However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 310
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 422 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 00:42:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 73
́C GIẬN
Nghiêm đại sư thoải mái ngồi trên ghế sô pha mềm mại, nhìn La Tiểu Lâu đang cúi đầu đứng trước mặt, trước khi tới đây, cậu đã bần thần thu thập dụng cụ mất nửa ngày.
Sau khi gửi cho La Tiểu Lâu một ánh mắt thông cảm cổ vũ, Thẩm Nguyên rất biết ý mở cửa đi ra ngoài, để Nghiêm đại sư và La Tiểu Lâu ở lại bên trong.
“Cậu có gì muốn nói?” Nghiêm đại sư bưng chén trà lên, khẽ thay đổi tư thế, nghiêm mặt hỏi.
La Tiểu Lâu cắn răng, dù sao sớm muộn gì cũng phải nói, thôi thì cứ liều vậy. Liếc nhìn Nghiêm đại sư một cái, La Tiểu Lâu cố lấy dũng khí, nói: “Nghiêm đại sư, chuyện kia, em biết nói như vậy là rất không biết lượng sức, rất thẹn với tình cảm của đại sư, nhưng em, em đã bái sư rồi ạ.”
Quả nhiên, sắc mặt của Nghiêm đại sư lập tức tối đen, đập mạnh chén trà trước mặt lên bàn. La Tiểu Lâu hơi run rấy, ngay khi cậu nghĩ Nghiêm đại sư sắp nổi trận lôi đình thì, giọng nói khó chịu của ông lại vang lên: “Trà lạnh.”
La Tiểu Lâu trợn mắt, phục hồi tinh thần mới phát hiện, cậu đã giống lúc làm thêm khi đó, liền tức khắc đổi một chén trà nóng cho Nghiêm đại sư.
Sắc mặt của Nghiêm đại sư dịu đi chút ít, uống một ngụm, sau đó hỏi: “Nói xem, thời gian cậu theo tôi được bao lâu?”
La Tiểu Lâu ngỡ ngàng nhìn Nghiêm đại sư tuy đang nghiêm mặt nhưng vẫn nói chuyện với mình như thường ngày, mơ hồ không hiểu ý của ông, song cậu vẫn nói thật: “Sáu tháng ạ.”
Nghe xong câu trả lời của La Tiểu Lâu, Nghiêm đại sư liền nhíu mày, ánh mắt nhìn La Tiểu Lâu lại càng giống hình viên đạn hơn, hừ một tiếng, mỉa mai nói: “Cậu đi tiểu hành tinh một chuyến mà bị trùng thú đồng hóa đầu óc rồi hả, ngay cả trí nhớ cũng tàn tạ đến mức này?!”
Chẳng lẽ không đúng?
La Tiểu Lâu không thể làm gì khác hơn là bắt đầu tính từ ngày nhập học làm thêm cho đến hiện tại. Một phút sau, cậu dè dặt nói: “Là sáu tháng rưỡi ạ.”
Cậu vừa dứt lời, Nghiêm đại sư đã lạnh mặt sửa lưng: “Là sáu tháng mười bảy ngày!”
Khóe miệng La Tiểu Lâu co giật, khúm núm vâng dạ, nhưng trong lòng thì lại rối bời. Cho dù có là lúc còn hẹn hò với Kiều Toa, cậu cũng chả lãng mạn đến mức nhớ rõ thời gian bọn họ quen biết nhau đến mức như thế này.
“Còn tên khốn chưa công bố quan hệ kia thì sao! Thời gian là bao lâu?”
Thấy Nghiêm đại sư nổi giận đùng đùng chất vấn, qua một hồi, La Tiểu Lâu mới vỡ lẽ câu hỏi là về ông sư phụ trên internet kia, cậu đếm ngày, rồi nói một cách cẩn thận hơn: “Hai tháng lẻ ba ngày ạ.” Tuy khoảng thời gian không ngắn, nhưng thực ra cũng chỉ gặp mặt có ba lần.
Sắc mặt Nghiêm đại sư tối sầm lại, cái chuyện này cần gì mà phải nhớ rõ ràng thế hả! Ông nhấp một ngụm trà đè lửa giận xuống, lạnh lùng hỏi: “Cậu theo tôi học được bao nhiêu, với ông ta thì nhiều hay ít?”
“Học với đại sư nhiều nhất ạ.” La Tiểu Lâu thành thật.
Nghiêm đại sư hài lòng hừ một tiếng, một lát sau, phát hiện La Tiểu Lâu lại chẳng nhận ra ý của mình, ông nâng mí mắt, bực mình nói: “Đã như vậy thì cậu chính là học trò của tôi, tôi thực sự không biết tại sao cậu lại ngu si đến mức đi bái sư nữa.”
La Tiểu Lâu trợn tròn mắt, nhưng cuối cùng vẫn không biết sợ chết mà lí nhí một câu: “Nhưng mà, đại sư đã nói em là học trò của đại sư đâu ạ ——”
“Chả nhẽ cái chuyện này mà còn cần tôi phải nói nữa hả?!” Nghiêm đại sư quát tháo, nhìn La Tiểu Lâu bằng kiểu ‘không ai ngu bằng cậu’.
“… Vậy thì, em đã biết rồi, em sẽ đi giải thích cho vị sư phụ kia, sau đó, nhanh chóng hủy bỏ quan hệ.” La Tiểu Lâu thỏa hiệp.
Tuy làm đệ tử của Nghiêm đại sư thì phải biết nghe lời, thông minh, quan trọng nhất là bất cứ lúc nào cũng phải phán đoán ra nội tâm của đại sư. Thế nhưng, cho dù có như thế nào, lời của ông già Nghiêm cũng có lý, hơn nữa La Tiểu Lâu cũng thích được ông truyền thụ kiến thức hơn. Cậu quyết định, khi về nhà sẽ lập tức lên giải thích tình huống rõ ràng với vị sư phụ trên internet.
“Thế cậu còn đứng đây làm gì? Về thu dọn cái đống lộn xộn kia của cậu cho tôi ngay đi!”
“Vâng ạ.” Sau khi tháo chạy khỏi phòng nghỉ riêng của Nghiêm đại sư, La Tiểu Lâu mới thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần lên giải thích rõ ràng với vị sư phụ trên internet kia thôi, dù gì thì cũng coi như cậu đã có thầy hướng dẫn của mình rồi, nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu cảm thấy phấn khởi.
Sau khi chào tạm biệt Thẩm Nguyên, La Tiểu Lâu cúi đầu, vừa đi vừa tìm từ ngữ diễn đạt, hoàn toàn không chú ý tới đủ loại ánh mắt ước ao đố kị căm hận đang chĩa về phía mình.
Nhanh chóng về đến khoa chế tạo cơ giáp, La Tiểu Lâu gặp Điền Lực đang đâm đầu chạy.
“Tôi tìm ông cả nửa ngày rồi, tôi nói này, cái thằng nhà ông đúng chẳng biết suy nghĩ gì cả, thế mà lại được làm đệ tử của Nghiêm đại sư! Nhanh, mau khai báo rõ ràng.” Điền Lực vỗ mạnh lên vai La Tiểu Lâu, tức giận nói.
La Tiểu Lâu bất đắc dĩ, kể lại cảnh ngộ đau đớn áp bức của mình một lần. Điền Lực nhìn có phần hả hê cười phớ lớ, cuối cùng nói: “Ông cũng đừng than phiền quá, bao nhiêu người muốn bái Nghiêm đại sư làm đệ tử lại chẳng có cửa, hết lần này đến lần khác bị ông cướp trên giàn mướp, ông không biết đâu, vẻ mặt của bọn lớp 1, mẹ chúng nó, đúng là nghiện quá mức. Bây giờ lớp 10 chúng ta cũng bắt đầu trâu bò lên rồi, chuẩn bị học tập theo gương ông, mục tiêu là vượt qua cái lũ khinh thường chúng ta kia.”
La Tiểu Lâu gãi gãi đầu, mặc dù có chút thiên vị, nhưng dựa trên phương diện đối nhân xử thế và tính cách mà nói, cậu cảm thấy sinh viên lớp 10 mạnh hơn nhiều so với tụi lớp 1 kia.
Đúng lúc này, Điền Lực bỗng nhiên chọc hông La Tiểu Lâu. Cậu ngạc nhiên ngẩng đầu, phát hiện một người đang đi về phía họ, đỉnh đầu cột mốc Địa Trung Hải khiến người ta không khó để nhận ra là ai.
“Chủ nhiệm Vương.” Điền Lực và La Tiểu Lâu hành lễ chào hòi.
Chủ nhiệm Vương cười híp mắt nhìn La Tiểu Lâu, dùng giọng trong veo nói: “Tiểu Lâu ơi, thầy đang tìm em đấy, mới từ chỗ đại sư về hả?”
Giọng điệu nhẹ nhàng làm La Tiểu Lâu và Điền Lực cùng rùng mình một cái.
“Thầy tìm em có việc gì ạ?” La Tiểu Lâu hỏi, chẳng lẽ là vấn đề học phí?
Chủ nhiệm Vương giơ tay vuốt vuốt tóc rồi mới tươi cười nói: “Là thế này, thầy vừa kiểm tra thành tích của em, gần đây tiến bộ rất nhiều. Học viện quyết định dành cho các sinh viên nỗ lực học tập một sự khích lệ, em xem, chuyển em sang lớp 1 thế nào?”
Bị nội dung trong lời nói và thái độ nhã nhặn khác thường của chủ nhiệm Vương làm cho kinh hoảng, Điền Lực trợn tròn mắt.
La Tiểu Lâu ngẩn ra, ngay lập tức nói: “Cảm ơn sự khích lệ của chủ nhiệm Vương, nhưng em vẫn muốn ở lại lớp của mình. Thứ nhất, em đã quen với các bạn cùng lớp và em cũng không muốn chuyển lớp. Thứ hai, em chỉ đứng thứ ba, trong lớp 10 vẫn còn thứ nhất thứ hai, em học hành hình như không được tốt lắm. Dù sao thì em vẫn cảm ơn thầy, làm phiền thầy.”
Mắt chủ nhiệm Vương đều lộn tròng cả lên, dù ông có nói thế nào, thái độ có nhã nhặn ra sao thì La Tiểu Lâu vẫn dùng khẩu khí uyển chuyển mà kiên quyết từ chối. Cuối cùng, chủ nhiệm Vương sa sầm mặt, không giữ được sự nghiêm túc, căm hận bỏ đi.
Trở lại phòng làm việc, chủ nhiệm Vương tức giận đến bốc hỏa. Cái thằng nhóc con hỗn xược kia, đúng là không biết đường. Thôi bỏ đi, bùn nhão không đắp thành tường, dù có thành đệ tử của đại sư thì với căn bản kia của nó, sau này cũng chẳng trình ra được cái gì đặc sắc.
Bị Nghiêm đại sư và hiệu phó lườm vài lần, chủ nhiệm Vương tâm lý áp lực tự an ủi mình.
“Này, La Tiểu Lâu, nếu thực sự đạt đến trình độ nào đó, ông muốn sang lớp 1, tôi nghĩ lớp 10 dám chắc bị đả kích lắm á.” Điền Lực ở bên cạnh bùi ngùi, hình như thấy chưa đủ còn bồi thêm một câu: “Quan trọng là bạn bè tốt của tôi như vậy, người như ông hiếm lắm à nha.”
“Dạ, có anh Điền, em cũng phải ở lại.” La Tiểu Lâu hùa theo.
Điền Lực cười khà khà một hồi, nói: “Này, học kỳ mới bắt đầu, có thể chính thức ký kết Hiệp Nghị Tương Trợ Lệ Thuộc với chiến binh cơ giáp. Thằng nhóc nhà ông bây giờ đã trở thành tiếng nói tranh đấu của lớp 10 mình rồi đó, không chừng lớp mình sẽ không khốn khổ như lớp của khóa trước nữa đâu.”
Đúng vậy, ở phương diện thứ nhất, tập huấn dã ngoại là thời gian để chiến binh cơ giáp và chế tạo sư tự rèn luyện năng lực và tố chất của mình. Nhưng mặt khác, tập huấn dã ngoại cũng là lúc để chiến binh và chế tạo sư bồi dưỡng sự ăn ý với nhau, làm đối phương hiểu rõ lẫn nhau hơn. Như vậy, khi học kỳ mới bắt đầu, sinh viên hai khoa có thể chính thức xác lập quan hệ tương trợ lệ thuộc.
Hiệp Nghị Tương Trợ Lệ Thuộc, thời kỳ đầu còn có thể thấy bóng dáng quan hệ bình đẳng giữa chiến binh và chế tạo sư cơ giáp. Nhưng cùng với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, nhân loại tiến bộ, quan hệ bình đẳng đã từ từ biến tướng thành quan hệ phụ thuộc. Có thể nói, chế tạo sư cơ giáp lệ thuộc, ỷ vào chiến binh cơ giáp ngày càng mạnh mẽ.
Nói đến đây, câu chuyện của Điền Lực thay đổi, bắt đầu nói sang nữ chiến binh cơ giáp xinh đẹp cộng tác cùng nó, La Tiểu Lâu bỗng nhiên giật mình, kéo Điền Lực lên tầng hành chính bên cạnh.
Lúc từ bên trong đi ra, Điền Lực nghiêng đầu nhìn La Tiểu Lâu, bùi ngùi mà nói: “Ông trời đã cho ông đẳng cấp cao một lần rồi, lần này không biết có thể cho ông chiếm lợi nữa không, Nguyên Tích là số 1 của khoa cơ giáp, hai ngày nay ông đích xác là lôi kéo thù hận đấy nhe.”
La Tiểu Lâu nheo mắt, được rồi, phải nỗ lực một phen.
Ngày khai giảng đầu tiên, chưa đến 3h chiều, không có tiết, La Tiểu Lâu mở máy thông tin liên lạc với Nguyên Tích, bên kia hừ hai tiếng, nhưng cũng có vẻ là đồng ý về nhà bây giờ.
Lúc ngồi vào trong xe, La Tiểu Lâu lập tức nhanh nhạy nhận ra, Nguyên Tích đang tức giận.
La Tiểu Lâu hít thở không thông, cầm viên đá màu xanh trước ngực, viên đá giật mình, nhưng dứt khoát giả vờ chết máy, hơn nữa còn có ý trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không xuất đầu lộ diện.
Không có quân cứu viện —— thực ra thì 125 cũng không coi là quân cứu viện, nó hình như có sở trưởng làm cho chuyện đã hỏng lại càng hỏng hơn. La Tiểu Lâu cảm thấy nhiệt độ trong xe dường như liên tục hạ xuống.
Cậu nhẹ nhàng dịch sang bên cạnh, cố tìm từ nói, ý đồ giảm bớt bầu không khí: “Thời tiết hôm nay không tệ, thời sự liên hành tinh nói buổi tối sẽ có khả năng mưa sao băng nhỏ —— Ừm, diễn thuyết hôm nay cũng khá hay.” Câu này đích xác vô cùng gượng ép, chính cậu cũng rất khó nói rõ hai người trong lúc đó có liên hệ tất yếu gì, nhưng cậu vẫn đẩy trọng tâm câu chuyện sang Nghiêm đại sư.
Nguyên Tích lạnh lùng nhìn La Tiểu Lâu, khiến nhiệt độ xung quanh La Tiểu Lâu giảm xuống thêm một lần nữa mới rời mắt đi.
Vì vậy, cho đến lúc về đến nhà, La Tiểu Lâu cũng không dám đụng chạm tới Nguyên Tích nữa. Khoảnh khắc đó, sự ớn lạnh trong mắt Nguyên Tích cực lớn, La Tiểu Lâu không kìm nổi, nhớ đến lần đầu tiên khi cậu vừa mới gặp Nguyên Tích.
Lạnh lùng, tàn nhẫn, còn có thể giết người.
Nếu, nếu như vậy, cầu xin ông trời hãy ban cho cậu một Nguyên Tích kỳ quặc đi, thế cậu còn chịu được. La Tiểu Lâu vẻ mặt đau khổ lặng lẽ cầu khẩn.
Hai người im lặng ăn cơm xong. Khi La Tiểu Lâu đứng dậy thu dọn bàn ăn, Nguyên Tích bỗng lạnh lùng mở miệng, “Cái gì khiến em nghĩ, em có thể an tâm bảo trì khoảng cách với anh, từ sau khi trở thành nô lệ của anh?”
La Tiểu Lâu mặt trắng nhợt, biết làm sao được, đừng trách cậu, không phải ai cũng đều có dũng khí dám đối mặt với một núi băng tức giận Nguyên Tích sắp khai hỏa đâu.
La Tiểu Lâu lắp bắp: “Em không có ý giấu diếm…”
Nguyên Tích nhìn cậu mỉa mai, hùng hổ nói: “Vậy có ý gì? Anh là thằng ngu có thể dễ dàng bị lừa dối? Không biết đoán ra được tí gì?”
Nói xong, Nguyên Tích nắm tay thành quả đám, La Tiểu Lâu ngay lập tức nhớ tới chỉ có hai lần Nguyên Tích tức giận, tuy không muốn thừa nhận, nhưng khi hắn nổi giận, thực sự không khác bạo lực gia đình là mấy…
La Tiểu Lâu tái nhợt lui về sau một bước, khốn khổ cố gắng tìm từ ngữ giải thích.
Nhưng không đợi cậu nói, Nguyên Tích đã xoay người vào phòng ngủ. La Tiểu Lâu để ý, trước khi đi hắn vẫn nắm chặt tay.
Sau khi cho đĩa bát vào máy đa chức năng rửa sạch, viên đá trước ngực ‘chấn động mãnh liệt toàn thân’, tỉnh lại.
Sau đó, trên chiếc bàn có một sinh vật màu xanh lục, nó kéo cái đuôi to lớn của mình ra khung cửa nhòm nhòm, sau mới chạy tới, ôm lấy cánh tay của La Tiểu Lâu mà nói: “Vừa nãy làm tôi sợ muốn chết! Nguyên Tích thật đáng sợ, may mà hắn không phải là người nhận nuôi của tôi —— Sao chẳng phản ứng tôi thế?”
Bình tĩnh nhìn La Tiểu Lâu không nhúc nhích một hồi, 125 ho khan một tiếng, ưỡn ngực nói: “Được rồi, xét thấy cậu gần đây chỉ có thể dựa vào tôi, tôi có thể đưa ra cho cậu một biện pháp. Tôi nghĩ sáng kiến ngon lành nhất là, cậu hãy lái tôi ngay lập tức, trốn khỏi Nguyên Tích và cái tinh cầu này thật xa. Điều kiện đầu tiên là hãy mang đủ hộp năng lượng, hai người chúng ta có thể chạy trốn đến chân trời chẳng hạn ——” Vừa nói vừa âm thầm thu hồi một cái dĩa ăn, aha, nó yêu chết đi được cái màu óng ánh phát sáng này à nha!
Sau đó, 125 phát hiện nó bị bế lên, di chuyển giữa không trung, hơn nữa còn đang hướng tới phòng ngủ. 125 ra sức giãy dụa, “Cậu muốn làm gì? Cho dù tôi có cầm tí đồ, cậu cũng không nên đến mức giao tôi cho Nguyên Tích thay cậu chuộc tội chứ ——”
La Tiểu Lâu lạnh lùng ném 125 vào căn phòng nhỏ bên cạnh phòng ngủ, từ khi trong nhà có thêm Bá Vương Long, hiện tại căn nhà nhỏ này đã hoàn toàn thay đổi hình dạng.
Ở chính giữa là một cái giường trẻ con khá rộng, bên trên là ra giường màu trắng sữa hình vẽ phim hoạt hình, bên cạnh cái gối còn đặt một con Bá Vương Long nhồi bông màu đỏ —— chịu thôi, chị nhân viên tiếp tân xinh đẹp ở cửa hàng Tinh Hà nhiệt tình quá.
La Tiểu Lâu bị giày vò đến mức phải giơ tay đầu hàng. Khi cho 125 đi chọn giường đệm, chị nhân viên bán hàng ôm hôn 125 đến nửa ngày, sau mới chủ động thay La Tiểu Lâu chọn nguyên một bộ chăn giường, còn tặng kèm một con búp bê cho 125.
“Bây giờ, câm miệng cho tao, ngủ.” La Tiểu Lâu nhắn nhủ, sau đó đóng cửa.
125 ngóng trông nhìn cửa một hồi rồi mới nằm lên giường, ôm chầm lấy con búp bê màu đỏ, đuôi quấn vào đuôi của nó, rồi ngủ.
Trong phòng ngủ, La Tiểu Lâu bối rối nhìn phòng tắm, Nguyên Tích hiện tại đang ở bên trong.
Chần chờ một lúc, La Tiểu Lâu quyết định vào khai thông với Nguyên Tích, dù sao đây căn bản cũng không coi là chuyện lớn, nếu vì chuyện này mà chiến tranh lạnh thì chẳng đáng chút nào. Hơn nữa cứ duy trì liên tục chiến tranh lạnh thì chỉ tích lũy trị số tức giận của Nguyên Tích thôi.
Khi La Tiểu Lâu mở cửa, Nguyên Tích đang im lặng ngâm mình trong bồn tắm, tập trung suy nghĩ nên làm thế nào để đặt ra một bộ gia pháp cho La Tiểu Lâu. (cụ biến thái ạ!)
Sở dĩ hắn chọn cách rời khỏi phòng ăn là vì, nếu cứ tiếp tục nhìn La Tiểu Lâu thì hắn nhất định sẽ càng thêm ngứa tay, ngộ nhỡ không kiểm soát được sức lực thì —— Ah, trái lại, kiểm soát sức lực nghiêm phạt nô lệ, hình như cũng không tồi…
Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi - Do Đại Đích Yên