There is a wonder in reading Braille that the sighted will never know: to touch words and have them touch you back.

Jim Fiebig

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 140
ao?! Ngạc nhiên lắm hả! Hình như cô đã đánh giá quá thấp khả năng của tôi rồi! Cùng vui thêm một chút nhé! – Nói rồi, nó đột ngột tóm chặt lấy bàn tay của Xư Bi rồi nhanh như cắt hất ngược con bé lên không trung và ném nó vào thành vách của lốc vòi rồng rồi xoay tròn như thể đang chơi một con lắc. Tất nhiên, với một sức xoáy nhanh và mạnh như vậy, những cánh thiên vũ giờ giống như hàng ngàn lưỡi dao đang kết chặt vào nhau và chờ đợi con mồi chạm tới, chúng sẽ xé tan không còn một mảnh giáp.
Đôi cánh thiên thần với sức mạnh bình phong của Xư Bi cũng như bị vô hiệu hóa trước sự tấn công của lốc vòi rồng, từng chiếc thiên vũ như bị xé tan và rách toác ra khỏi khối tổng thể, nó khiến cơ thể của Xư Bi mỗi lúc một mất dần đi khả năng tự vệ và dễ dàng bị đánh bại chỉ bằng một cái đụng nhẹ của kẻ thù. Biết chắc điều đó, khi thấy Xư Bi đã có vẻ rã rời, cánh cũng chẳng còn, tất nhiên năng lực của thiên thần cũng biến mất, lúc này đây, con bé chẳng khác gì một sinh linh vong hồn vô sức mạnh, và một cái quật giáng trời cũng đủ để hạ gục nó trong chốc lát.
Nghĩ và làm, ngay lập tức, YuMi tóm chặt lấy bàn tay của Xư Bi, hất ngược con bé lên trên cao và đột ngột quật mạnh xuống mặt đất, ném nó như thể ném một vật bỏ đi vậy!
Sự va chạm quá nhanh và mạnh đối với một cơ thể đã hoàn toàn mất hết cả năng kháng cự, đôi cánh của nó rách toác ra và không còn có thể nhận dạng ra nổi một hình hài nào nữa. Nó mất rồi mất hết quyền năng của một thiên thần.
Gục ngã trong tuyệt vọng, nhưng nước mắt của nó cũng chẳng vội tuôn rơi, vẫn ngước mặt nhìn lên, nó chờ đợi những gì sắp tới. Đó là sự tấn công liên hoàn không chớp mắt của YuMi. Từ đôi tay con bé bất ngờ phóng ra hai đôi huyết chảo với màu sắc bóng loáng, sáng như ánh mắt của nó đang nhìn Xư Bi với vẻ muốn ăn tươi nuốt sống vậy!
Thấy thế, Yul tự nhủ rằng mình không thể đứng nhìn được nữa, mặc dù Xư Bi đã " ra lệnh " cho hắn không được can thiệp vào. Nhưng việc chứng kiến " người con gái của mình " bị đánh đập dã man như vậy mà không thể làm gì trong khi hắn hoàn-toàn-có-khả-năng là điều vô cùng khó chịu. Nắm chặt hai bàn tay, Yul quyết định không thể đứng im được nữa. Đang định dậm bước tiến nhanh vào phía bên trong thì bất thình *** h từ đâu, bàn tay Chun đột ngột tóm chặt bờ vai hắn lại. Yul bần thần quay lại nhìn, ánh mắt rung lên vẻ khó hiểu.
- Cậu còn làm gì vậy?! Không mau buông tôi ra! Muốn thấy Xư Bi chết rồi mới ra tay à?! – Yul quát ầm lên khi đã mất hết bình tĩnh, nhưng Chun vẫn điềm đạm trả lời. Với một giọng điệu chắc chắn.
- Chẳng phải cô ấy đã nói là có thể tự giải quyết được chuyện của mình?! Hãy tin Xư Bi, cũng giống như niềm tin mà tôi đang đặt cả vào cô ấy vậy! Tin tôi đi! Chưa đến lúc anh phải ra tay đâu!
Lời nói dõng dạc của Chun cũng phần nào tác động được đến ý thức của Yul khiến hắn phải từ từ rụt lại.
- Thôi được rồi! Tôi sẽ thử tin cậu và cô ấy thêm một lần!
Niềm tin của Chun và Yul đang được đặt cả vào Xư Bi! Liệu cô ấy sẽ làm gì để đáp lại điều đó?!
Chỉ đứng yên và nhận đòn thôi sao?!
Điều đó là không thể!
Trước sự tấn công liên tiếp không có ý định dừng lại cho đến khi nào thấy Xư Bi gục ngã hoàn toàn của YuMi khiến con bé không tài nào gượng dậy nổi. Thậm chí, một phút chờ đợi sự sơ hở để phản đòn cũng không có! Vì YuMi đã lường trước quá rõ được điều này.
Từng chiếc vuốt ngọn hoắt phóng ra từ đôi huyết chảo cứ mỗi lúc một cắm phập vào cơ thể Xư Bi và nhanh chóng truốt lên mình chúng một màu đỏ hồng hào được rút ra từ máu thịt của con bé. Cảnh tượng thật đáng thương nhưng lại chẳng ai có thể làm gì được! Chỉ biết đứng nhìn và chờ đợi sự cố gắng của con bé. Giống như một phép màu khó có thể xảy ra!
Khó nhưng vẫn phải hy vọng Hy vọng sẽ không bao giờ mất đi chừng nào con bé còn giữ lại được trong mình niềm tin về chiến thắng. Nó tin là nó sẽ tự mình đánh bại được YuMi chứ không phải nhờ đến sự giúp đỡ của ai cả.
Và chỉ đến khi con bé gần như hoàn toàn gục ngã. Thân xác nó tàn tã hòa cùng dòng máu chảy như thấm đẫm một nền hắc ám. Tưởng chừng đã nắm chắc được chiến thắng trong tay, YuMi lại khệnh khạng tiến lại gần và không ngừng dẫm đạp lên cơ thể của con bé, nó giơ cao cây quyền trượng và hét lên trước mọi thần dân của vương quốc Quỷ, trước sự chứng kiến của cả Quỷ Vương.
- Cô ta bại rồi! Các người đã thấy chưa! Ta là người chiến thắng! Yul... anh đã thấy chưa?! Cô ta mà là nữ hoàng sao?! Anh đã chọn nhầm người rồi! Ha ha ha... – Tiếng con bé cất lên hòa cùng điệu cười man rợ như vang vọng vào khắp không gian khiến cho mọi vật đều phải rùng mình ghê sợ.
" Tóm! "- Bất thình *** h, một bàn tay tóm chặt lấy cổ chân của cái YuMi và rút mạnh khiến nó nháo nhào ngã gục xuống mặt đất. Để hai khuôn mặt áp chặt vào nhau, để bốn con mắt chiếu thẳng vào nhau những tia bàng hoàng và giận dữ. Để YuMi kịp nhận ra rằng SaMaKhan đã từ từ thức tỉnh trong cơ thể của Xư Bi. Vì chỉ khi nó tàn tạ và không còn chút sức kháng cự nào nhất, " bà ta " mới thực sự được thức tỉnh và làm chủ cơ thể của con bé.
Lúc này đây, kẻ đối đầu với YuMi không chỉ còn là một Xư Bi nhút nhát, mà thay vào đó... là SaMaKhan – nữ hoàng của sự độc ác và dã man – kẻ đã từng thống trị cả Địa Ngục lẫn Cõi Người.
............
- Không phải là Xư Bi... bà ta thức dậy rồi! – Yul bần thần buột miệng khi bắt gặp cảnh tượng hãi hùng đó! Hắn sợ, lại một lần nữa, lý trí của Xư Bi sẽ hoàn toàn bị nuốt mất!
- Nhưng cô ấy vẫn ở trong đó, bên trong tâm hồn của Ác Quỷ vẫn luôn là một con người. Điều đó làm cô ấy trở nên đặc biệt! Đúng không ngài Yul?! – Ji Chun quay sang nhìn hắn với vẻ mặt chắc chắn cùng niềm tin không bao giờ bị mất đi.
Lại một lần nữa Yul đành phải ngồi yên vì lời thuyết phục hoàn toàn có lý của Ji Chun. Dù sao thì cậu ta cũng là cánh tay phải đắc lực của hắn mà!
...........................
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip