Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 98
ời nói vừa thốt ra khiến trái tim Xư Bi đau nhói nó chợt thắt lại không hiểu vì sao
Quan trọng ư?! Quan trọng là như thế nào?! Sao lại nói ra dễ dàng thế! Lại còn ngay trước mặt nó nữa chứ! Ừ thì là sự thật! Nhưng sao mà lạnh lùng thế! Nó cứ thấy đau quá khi nghĩ trong hắn còn có một người quan trọng hơn mình!!! Cái cảm giác này là gì?! Nó không muốn biết, cũng không muốn phải tiếp tục đối mặt với chúng nữa! Chẳng nhẽ là nó đang ghen không không thể nào
Chỉ nghĩ đến đây thôi nó đã muốn đứng phắt dậy và bước ngay ra ngoài rồi. Nhưng, vẫn còn một điều nữa cần giải đáp. Đây mới là điều nó thắc mắc nhất, và con bé bắt đầu mở lời
Nó nói bằng giọng trầm trầm... xen chút e ngại.
- Anh có phải là Quỷ Vương?!!
Chợt giật mình, Yul trừng mắt qua nhìn Xư Bi – cái nhìn ấy khiến nó lạnh cả người, rồi hắn phì cười – để cố giấu đi những cảm xúc " sợ hãi " đang tồn tại trong lòng mình.
Xoa đầu con bé, Yul tỏ vẻ như thể bâng quơ.
- Yà!! Cái con nhóc này!! Sao em lại nói những điều vớ vẩn gì thế hả?!! Sao anh có thể là Quỷ Vương được! Quỷ Vương mà lại thèm làm chồng em sao?! Rõ ngớ ngẩn thôi mau đi ngủ đi!
Cúi sầm mặt xuống, Xư Bi khẽ quay đi rồi nó bước vội ra khỏi phòng, chỉ kịp ném lại một câu nói thật lạnh lùng nhưng mang đầy hàm ý.
- Em hiểu rồi
- Hiểu em thì hiểu cái quái gì chứ?! Sẽ chẳng bao giờ hiểu được đâu cô ngốc Na Xư Bi ạ!
Xư Bi đi rồi, hắn chỉ kịp nhìn theo, rồi khẽ phì cười, đó là một nụ cười chua chát vì hắn đã nói dối nói dối cả con bé nhưng không phải là để bảo vệ cho hạnh phúc riêng của bản thân mình. Hắn đang cố bảo vệ con bé!
Khẽ nắm chặt bàn tay, Yul thắt lại.
Bước nhanh về phòng, nó đóng rầm cửa lại, nhưng vẫn không quên nhìn quanh nhìn trên nhìn dưới, để xem Bụt có giở trò hù mình nữa không?!
" Phù! May quá!! " - Nó thở phào nhẹ nhõm khi chẳng thấy ai, rồi lại thản nhiên bước về phía giường của mình.
- Ú òa!!! Ta ở đây cơ mà!! – Tiếng Bụt bất ngờ vang lên từ phía sau khiến nó giật bắn cả mình, bần thần quay lại khi thấy lão đang nhe nhởn xuất hiện từ phía sau, lêu lêu chào nó!!!
" Hừ ở đó từ khi nào không biết nữa!! " - Con bé khẽ lầm bầm, nhưng Bụt vẫn nghe thấy. Lão lại treo mình lộn trần nhà rồi ngúc ngoắc cái đầu quăng xuống nhìn nó Hỏi tò mò.
- Oài! Con có chuyện gì mà buồn bực vậy?!
Ngồi phịch xuống giường, nó nhăn nhó, rồi thở dài kể lại chuyện cho Bụt, ít nhất thì vẫn còn có người nghe nó nói!
- Là Yul đó hắn nói YuMi là người quan trọng! – Vừa nói, con nhóc vừa chau mày lại, có vẻ bức bối lắm!!
Bụt cười khì, rồi lại đưa tay lên trán day day
- Ầy dà thì quan trọng thật mà!! – Lão thốt ra câu đó mà rất thản nhiên, khiến cho con bé càng bực bội, nó gắt lên.
- Cái gì cơ ạ!!! Sao cả Bụt lẫn Yul đều nói thế chứ!!! Hu hu hu!! – Vừa nói, nó vừa cúi gằm mặt xuống, đấm gối bùm bụp -___-!
Ngồi xuống bên cạnh con bé, Bụt lại thở dài, nhưng vẫn cái vẻ rất thản nhiên, lão chợt đánh lảng sang chuyện khác.
- Thế buổi đi chơi lễ hội hôm nay thế nào rồi?! Có gì vui không con ^^!
- Chẳng có gì vui cả! - Con nhóc lạnh lùng đáp – Trừ con gấu bông này nè!
Vừa dứt lời, nó lại hí hửng lôi ra con gấu bông mà nó và Jen cùng đạt được, rồi ngồi cười hớn hở. Chỉ có như vậy, con nhóc mới cảm thấy vui. Ít nhất thì khi nghĩ tới Jen nó vẫn còn cảm thấy ấm lòng.
Hà mà nhắc về vụ lễ hội, con bé mới sực nhớ ra những gì đã xảy ra ở mê cung ma, và những biến đổi lạ thường ở cơ thể mình. Nghĩ tới đây, con nhóc vội vàng thuật lại cho Bụt.
.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip