Giá trị thật của một người không phải ở chỗ cách anh ta xử sự lúc đang thoải mái và hưởng thụ, mà là ở chỗ lúc anh ta đối mặt với những khó khăn và thử thách.

Martin Luther King Jr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Thùy Book
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 457 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 23:31:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4 Hồ Sơ Nhập Học
hớ lại mà lần này nó không còn cảm giác đau nữa. Hình như nỗi đau đã trôi theo thời gian mất rồi. Ngẫm lại cũng thật nực cười, thời ấy mình nông nổi thật.-suy nghĩ của nó.
~3 tiết học trôi qua.
_Ê Lucy! Xuống căn tin mày, tao đóiiiiii!- Sam nũng nịu từ dưới thò đầu lên nói.
_Ừ! Bộ mày nhịn ăn năm phút là chết hả con tó?-nó nhăn mặt.
Nó và cô kéo nhau đi một mạch xuống căn tin.
Tại căng tin trung tâm trường The Winner.
_Ăn gì tao mua?-cô hỏi.
_Cho tao bịch khoai tây với chai Twister được rồi!-nó lơ đãng trả lời.
_Cho tao hai phút, hihi-cô hào hứng chạy một mạch.
Hai phút sau.
Rầm....bịch. Tiếng gì đấy, không phải ai té đâu nha mà là tiếng đồ ăn trên tay cô vụt xuống bàn. ( đồ ăn đối xử tệ vậy, cho em đi)
_Mày đúng là con heo lai ng Sam ơi là Sam!-nó ngạc nhiên rồi thu lại vẻ mặt há hốc lắc đầu phán.
_Mày ấy! Tao chỉ ăn có hai ổ sanwich, ba bịch khoai tây, năm cây cá với năm cây trứng và một ly trà sữa cộng một chai suối à! Làm gì mà ví tao như heo thế? Đồ của mày tao ăn luôn, khỏi ày.-cô hờn giận nhưng vẫn nũng nịu chọc nó.
_Cho mày luôn, ăn phần tao đi rồi người ta không nói mày là ng lai heo đâu mà là heo chính gốc luôn ha!-nó lơ đãng nhìn ra cửa căng tin.
_Uầy! Tao giỡn mừ, này này suy nghĩ gì thế này con kia, tao ăn đấy nhá!-cô quơ chai nước trước mặt nó.
_Tao đâu có ngu!-nó xực tĩnh sau một hồi suy nghĩ về việc hồi sáng.(t/g:nhớ ng ta rồi này, chị ấy đâu có miễn dịch).
_Ế, chưa bao giờ thấy mày lơ đểnh như hôm nay á nha, có gì khai mau cho bổn cô nương biết xem nào?-cô vỗ ngực làm vẻ mặt tin tưởng.
_Chi đâu, chỉ là có nên cho cha làm vườn vào 11A1 hay không thôi. Tao thường hay nhờ chả làm việc thì phải qua lớp chả mà qua lớp chả thì tao gặp cha Thịnh. Tao đang phân vân nhưng lớp tốt chỉ có lớp 11A1 thôi. Ặc! Tao điên mất!-nó giải thích một hồi rồi vò đầu bức tóc như con điên.
_Ê! Tóc mày tóc mày kà!-cô thấy nó mất hình tượng quá nên nhắc nhở.
Nó hiểu ý liền xoay 180* quay về vẻ ngoài lạnh lùng vốn có.
_Chẳng gì quan trọng, mày cứ cho chả học 11A1 đi. Chẳng phải mày nói mày quên thật rồi sao hả? Gặp ỗng chào mày thì mày chào, nếu ghét thì liếc nhau cái. Mắc cái mớ gì phải suy nghĩ. Mày ngu hơn mọi ngày á nha.-cô nói một đường dài và cốc nó một cái rõ kêu.
_Au, shit! Ăn lẹ lên lớp nằm mày-do đau nên nó gắt.
_Xong nãy giờ, có mày bịch khoai tây chiên nãy giờ chưa hết.-cô ung dung trả lời.
Cô chẳng biết nói gì với con bạn. Nhìn đống rác trên bàn mà lắc đầu. Cầm bịch khoai tây với chai nước cam lên. Vừa đi vừa ăn.
3 tiết học trôi qua.
Reng......reng........reng
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra về.
_ Tao về trước!- nó chưa kịp để cô nói gì thì chạy xuống bãi gửi mất tiêu.
Tại biệt thự White.
Bíp.......bíp........bíp
Tiếng còi xe nó vang lên, chị Hoa bên trong chạy ra mở cửa.
_Cha làm vườn tới chưa?-nó hỏi chị.
_Dạ, cậu ấy đi từ sáng nói 4 giờ chiều nay quay lại ạ!- chị Hoa lễ phép.
_Rồi, chị vào làm việc đi!-nó rồ xe vào gara.
Nó xách cặp lên phòng, vụt cái cặp vào cái bàn học, chạy lại chỗ tủ lấy cái áo đầm dây màu trắng đến đầu gối, cúi xuống tìm cái băng đô màu trắng nữa rồi chạy vào phòng tắm.
15 phút sau
Nó từ phòng tắm đi ra, như một thiên thần với bộ váy trắng mái tóc vàng xõa ra nhưng với đôi mắt hung đỏ lãnh đạm làm nó giống ác quỷ trong bộ váy thiên thần. Cầm cái Iphone6plus chạy ra khỏi phòng.
Nó lấy cái giỏ ở bên trên tủ bếp, rồi đi ra vườn. 4:20pm, nắng đã dịu bớt, nó đi ra vườn hoa hồng vàng ở tận cuối khu biệt thự. Cầm cái kéo trên tay.
_Tâm trạng tốt, màu vàng sẽ hợp! Hưm hi-nó đột nhiên cười một nụ cười tỏa sáng cho dù chỉ mím môi.
Và làm cho tim ai đó lệch một nhịp. Vội lắc đầu mấy cái rồi đi lại chỗ nó.
_Cô lấy hoa hồng làm gì thế? Hồ sơ của tôi đây, có cần tôi giúp gì không?-hắn hỏi nó.
_Tìm một ly thật đẹp để chưng bàn học. Để qua xích đu đi. Anh lại cắt cho tôi, xem thử tay nghề của anh! - giọng nó lại lạnh lùng và không đầu đuôi.
Nó qua xích đu, khẽ cầm tập hồ sơ lên và ngồi xuống lấy ra xem xét rồi cười nụ cười bí hiểm. Nó cất tập hồ sơ rồi lấy đt ra bấm rồi nghe:
_Thưa tiểu thư Diamond có chuyện gì?- tiếng ông hiệu trưởng The Winner vang lên bên kia.
_Mai sẽ có học sinh mới. Ông nghe kĩ đây. Nguyễn Thành Đạt, 17t, sinh 10-8. ông cho vào lớp 11A1 cho tôi. Mai sẽ đi học luôn, mai tôi đem hồ sơ đến. Sắp xếp đi.- chưa kịp nghe trả lời nó đã cúp máy.
_Xem anh làm được gì?- nó nhếch mép nhìn về phía anh đang cặm cụi làm.
_Này, từ hôm nay anh sẽ ở đây, mai anh sẽ lên trường cùng tôi. Anh đem đồ qua đây chưa?-nó ngồi xích đu đung đưa mà cất tiếng hỏi.
_Hửm? À ờ tôi đem qua rồi! Mai lịch học sẽ sao vậy?- hắn gãi đầu hỏi.
_Trường học là Trường The Winner dành cho quý tộc, vào đấy ai hỏi anh gia thế ra sao chỉ cần nói không quan tâm hay bất quá thì nói anh họ của tôi. Nghe tên tôi họ sẽ không dám làm phiền nữa đâu. Mỗi ngày có 6 tiết học, 3 tiết đầu là từ 8:00am đến 11:00am. Nghỉ trưa từ 11:00am đến 1:00pm sẽ lên lớp học 3 tiết cuối đến 4:00pm ra về. Sách vở các môn học, đồ thể dục hay đồ sơ cua gì đó thì ở trường có tủ riêng để đựng sách vở. Quần áo cũng có tủ. Anh học 11A1 đấy, báo trước xem chừng với nam sinh lớp ấy. Lớp ấy không thích ai đẹp trai hơn mình đâu!- nó nói một mạch rồi đi lại chỗ hắn cầm mấy cây bông hồng lên ngắm nghía.
_Không tồi!-nó nhận xét.
_À mà trong trường cô nắm quyền lực gì mà nghe tên cô họ sợ cô vậy. Lớp 11A1 gì đấy không thích ai đẹp trai hơn mình, ý cô nói là tôi đẹp trai nhất đấy sao?- mắt hắn híp lại nhìn sang cô tỏ vẻ hứng thú.
_Không cần biết! Cắm vào bình rồi đem lên phòng cho tôi. Phòng anh Lầu 1 phòng đầu tiên bên phải.- nó liền quay đi, giọng nó vọng lại. Nếu để ý thì thấy nó đang bị đỏ mặt.
_Cô Tiểu Thư tàn khốc của Diamond cũng có ngày biết ngại sao, sắp vào tròng rồi cô em!- hắn cười mỉa mai.
_Ặc! Hôm nay bị sao vậy nè, hình như do lâu quá không uống rượu, tối nay đi Bar phá một tí xả stress.-nó tát mặt mình rồi đi lên phòng.
Cô Nàng Lạnh Lùng Và Anh Chàng Bí Ẩn Cô Nàng Lạnh Lùng Và Anh Chàng Bí Ẩn - Thùy Book