Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Tác giả: Zen li lom
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 499 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:33:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19: Ngày Đi Chơi Xui Xẻo!!!!!!!!(3)
ó nhất quyết không vào là không vào, hắn cười một nụ cười cực đểu nói sốc nó:
-À há! Cô không vào bởi vì cô sợ ma à? – nó nghe hắn đang chơi trò khích tướng thì nó bình thản thở hắt ra một cái nói:
-Tôi là tôi tin vào khoa học, tôi là tôi không tin vào sự hiện diện của ma quỷ! – nói mạnh miệng thế thôi nhưng hắn thì càng ngày càng muốn kéo nó vô nhà ma, vì hắn tưởng tượng cái lúc nó gặp ma nó sẽ sợ tái mặt xanh môi tái. Nhìn hắn cười âm hiểm một mình, nó len lén nhất chân quay đầu bước đi trong lặng lẽ, đi hết một quãng xa hắn, nó thở phào nhẹ nhõm cuối cùng nó đã thoát khỏi tên tàn ác, biến thái, bủn xin, keo kiệt, so đo từng chút vs con gái!!! Nhưng trời thì không thương nó a! Tự nhiên hắn đứng sau lưng nó nói:
-Cô đi cũng nhanh!!!!!! – nó giật thoát mình quay qua thì thấy hắn lạnh nhạt nhìn mình, hắn nắm lấy tay nó kéo nó vào nhà ma, sau khi chuẩn bị xong, nó vừa định khi hắn và nó đi váo trong lúc hắn khong chú ý nó sẽ chạy đi nhưng mà không ngờ hắn cứ nắm lấy tay nó không buông, tên này lợi dụng hay sao đây.
Khi nó đang từ bước vào nhà mà thì bên ngoài Duyên đang đánh Quân không thương sót trong khi người đi đường nhìn 2 người như người ngoài hành tinh, Quân hét lên:
-Nè! Làm gì mà cứ đánh tui hoài vậy? – thấy Quân đang bức xúc thì Duyên mới liếc xéo anh một cái bực mình nói:
-Tôi nói vs anh là anh phải ngăn cản việc bạn anh đưa con bạn tôi vào nhà ma, vậy mà anh cứ chần chừ rồi không đi, bây giờ con bạn tôi nó vào trong đó rồi đó, anh làm sao đây hả? – thấy Duyên sổ một tràn vào mặt mình thì Quân lau lau mặt một cái rồi mới thở hắt ra nói:
-Bạn cô cũng chả phải con ních mà đi sợ mấy con ma giả! Cô phải biết là có bạn tôi nữa nếu bạn cô có bị gì thì đơn nhiên là thằng bạn tôi sẽ lo!! – Duyên cốc đầu Quân một cái nói:
-Anh điên vừa thôi! Bạn anh mà lo à? Anh nghĩ đi tiền đi chơi tên đó còn không đưa ra một cắt thì đâu ra, đâu ra mà lo cho con bạn tôi! – Quân tức cái mình rồi nha! Tự nhiên bị gái đánh, rồi còn bị gái chửi giữa đông người, anh là anh nhục lắm! Anh kéo Duyên vào nhà ma! Duyên trố mắt chưa kịp nói gì thì cô thấy mình đã vào rồi!!!!!!!!
Quay lại vs nó, ánh sáng lờ mờ đen đỏ cứ lẫn lộn, thêm váo đó nữa tiếng rên nghe thật kinh dị, nó nuốt một ngụm nước bọt vừa đi vừa quan sát, đi một cách chậm rãi và từ từ, hắn thấy thế thì cũng thương nó, một đứa con gái sợ ma là việc hiển nhiên nhưng thấy nó sợ thế này hắn cũng hơi hơi cắn rứt lương tâm nhưng chỉ là một chút của một chút thôi! Hắn đi trước nó đi sau, tự nhiên tay hắn vs của nó rời nhau và ngay lúc đó từ trên trần nhà nguyên một bộ xương trắng hiện ngay trước mắt nó, đôi mắt con mà đó màu đỏ, làn da trắng tẩm máu, nó hét lên:
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! – tiếng hét vang lên run động cả căn nhà, hắn giật mình quay qua nhìn nó, nó đang nổi khùng lên đập cái bộ xương đó vỡ ra từng mảnh, hắn trố mắt nhìn, nó, nó có thiệt là sợ ma không đây? Đập bổ xương không còn nguyên vẹn, nó cầm cái đầu lâu lên trên tay, nhìn qua nhìn lại nói:
-Máy thứ này mà cũng bày đặt giả ma! Đúng là coi thường nhau quá! – ôi trời, hắn im lặng nuốt một ngụm nước bọt, khi nó đã xuống cỗ họng thì hắn vẫn chưa bàng hoàng. Ngay lúc đó Duyên và Quân chạy tới nhìn thấy cảnh tượng đó Quân muốn rớt hàm răng của mình ra ngoài, Duyên thì khóc như mưa, Thiên và Quân nhìn Duyên khóc thì nhíu mày, Duyên khóc cái gì chứ? Có gì mà khóc? Duyên cầm bộ xương vỡ vụn lên, ánh mắt sắc bén chiếu lên nó, Duyên nói:
-Tao muốn ngăn mày vào đây đâu có sai! Tao cố không ày vào để mày làm hư hết cái đám này thì phải trả tiền đó biết chưa?????????- nghe tới tiền là nó khóc thảm, trời ơi! Lại tốn tiền!!! Ngay lúc đó cả 4 đứa tiếp tục đi nhưng chả có gì thú vị, đúng là ma này làm rất tinh xảo nhưng nó đâu có sợ, nó nhìn là muốn bẻ mấy cái đó ra từng khúc, đó là thú vui nho nhỏ của nó khi đi những nơi tương tự như thế này. Hắn và Quân thì sợ hai cô nàng tới mất mật. Còn Duyên thì vẫn la vẫn hét để cho có lệ chứ cô cũng vó sợ đâu.
Khi vừa ra ngoài thì nó và Duyên trốn đi trước để cho hắn và Quân trả tiền và y như dự đoán hắn và Quân phải trả tiền bồi thường trong khi nó và Duyên thì tung tăng mua kem ăn, nó không muốn ăn đâu vì lại tốn tiền, nó mở túi xách ra thì vô cùng ngạc nhiên vì tiền nó trả cho việc ăn uống và đi chơi lại không có biến mất mà nó đang ở trong túi xách. Không lẽ……………nó trách lầm hắn…..không lẽ………….hắn là người trả?
Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc - Zen li lom