÁT
Cả 2 cặp mặt kinh ngạc đều nhìn về hướng nó, Đôi mắt đang rưng rưng lệ vô cùng tức giận của nó đang nhìn thẳng hắn sau khi đã tát Trung Hiền 1 bạt tay
- Cái tát này là Kỳ muốn thức tĩnh Hiền!! Thảo Yên mới chính là vợ Hiền, người yêu Hiền là cô ấy chứ không phải Kỳ. Hiền hãy suy nghĩ lại những việc mình đã làm và đừng bao giờ làm những chuyện xấu hổ như vậy nữa!
Và nó bỏ đi
- Tử Kỳ!!
Hắn toan chạy theo thì..
- Anh đứng lại…
Hắn khựng bước
Nước mắt từ khóe mắt Thảo Yên đã rơi trong vô thức …
- Anh còn muốn đuổi theo sao?..
Hắn quay mặt lại, nhìn vợ mình
- Em là vợ anh!... là vợ của anh đấy … em biết là từ trước đến giờ tình cảm của anh không hướng về em nhưng em cũng mặc kệ … em luôn hi vọng thời gian sẽ làm anh quên được Tử Kỳ… NHƯNG TẠI SAO LẠI ĐỐI XỮ NHƯ THẾ VỚI EM!!
TẠI SAO VẬY HÃ TRUNG HIỀN ~~ TẠI SAO VẬY ~~
Cô ấy bật khóc trong tiếng nất nghẹn ngào
Trung Hiền nhìn Thảo Yên đang khóc… lòng như chặn lại… có chút ấy náy về những việc mình đã làm
Hắn tiến lại gần vợ, …. Ôm chặt Thảo Yên..
- Anh xin lỗi
Tiếng khóc vẫn còn dù hắn đang cố gắng xoa dịu mọi chuyện …
_______________________________________
Nó chạy một mạch về phía trước, hoàn toàn không biết mình đang đi đâu cả… hoang mang, sợ hãi và đau lòng nữa…
Đầu nó có rất nhiều điều phải nghĩ, Thái Phong… Trung Hiền… Thảo Yên… là bản thân nó, chính nó đã làm cho tất cả ra nông nỗi này ….
Nếu lúc trước nó không nuôi ý định với Trung Hiền, nếu nó không nghĩ sẽ cướp Trung Hiền Từ Thảo Yên thì nó đã không làm cho hắn và cả cô ấy phải như vậy… cũng như vậy mà nó mới gặp Thái Phong, cũng vì thế mà làm khổ anh ấy, làm anh ấy phải chịu đựng bản thân mình… bây giờ lại làm những chuyện có lỗi với Thái Phong… nó có quá nhiều tội lỗi… mọi chuyện đều xuất phát từ nó… nó không biết nên làm gì lúc này nữa… nó quá rối rồi…. nó ngã quỵ ở mặt đường
_______________________
Bệnh viện
Nó nằm bất tĩnh ở trong phòng…
Sau khi mọi chuyện xãy ra, Thảo Yên có gọi đến cho Tử Kỳ, vì nó bất tĩnh nên khi Thảo Yên gọi đến thì bệnh viện nhận được nên gọi cô ấy đến… Kết quả là
__________________________
Thảo Yên vừa nhận được lời báo thì lập tức đến bệnh viện… đương nhiên là không hề cho Trung Hiền biết..
Phòng bác sĩ
Vội đi vào phòng
- Bác sĩ, cô ấy sao rồi ạ?
Bác sẽ vui vẽ trả lời
- Không sao! vì do hoản loạn lại thêm đang mang thai nên mất sức mà ngất xĩu thôi! cô đừng lo
Thảo Yên kinh ngạc
- Mang thai?
Bác sĩ e dè
- Đúng… cô ấy đã mang thai được 3 tháng rồi
Thảo Yên như không tin vào tai mình nghe nữa… mang thai?
_____________________
Thảo Yên bước đi trong vô thức, đầu luôn suy nghĩ về Tử Kỳ
- “ Mang thai sao?... 3 tháng…?.. sao cô ấy không hề nói gì?... “
Cô ấy đến phòng của nó
Đến gần giường… nhìn nó không chớp mắt… càng nhìn Thảo Yên càng trổi lên những suy nghĩ không thể tin nỗi
- 3 tháng trước?... Trung Hiền đã về đây… anh ấy… đã gặp Tử Kỳ…. Và giờ Tử Kỳ đã mang thai… được 3 tháng… không lẽ
Ánh mắt kinh hoàn và sợ hãi của Thảo Yên nhìn nó, chân loạn choạn …
- Vậy cái thai này…!!...
Từ một Thảo Yên dịu hiền và dễ mến thì giờ lại trở thành một Thảo Yên hiểm độc và gian ác… Khi một người phụ nữ biết chồng mình có con riêng với phụ nữ khác thì còn có thể bình tĩnh xem như không có gì sao?... hoàn toàn không thể… Trong lòng Thảo Yên lúc này chỉ có biết nghĩ là…
- “ Mình phải phá cái thai của Tử Kỳ đi… như vậy Trung Hiền sẽ không luyến tiếc cô ấy nữa… sẽ một lòng yêu thương mình… sẽ không lạnh nhạt với mình nữa… đúng rồi… “
Thảo Yên nở nụ cười nham hiểm nhìn nó
- Tử Kỳ à!!... có trách thì trách cô chọn lầm đường, tại sao lại yêu Trung Hiền của tôi chứ!!...
Rồi Thảo Yên nhẹ đặc tay lên bụng nó … và mĩm cười … bước ra ngoài
Không ai làm được gì khi cơn ghen tuông mù quán của người phụ nữ trội dậy... Thảo Yên cũng là một trong số đó. Đứng trước sự hời hợt và lạnh nhạt của người chồng suốt 3 năm qua, còn phải chứng kiến tận mắt tình cảm của cả 2 vẫn còn kéo dài đến phút giây này... thậm chí khi biết tin Tử Kỳ mang thai thì Thảo Yên không điều khiển nỗi lí trí nữa mà cho rằng đó là con của Trung Hiền vì trên thực tế rõ ràng 3 tháng trước hắn có về đây và 3 tháng trước hắn cũng đã nói là có gặp Tử Kỳ... Thảo Yên không bên cạnh... gặp lại người yêu cũ... chuyện cũng có thể xãy ra mà... Vì thế... giờ lòng Thảo Yên chỉ muốn PHÁ BỎ cái thai của Tử Kỳ vì muốn Trung Hiền sẽ vứt bỏ nó mà quay về với mình.... Chuyện gì sẽ diễn ra tiếp đây?
Cô Vợ Của Tôi Cô Vợ Của Tôi - Cá Xù