Books are not made for furniture, but there is nothing else that so beautifully furnishes a house.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Cá Xù
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 315 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21
ó nhìn hắn với đôi mắt đang rưng rưng đầy vẽ câm phẫn….
- Kỳ… sao thế!!?
Nó đứng nghiêm nghị nhìn Trung Hiền, miệng mấp máy như muốn nói điều gì đó …
- Không phải được gặp Hiền, Kỳ mừng đến thế sao?
- Phạm Trung Hiền!!
Hắn bàn hoàn nhìn nó…
- …. ….
- Tôi nói cho Hiền biết… Tôi sẽ không để bất cứ ai phá hoại hạnh phúc gia đình tôi…. Kể cả cậu!
Ánh mắt dường như không tưởng được những điều đó lại có thể thốt ra từ người phụ nữ mà hắn luôn giữ trong tim bao lâu nay.
- Kỳ… Kỳ đang nói gì vậy?
- Tôi!! Lý Tử Kỳ … với tư cách là một người đã lập gia đình. Tôi muốn nói với cậu rằng… Tôi sẽ không bao giờ phản bội Thái Phong… lại không bán rẽ lương tâm mà có suy nghĩ sẽ bắt đầu lại với cậu 1 lần nữa đâu!!!
Trung Hiền im lặng… chỉ đứng nhìn nó… vô cùng xót xa…
- Tôi không hề mong Hiền sẽ quay lại đây dù chỉ là 1 giây! Tôi chỉ muốn giữ trong lòng mình một hình ảnh Trung Hiền với tư cách 1 người bạn thân … đừng bao giờ phá hỏng nó vì như thế tôi chỉ càng hận cậu hơn mà thôi … Phạm Trung Hiền!
Lời nói ấy như nhát dao đâm vào tim hắn…. Tử Kỳ…đã thay đổi rồi …
Hắn cười… nụ cười thật chua xót…
- Vậy… thì Kỳ hãy hạnh phúc đấy!!!
Rồi hắn quay lưng đi… không quay lại nhìn nó… dù chỉ là 1 lần…
ẠCH ~
Nó ngồi quỵ xuống đất… nhìn Trung Hiền/… với dòng lệ đang rơi…
Thái Phong từ phía sau chạy tới… đỡ lấy nó
- Em à!
Nó bàn hoàn quay lại
-Thái Phong?
- Sao em lại đến sân bay?... mà sao em lại khóc?
Nó mĩm cười, đặc tay lên má chồng…
- Xong rồi!!... chúng ta về thôi…
Thái Phong đỡ vợ đứng dậy và dẫn ra xe
_________________________________
Thái Phong mở cửa và đỡ nó vào trong ngồi
Chồng nó bỏ mặc chiếc xe công ty, lo lắng cho nó và chở nó về bằng chiếc xe của mình…
- Vừa xãy ra chuyện gì vậy!?
- Em…vừa mới làm 1 chuyện...
Thái Phong càng lo hơn cho nó
- Em vừa nói gì thế?
- Em… đến gặp Trung Hiền…
Thái Phong… sững sốt
- Em đã nói rõ với cậu ấy…. có lẽ … sau này cậu ấy sẽ không làm phiền chúng ta nữa!
- …. ….
Nó mĩm cười
- Anh đừng lo!... giờ thì mọi chuyện đã được giải quyết… anh hãy cố gắng giúp đỡ công ty nữa là được…
- Được!! anh không lo nữa… sẽ dóc hết sức giúp đỡ công ty… em đừng khóc nữa
Nó gạt nước mắt, nhìn chồng
- Em không khóc đâu!! … đây là những giọt nước mắt hạnh phúc của em đấy!!
- Vợ à…
___________________________________
2 người họ thật ngây thơ…. Chưa chấm dứt đâu…. Chưa kết thúc đâu… đó chính là khởi đầu đấy!!!.... vì lời nói CÂY ĐẮN của nó như thế… lòng chiếm hữu và ghanh ghét nơi Trung Hiền lại ngày một lớn lên… và đã trở thành 1 cuộc trả thù chứ không đơn thuần là… giành lại chức chủ tịch… và nó nữa!
Kể từ ngày hôm ấy, nó buông lời nói cự tuyệt tình cảm Trung Hiền… lòng nó đã nhẹ đi một gánh nặng lớn… toàn tâm toàn ý bên cạnh Thái Phong…. Nhưng… ý nghĩ của nó thật ngay thơ…. Nó nghĩ Trung Hiền sẽ thông suốt… sẽ không quay lại… sẽ không bắt ép công ty… và không còn làm khó nó nữa…
Sai lầm lớn nhất chính là đó… Trung Hiền… thật sự không đơn giản như thế… Chính nó đã thúc ép 1 con người khác nơi hắn.. và chuẩn bị tiếp đón sóng gió mới phía trước…
__________________________________
4 tuần sau…..
11h30 pm
- Em à!! em sao thế?
Nó chóng tay lên đầu… xoa xoa…
- Chắc là thức khuya quá nên hơi chóng mặt…. em nghỉ 1 tí chắc không sao!
Thái Phong đỡ nó lên giường
- Em mệt thì đừng cố! công việc ở công ty có thể làm sau mà…
- Anh đó!! chỉ biết thế thôi… không hiểu sao dạo này em hay chóng mặt lắm!!
Thái Phong lo lắng, lấy tay sờ trán vợ
- Em bệnh à?
- Chắc vậy!!....
- Dạo này anh thấy em kén ăn lắm đấy…
Nó nhăn mặt
- Thì em ăn không nỗi mà…
- Còn nữa…. lâu lâu thì cáu với anh vô cớ
Nó giận
- THÌ EM THƯƠNG ANH NHIỀU RỒI THÌ GIỜ CÁU VỚI ANH CÓ SAO ĐÂU!!!
Thái Phong vỗ vỗ tay vợ, cười
- Được rồi! muốn mắng muốn la gì cũng được… miễn là em vui là được
Nó mĩm cười …
- Chồng à!!
- Hả?
- Đi ngủ đi!!
Thái Phong hí hững nhìn vợ
- ok!!!
Thế là lập tức leo lên giường… ngay lúc đó
BỐP ….RẦM
- Á
Thái Phong ôm đầu và xoa mông vì vợ đánh té giường
- Xuống soffa mà ngủ!!
- Sao… sao kì vậy… không phải em cho anh dọn lên đây rồi sao?
Nó bậm môi răng đe Thái Phong
- Còn cãi!!!... xuống
~
Thái Phong xanh mặt
- Được!!...được…. xuống thì xuống….
Cô Vợ Của Tôi Cô Vợ Của Tôi - Cá Xù