Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 145
- Ừm. Vì thời gian còn lại của em không nhiều! Có lẽ chỉ mai kia thôi... em sẽ mãi mãi không còn biết đến anh – Cúi đầu nhìn xuống dòng nước đang trôi hững hờ đến mờ mạt, Xư Bi khẽ đưa tay chạm nhẹ vào chúng một cách bần thần, mặt nước bất giác vỡ tan tạo thành những dòng sóng đánh lan vô hồn... y hệt đôi mắt của nó đang nhìn Yul.
- Em... nói thế là sao?! - Yul giật mình quay lại nhìn, bắt gặp ánh mắt nó, hắn lại vội vàng quay đi.
- Chẳng phải vậy sao?! Nếu trở lại làm người, em sẽ được bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng cũng sẽ phải quên hết tất cả những gì đã từng xảy ra trong quá khứ của kiếp trước, kể cả anh... – Đôi mắt nó bắt đầu chùng xuống vì biết Yul chẳng còn muốn đối diện với mình.
-... – Yul không trả lời nữa, hắn chỉ khẽ ngước qua nhìn con bé một chút... có lẽ là một chút trước khi nó cất bước ra đi... ra đi vĩnh viễn nếu như Yul không muốn níu kéo lại.
Xư Bi đứng dậy, nó mệt mỏi bước đi, thi thoảng lại khẽ quay đầu lại nhìn Yul, nhưng không thấy Yul nhìn mình, Yul chỉ lặng lẽ nhìn xuống đáy mặt hồ, ánh mắt có gì đó rất xa xăm. Nhưng Xư Bi không hiểu, và cũng không thể hiểu. Xư Bi đi rồi, chỉ lúc này hắn mới dám dõi ánh mắt nhìn theo...
Có phải là cái nhìn cuối cùng?!
Yul không biết nữa...
Vì điều này cần phải suy nghĩ...
Đúng thế! Cả đêm hôm đó, hắn cứ trằn trọc mãi, suy nghĩ vì lời đề nghị mà Xư Bi đã nói trước đó. Thực sự thì... hắn không muốn mất nó. Vì một lần xa cách, đã đủ để cho Yul hiểu... Xư Bi có ý nghĩa quan trọng đối với hắn đến nhường nào. Nếu đạt được cuộc sống quyền lực tối thượng sau này... chỉ một mình... mà không có con bé ở bên... Yul đã biết đến sự lạnh lẽo. Trước kia, khi Xư Bi chưa từng xuất hiện, chưa từng bước vào cuộc sống của hắn, và làm nó ấm lên... theo từng năm tháng. Yul đã nghĩ, cuộc sống của mình, quyền lực và sức mạnh, mình làm mình hưởng, không phải chia sẻ cho bất kỳ kẻ nào hết. Thế là quá đủ!
Nhưng hắn chưa bao giờ nhận ra sự lạnh lẽo trong cái cuộc sống cô độc đó. Vì sống là phải biết yêu thương, phải nếm trải được sự hạnh phúc khi chia sẻ niềm vui và nước mắt với một ai đó trong cuộc đời. Và... Yul đã được trải qua tất cả những cung bậc của cuộc sống hạnh phúc đó khi có Xư Bi kề bên, khi hắn đã từng được " thử " làm con người!
Yul muốn... cũng muốn tất cả đều quay trở lại!
Nhưng nó khó quá! Liệu Yul có thể từ bỏ tất cả những gì mà mình đã cố gắng đạt được trong suốt bốn trăm năm qua để thử làm một người bình thường, để được sống cùng Xư Bi trong một quãng thời gian mấy chục năm ngắn ngủi?!
Và một câu hỏi khác lại được đặt ra. Hắn cố gắng đạt được những điều đó để làm gì?! Để cho ai?! Cho mình. Hắn thấy cuộc sống hạnh phúc hơn sao?! Hắn thấy đó là một cuộc sống thực sự hay sao?! Hắn chưa bao giờ thực sự mỉm cười khi dẫm trên một xác trên của kẻ nào đó đã từng thất bại dưới chân hắn. Vì đó không phải là một niềm vui thực sự. Đó chỉ là sự thỏa mãn trong cơn khát máu của một con quỷ mà thôi. Môi trường tăm tối đã nuôi dạy cho hắn những bản năng hung hãn đó. Nhưng nó chưa bao giờ mang lại cho hắn nụ cười.
Hắn ít cười... nhưng bây giờ thì hắn lại thực sự muốn chúng.
Hắn cũng không thể khóc... nhưng ngẫm lại thì hắn đã từng khóc vì Xư Bi.
Cảm giác đó... thoải mái lắm!
Hắn muốn... được cùng nó... trải nghiệm tất cả những cung bậc của cảm xúc trong cuộc sống một con người. Và... cuối cùng, ba giờ sáng ngày hôm ấy, Yul đã gọi Ji Chun đến phòng mình để cùng đưa ra một quyết định quan trọng.
.....................
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip