Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 129
rong khi con bé còn đang mơ hồ đắm đuối với những suy nghĩ lan man treo tít tận tầng mây thì Moon đã tạm ướm cho nó được một bộ cánh phù hợp của một thiên thần. Đột ngột kéo tay và lôi tuột nó ra khỏi đống lòng bòng của sự rối rắm, bà đưa nó tới một gian phòng, nơi mà tất thảy các bộ trang phục của mọi loại thiên thần đều được lưu giữ ở đây. Khẽ phẩy tay một cái khiến cho tất cả những cánh cửa tủ xung quanh đều bất giác mở toang, hiện ra ngay sau đó là hàng loạt váy áo với những bộ cánh trắng muôn hình muôn dạng được chắp lên xung quanh bằng thứ hạt thiên thần khiến cho chúng trở nên lung linh hơn bao giờ hết.
Ánh mắt nó như hoa lên vì những bộ váy áo tuyệt đẹp của thiên thần, và rồi, ngay lập tức, sự chú ý được dồn về chiếc váy có màu xanh với những đường kim tuyến lục lam rải rác xung quanh đôi cánh trong suốt mang mùi vị của gió trời – đó là trang phục của thiên thần Gió.
Khẽ gật đầu ưng ý với sự lựa chọn của nó, Moon lại móc tay thêm một cái nữa khiến cho bộ trang phục đó lập tức được truốt lên cơ thể của con bé một cách gọn gàng, nhìn nó lúc này trông mới thực sự giống một thiên thần! Với bộ váy lụa màu trắng xóa thanh khiết và đôi cánh xanh lung linh huyền ảo, con bé khẽ tung tăng xoay mình nhảy nhót bước đi trên những bậc thảm mang màu pha lê và tự chọn lấy cho mình thêm một chiếc gậy thần có dáng vẻ của cánh bồ công anh xinh xắn. Một chiếc gậy nhỏ nhắn thế thôi nhưng lại mang sức mạnh biểu tượng của cả một thánh đường – là Thánh Đường Gió!
Thấy con bé chọn lấy chiếc gậy Gió, Moon cũng khẽ nghiêng đầu với một chút ngạc nhiên khi cất tiếng:
- Ồ! Con thích làm thiên thần Gió sao!
- Thiên thần Gió ư?! – Nó vẫn không hiểu vì sao Moon lại nói thế khi con bé vừa mới chạm tay lấy chiếc gậy thần.
- Phải! Đó chiếc gậy Vuốt Gió. Khi con chạm nó vào những mạch âm của gió, nó sẽ phát ra tiếng nhạc để điều khiển gió của dương gian. À phải rồi! Nhắc tới Thánh Đường Gió, ta nghĩ con nên tới đó một chuyến để làm rõ chuyện này
- Chuyện gì cơ ạ?!
- Con cứ đi rồi sẽ biết! Những nàng tiên Trăng sẽ giúp con đến được Thánh Đường.
Thả nó xuống Thánh Đường Gió, các nàng tiên Trăng lại nhẹ lướt bay đi trên những dải lụa màu của mình, khẽ ngơ ngác quay lại nhìn, con bé thực sự bị bất ngờ vì cảnh vật nơi đây Chúng quá đẹp!
Đó là một cánh đồng xanh mươn mướt trải dài trên những ngọn bồ công anh xoay mình nhảy múa trong điệu gió và toát lên một màu trắng ngọt ngào như những bông tuyết mùa đông. Chúng lung linh và rạng rỡ, bởi mỗi cánh bồ công anh là biểu tượng cho một thiên thần, các thiên thần Gió chỉ bé xíu và nhỏ nhắn như từng cánh hoa, phát ra màu xanh lục lấp lánh trong ánh nắng ban mai thật thanh khiết. Họ mặc những chiếc váy màu xanh trong suốt và bay lượn trong không gian, cuốn mình cùng những cánh bồ công anh và nhảy múa trong làn gió, rải rác đâu đó là tiếng đàn hạc được cất lên khi các vị thiên thần đang khéo léo sử dụng cây gậy Vuốt Gió của mình để đánh vào những mạch âm của dòng nhạc, đó chính là cách mà họ đã làm nên Thiên Đường âm nhạc này.
Lặng yên ngắm nhìn và trải bước lướt đi trên những cánh bồ công anh xinh đẹp, chúng đưa nó lên rồi lại hạ nó xuống, nhịp nhàng cuốn con bé vào trong những dòng âm thanh của Thiên Đường âm nhạc. Ngỡ ngàng hạ mình xuống khi nghe thấy được một tiếng động lạ thường, nó gần giống như một tiếng chuông mà cũng lại mang chút âm hưởng của côn trùng kêu mỗi tối, râm ran nhưng trong vắt!
" Ryuuuuuu Ryuuuu!! " - Tiếng động mỗi lúc một rõ ràng, nhưng không sao xác định được.
Giả vờ im lặng một hồi lâu, rồi bất thình *** h, con bé lại quay ngoắt lại để tìm kiếm, đưa ánh mắt trải dài khắp không gian nhưng vẫn chẳng thể thấy được điều gì bất thường Cho đến khi... tiếng động ấy lại tiếp tục phát ra ngay trên đỉnh đầu nó!
Đột ngột cúi phắt đầu xuống và đưa hai bàn tay lên đập cái bốp vào khoảng trống phía trên đầu mình, nó cảm giác như đã bắt được một vật gì nho nhỏ nhưng nó lại có tiếng kêu " oai oái!! ".
Khẽ mơ màng vội mở hai bàn tay mình ra, thật từ từ và cẩn thận, con bé hồi hộp nhìn vào bên trong và hết sức ngạc nhiên khi thấy một sinh linh sống vô cùng nhỏ bé. Đó là một nàng tiên Gió có màu xanh lam trắng với những chiếc đuôi lục lạc ánh lên màu vàng cam dịu như thể là đom đóm vậy! Mỗi lần cô bé khẽ rung đôi cánh trong suốt mà mỏng manh của mình lên là những tiếng động " ryuuu " lại phát ra nghe như chuông gió vậy! Rất thích thú và vui tai! Ngoài ra điều này còn khiến cho nó
chợt gợi nhớ tới một nhân vật quen thuộc trong câu chuyện hoạt hình yêu thích.
- Ồ! Tinker Bell!! – Xư Bi khẽ thốt lên một cách hoảng hốt khi đã lỡ tay đập bẹp dí cô tiên Gió!
- Không! Em không phải Tinker Bell! Em là Ryuu! – Bất thình *** h, cô bé chợt ngồi bật dậy và đứng chống nạnh xua tay một cách ương bướng.
- Hưm! Nhưng nhìn em rất giống và với những tiếng chuông - Xư Bi vẫn ậm ừ, mặc dù nó không dám chắc chắn.
- Tiếng chuông?! Đây không phải là tiếng chuông! Đây là tiếng lục lạc kêu mà! Chị nghe xem này! – Nói rồi, cô bé lại bất giác bay vút lên không trung và xoay mình vẫy cánh, đôi cánh rung lên khiến cho những hạt lục lạc nhỏ xíu lại cất tiếng " ryuu " nghe thật lạ thường, nó gần như chuông nhưng lại giống như côn trùng kêu râm ran hơn vậy!
- Wow! Quả thật là vậy! Nhưng nếu không phải là Tinker Bell, vậy em là gì?!
- Hì! Em là Tiên Đom Đóm, người dẫn đường cho những vị khách mới tới ở Thánh Đường Gió này, hay còn gọi là Ryuu nữa!
- Ryuu à?! Nó nghe giống như tiếng nhạc phát ra từ những hạt lục lạc của em!
- Ừm! Đúng vậy! Mỗi nàng Tiên Đom Đóm đều có một tiếng nhạc riêng dành cho hạt lục lạc của mình để đánh dấu đường đi và phân biệt đẳng cấp.
- Đẳng cấp sao - Xư Bi khẽ bật cười khiến cho Ryuu phải khó chịu, nhưng nó cười là vì thấy thú vị mà! Không nói nhiều nữa, đột ngột, Ryuu tóm chặt lấy một ngón tay của con bé và lôi tuột nó đi về hướng vào không biết nữa!
" Đừng cười! Em muốn cho chị đến gặp một người! À mà không phải là ba ấy chứ nhỉ! " - Lời nói mập mờ của Ryuu cũng phải làm cho Xư Bi thấy lúng túng, lập tức, nó vội vàng chạy theo.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip