To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Tác giả: Cá Xù
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 315 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
iêu thị ….6.00 pm
- W0a!! lâu rồi anh không vào đây… nhiều thứ thật đấy!!
Thái PHong đẩy giỏ xe đi tới, nó thì ngó xung quanh tìm nguyên liệu
- Anh đừng đi nhanh quá! em chưa xem xong bên này mà
Thái PHong quay lại, đẩy xe lui về với vợ, mặt cười híp mắt
- Được rồi… vợ yêu à!! anh muốn ăn soup bò với rau củ
Thái Phong tự dưng ôm nó từ phía sau…lắc qua lắc lại
- Biết rồi biết rồi!! người ta nhìn kìa
Thái Phong vẫn cứ ngó lơ, quàng tay ôm người nó…
- Mặc kệ, vợ của anh mà hì hì!
- Bỏ ra coi!! em còn phải mua thức ăn nữa …
Tử Kỳ nhìn Thái Phong mĩm cười, nắm lấy tay Thái Phong và nói
- Buông em ra đi! sắp trể giờ rồi đó!
- Không!!
Thái Phong cứ ôm chặt nó … trong thật hạnh phúc… Cảnh tượng đó…
-......Trung Hiền?
Đôi mắt nó mở to, bàn hoàn nhìn người đứng trước mắt mình… Thái PHong, ngước mặt lên nhìn…
Ánh mắt vẫn lạnh lùng như ngày nào… sắt đá và đầy mê lực đó… đang nhìn chầm chầm bọn họ…. Tay trong tay… đang ôm nhau rất hạnh phúc …
Lập tức, nó giựt mạnh tay Thái Phong ra… đứng lùi lại … mặt lung túng…
Thái PHong thì… quá bất ngờ với hành động của vợ… nhìn Tử Kỳ
Trung Hiền tiến đến chổ 2 người …
Rút tay ra khỏi túi quần và chìa ra
- Rất vui được gặp lại!!
Thái Phong giương mặt nhìn Trung Hiền
- Tôi cũng vậy!
Cái bắt tay của 2 người họ… không đơn giản là 1 cái bắt tay hữu nghị… mà là cuộc đọ sức, cảnh cáo lẫn nhau…
Ánh mắt của 2 người thật sự là… dữ dằn… như muốn giết chết đối phương vậy…
- Thôi!!
Nó bước đến, nắm tay cả 2 bỏ xuống
Thái PHong nhếch miệng cười, kéo tay vợ về phía mình
- Tử Kỳ và tôi đang mua nguyên liệu để chuẩn bị bữa tối… KHÔNG MAY lại gặp cậu…
- Thái PHong!!
Trung Hiền cuối mặt cười… và ngước mắt nhìn Thái PHong
- Rất vui vì thấy hai người hạnh phúc! xin lỗi nếu đã làm phiền… nhưng.. cậu nên nắm chắc những gì mình đang có đi… có thể…1 ngày nào đó… nó sẽ biến mất đấy
Thái Phong hiểu… lời nói đó không đơn giản là 1 lời khuyên… mà còn có hàm ý…
Tử Kỳ lo lắng nhìn 2 người…
- Thái Phong à!!... hay là… hôm nay mình ra ngoài ăn đi… em..đói rồi!
Thái PHong nhìn nó…
- Được rồi!! đến lúc tôi cũng nên đi rồi… tạm biệt
Rồi hắn đảo bước đi về phía trước.. ngang qua người nó thì dừng lại
- Chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi!
Lời nói đó… làm nó giật mình, bàn hoàn
- Em có sao không!?
- Không!...
Nó nhanh chóng thay đổi không khí.
- Anh à!
-Hả?
- Chúng ta tiếp tục mua đồ đi! gần 7h tối rồi
Thái Phong nhìn nó
-Không… không phải em nói là chúng ta sẽ ra ngoài ăn sao?
- Không thích! giờ em muốn ăn ở nhà!
- …ờ ờ!
_____________________________
Đang đi qua hàng rau quả thì…
Nó nhìn chồng mình… vẫn khuôn mặt buồn ấy… đang suy tư điều gì đó… nó biết… Thái PHong đang bận tâm việc vừa nãy…
Nó nắm lấy tay chồng, mĩm cười nũng nịu
- Chồng à!! anh nói muốn ăn soup bò và rau củ mà … em sẽ nấu cho anh 1 nồi
~ thật to nhá!!
Thái PHong nhìn nó… rồi bật cười
- Anh không sao đâu!!
-Thật à?...
- Ừm
Đúng là 1 người chồng yêu vợ mà… Thái PHong nắm chặt tay nó
- Miễn là… em đừng bao giờ thay đổi là được
- Hứa!!!
______________________________________________
Về đến nhà với đóng túi đồ nặng trĩu, Thái Phong 1 tay xách hết cho vợ…miệng lúc nào cũng cười tươi
- Thái Phong à! anh đi tắm thay đồ đi, em sẽ chuẩn bị thức ăn tối
Thái PHong cầm túi đồ đặc lên bếp và nhìn vợ
- Hôm nay anh sẽ phụ em!!
- Không cần đâu, anh chỉ phá thôi!
Thái Phong nhăn mặt
- Cứ để anh phụ rồi em sẽ biết!!
- Được! nếu mà phá thì đừng trách em đấy
Thái Phong lập tức mang tạp dề vào và đi đến cạnh vợ.
- Anh nên làm gì đây!!
Nó ngó xung quanh…
- Sắt hành cho em
- Ok!
Ôi thôi cái ông chồng đẹp trai của nó… cọng hành quả thật là…. Được cắt rất.. hoành tráng… cọng nào cộng náy..dài gần bằng đốt tay… muốn bỏ vào canh cũng phải e dè nữa…
- Ôi trời ơi!! anh có biết cắt không thế!!
Thái Phong vội cầm nắm hành vừa cắt, quét vào bịch
- Anh… anh làm lại
Thế là 1 bó hành hi sinh… dưới tay Thái Phong…
Lần này cẩn thận hơn… nhưng mà… vì lo nhìn vợ không nhìn đường dao cắt nên…
- Á!!~~
Nó quay lại
- Sao vậy?
Thái Phong nhăn mặt nắm chặt ngón tay …đang chảy máu
- Đứt tay rồi!!!....
Nó lo lắng chạy ra ngoài lấy băng keo cá nhân vào… cẩn thận băng bó cho chồng…
- Đau lắm không!!
- Em lo cho anh?
- Điên à!! sao không lo chứ!... anh ra ngoài ngồi đi, em sẽ làm… không thì anh lại đứt thêm ngón nữa đấy
Thái Phong cười
- Haha! làm gì có chuyện đó… dù có đứt tay nữa thì vợ anh vẫn lo cho anh mà!!
- Cái anh này….
Nó quay đi bắt nồi nước lên bếp….
- Tử Kỳ à!!
- Hả?
- Em… yêu anh không?
Nó khựng tay… xoay mặt nhìn Thái PHong… lung túng
- Sao… sao anh lại hỏi như vậy?
- Anh…
Nó bỏ bao tay xuống, và xoay người về hướng chồng, cười thật tươi mà nói
- Sao lại không yêu … Thái Phong à! anh đừng bao giờ hỏi thế nữa, như thế có nghĩ là anh đang nghi ngờ em…
Thái Phong lo lắng
- Nhưng mà
- Không nhưng gì hết, không phải chúng ta đã kết hôn rồi sao… thậm chí… chuyện đó cũng xong rồi… anh còn muốn gì nữa!!
Thái Phong nhìn chầm chầm nó
- Vậy… em không còn tình cảm gì với Trung Hiền à!!
Nó nhìn chồng… và NHÓN GÓT…
CHỤT
~
- Như vậy anh tin rồi chứ!!
Thái Phong che môi lại… đỏ mặt… nhìn nó
- Anh….
- Em phải nấu cơm đấy! anh đã phí hết gần nữa giờ của em rồi.
- Vậy…
- Đương nhiên là đi ra ngoài… anh không muốn ăn sao?
Thái Phong cười híp mắt, nhìn vợ… và đi ra ngoài….
- “” Thái Phong à!!... em hi vọng là anh có thể giữ được em… “”
__________________________________________________
Bữa tối….
Cô Vợ Của Tôi Cô Vợ Của Tôi - Cá Xù