Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Cát Lâm
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 92 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 490 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:47:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 72: Một Phen Hú Hồn
……..9 p.m………
Ju phóng xe đến Moon Night, mục đích là muốn xin lỗi nó chuyện hôm trước, ko biết là nó có tha thứ ình ko nhưng cậu vẫn phải thực hiện. Thật lạ, Ju nhận ra sự gần gũi, ấm áp trong con ng` nó bởi chính cái vẻ ngoài lạnh lùng đó. Cậu cảm thấy ánh mắt nó quen thuộc lắm….
Vừa đặt chân đến Moon Night đã thấy Bin có mặt ở đây rồi, thằng nhóc này ham chơi hơn cậu tưởng. Đừng thắc mắc sao Bin đi chơi cả đêm mà ko ngủ ít nào vì câu trả lời là…………nhóc thường ngủ trong h học, có cho tiền các thầy cô cũng chẳng dám phá giấc ngủ của Bin. 2 anh em nói với nhau vài câu rồi cậu xin phép đi vào trong có chút việc. Lần này ko cần hỏi thăm phòng nó nữa, cậu lên thẳng đó luôn. Định bước vào nhưng lại bị mấy tên đàn em của nó ngăn lại. Nói mãi mấy tên đó cũng ko cho vào nên cậu đành phải dùng vũ lực……..nhanh chóng hạ gục đk mấy tên đàn em của nó, cậu mở của bước vào. Nó lại đang uống rượu, vẫn cái vẻ mặt bất cần ấy, vẫn ko them ngẩng mặt lên nhìn ng` bước vào lấy 1 cái. Chẳng hiêu sao mà lúc nào gặp nó cậu cũng thấy nó uống rượu. Con gái mà uống nhiều chất kích thích như vậy thì ko tốt, cậu chắc chắn là nó thừa biết điều đó. Cậu đứng nhìn nó uống rượu, lúc nó đang định đưa li rượu lên thì bị Ju giằng lấy…. bất ngờ bị giằng lấy li rượu, nó ngẩng mặt lên xem tên nào chán sống để nó giúp, thấy ng` đó là Ju, nó quát mấy tên đứng ngoài cửa.
- Chúng mày chết ở đâu rồi, chị đã bảo là ko muốn bị làm phiền rồi mà.
- …………- ko 1 tiếng đáp lại của mấy tên đàn em, mặt nó nhăn lại.
- Chúng mày………
- Đừng gọi nữa, họ đang…ngủ nên ko nghe thấy đâu.
- Sao dám đánh ng` của tôi?
- Tại họ ko cho tôi vào nên…..
- Cũng khá đấy chứ, mấy tên đó cũng đâu phải hạng vừa, thế mà lại bị anh hạ gục một cách dễ dàng như vậy…thú vị thật.
- Tôi xl vì chuyện hôm qua.
- Ngồi đi.
Cậu ngồi xuống cạnh nó. Nó đưa cho cậu 1 li rượu và lại uống tiếp. Uống hết li rượu trên tay, cậu lên tiếng.
- Thực sự xin lỗi.
- Cậu nói câu này 2 lần rồi đấy. Tôi đã bảo là ko tính toán rồi mà.
- Cô thường uống rượu khi buồn ak? – 1 câu hỏi lạc đề.
- Haizzz …….Buồn cũng uống, vui cũng uống, ko vui ko buồn cũng uống. Sao, lo cho tôi ak?
- Tôi chỉ lo cho tương lai thằng Ren thôi.
Bla…….bla………….
2 ng` nói hết chuyện nọ sang chuyện kia. Giờ đến nó cũng chẳng hiểu nổi mình nữa, kể cả lúc ở bên Ren nó cũng chẳng bao h nói nhiều thế này, vậy mà hôm nay lại……….
Đúng lúc cả 2 đang nói chuyện vui vẻ thì cửa phòng bật mở, Ren đang đứng trước mặt 2 ng`. trông thái độ của Ren thì hình như cậu đang ghen thì phải. nó thấy vậy thì càng cười tươi và ghé sát tai Ju thì thầm j đó. Đơn giản là nó muốn chọc tức Ren, lúc đó thì cái tính trẻ con của nó lại bột phát, đáng yêu kinh khủng. Nhưng mà hình như nó hơi quá hay sao ý, nhìn sắc mặt Ren xám xịt rồi. Ju thấy vậy thì đứng lên chào tạm biệt 2 ng` rồi đi về, kẻo Ren lại hiểu nhầm thì to chuyện.
Nó nhìn ren, cố nhịn cười khi trông thấy cái bản mặt ko thể buồn cười hơn của cậu. nó ngả ng` ra ghế sofa rồi với lấy li rượu trên bàn.
- Em coi anh là ko khí ak? – mặt Ren đỏ lên vì tức.
- NO – nó lắc đầu, cổ hơi ngoái ra nhìn cậu – ghen ak?
1 câu hỏi đánh trúng tim đen của cậu lúc này. Phải, cậu đang ghen, đang ghen muốn chết đi đk, nhưng lại cố tỏ ra bình tĩnh.
-Ai ghen?
Thấy nó ko để ý đến mình mà cứ thản nhiên uống rượu, ko thể chịu đựng đk nữa, cậu chạy đến, kéo ng` nó lên, vòng tay ôm eo nó, chặt, rất chặt.
- Anh sao vậy? lúc nãy là em cố tình làm vậy đẻ chọc anh thôi.
- Anh ko thích, ko thích – mỗi câu nói cậu lại siết chặt, dí sát ng` nó vào ng` cậu hơn.
- Về đi. Anh cứ như này em ko chị nổi đâu.
Nó đã cố gắng để ko vượt qua giới hạn, Ren còn phải học, nó ko muốn cậu bị ảnh hưởng nhưng Ren nào có hiểu, cậu áp sát vào ng` nó hơn. Ko hiểu do nó say hay thế nào, nó đã túm lấy cổ áo cậu và môi của 2 ng` áp vào nhau. Hôn. Do trong miệng nó vẫn còn rượu nên nghiễm nhiên Ren uống luôn ngụm rượu đó.
………………………………
“Zame……..mở mắt ra nhìn em đi…….em xin anh….sao anhhhh…ngốc quá vậy……sao anh lại chạy ra đỡ đạn cho em……..mở mắt ra nhìn em đi…….anh cứ như vậy thì bảo em phải sống sao đây(nó hét lên)…….chỉ cần anh tỉnh…..thì anh muốn em làm chuyện j cũng đk hết………chỉ xin anh…xin anh đừng bỏ rơi em…….Zame……..”
Đêm nào cũng vậy, hình ảnh Zame nằm yên trong lòng nó (chị nó) máu me đầy ng` luôn xuất hiện trong những giấc mơ của nó (thực ra hôm đó nó đã đi theo chị nó nên đã chứng kiến đk cảnh này), khiến nó ko tài nào ngủ đk. Đó là lí do vì sao lúc nào cũng thấy nó uống rượu. nó muốn có chút men để có thể ngủ ngon hơn…………Nó vẫn chưa để ý đến sự xuất hiện của Ren ở trên giường, vì nó chẳng nhớ chuyện j đã xảy ra 2 tiếng trước cả. Biết thật khóp để có thể chợp mắt lại lần nữa, nó đứng dậy và đi vào phòng tắm, nó mong nước ấm và tinh dầu hoa oải hương sẽ giúp nó thấy thoải mái hơn.
Lúc này Ren cũng tỉnh, cậu cố gắng lục lại bộ nhớ. Lúc đầu mặt cứ đần ra nhưng sau đó lại cười tủm tỉm, ko biết là vì sao nữa.
Từ phòng tắm, nó bước ra với 1 bộ đồ ngủ mỏng tanh, làm Ren cứ gọi là trố tròn mắt. Giờ nó muốn trở về bt ở ngoại ô, do vẫn chưa biết đến sự có mặt của Ren nên nó tự nhiên lấy trong tủ ra 1 bộ váy đen và…….thay. Nhưng ko hiểu sao mà chiếc khóa đằng sau mãi chẳng kéo lên đk, nó ngoái đầu lại để xem thì trông thấy cái bản mặt của Ren đang nhìn mình chằm chằm.
- Anhhh……..sao lại ở đây………trên giường em - nó nuốt khan -……..đừng có nói là anh nhìn thấy hết………rồi đó…..
- Anh xin lỗi. anh ko cố ý nhìn em đâu, anh vừa tỉnh dậy…..thì thấy em từ nhà tắm đi ra…..anh chưa kịp nói j thì em đã…..
- Thôi, đủ rồi. Stop! – nó nhắm mắt lại, rồi quay mặt đi vì ngượng.
- Mà…..em ko nhớ…..chuyện j đã xảy ra sao………
Lúc dậy nó cũng thấy bộ dạng của mình ko đk bình thường rồi, váy áo thì xộc xệch, h nhìn bộ dạng của Ren thì…………nó cố che giấu đi vẻ mặt lúng túng của mình rồi lại gần Ren.
- Kéo hộ em cái khóa lên………….và……quên hết đi…….
- Anh ko hiểu – Ren vừa kéo khóa lên cho nó vừa nói (thực ra cậu cũng có nhớ j đâu, chỉ nhìn hiện trạng mà đoán tình hình thôi).
- Hôm qua do em uống hơi nhiều nên đã ko làm chủ đk bản thân – nó lấy chiếc áo sơ mi trên sàn và đưa cho Ren.
- Nói đi……..em coi anh là gì?
- Bạn trai………nhưng anh nên biết 1 điều, anh vẫn đang đi học nên………..
- Dừng lại. Vì em đã nói anh là bạn trai của em nên anh cũng nói cho em biết: anh vừa đủ 18 tuổi hôm qua, nghĩa là anh đã trưởng thành, ko còn là trẻ vị thành niên nữa.OK?
- Sao ko nói hôm qua là sinh nhật của anh?
- Anh tưởng em phải rõ hơn ai hết chứ.
- Anh nói vậy là sao?
- Thì em phải tìm hiểu thông tin về bạn trai mình. Hơn nữa, anh là ng nổi tiếng nên chuyện này đâu có khó, chỉ cần lên google search 1 cái là có liền ak, thế này mới biết em chẳng quan tâm đến anh j cả.
- Đừng nói vậy, anh biết em ko thích mấy cái trò đấy mà. Dù biết là muộn nhưng anh muốn j nào?
- Đk ở bên em như vậy, đó là món quà lớn nhất dành cho anh rồi – Ren ôm nó vào lòng, thì thầm.
Cô Gái Hai Mặt Cô Gái Hai Mặt - Cát Lâm