Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 89
hông khí chẳng phải cũng là năng lượng thiên nhiên hay sao! Nhận đòn vì sự ngu ngốc này đi!!!
Vừa nói, nó vừa chĩa mạnh những ngón tay, đâm ra thành hàng ngàn những " sợi " không khí, trắng muốt và sắc buốt như thép vậy! Đám du côn còn chưa kịp hoàn hồn đã phải tái mặt với đòn tấn công tiếp theo, những sợi không khí "mọc" ra từ tay con bé bất ngờ cuốn chặt lấy cổ chúng, rồi nâng vút lên tầng không, quay tròn chúng như những hạt bụi bé nhỏ, rồi bất thình *** h, hút tuột chúng vào lốc vòi rồng trên không đã được tạo ra ban nãy khiến chúng kêu thét lên trong kinh hoàng rồi dần dần biến mất chỉ còn để lại những quầng sáng xanh dần dần xuất hiện, bay vút vào trong chiếc vòng thánh giá của con bé, tạo lên một màu trắng sáng bên vùng cánh màu đen và lốc vòi rồng cũng dần biến mất.
Nắm chặt chiếc vòng hình thánh giá trong tay, nó lại áp nhẹ vào ngực mình rồi thầm thở phào nhẹ nhõm. Tay trong tay trở về nhà, Yul cũng phải trầm trồ khen ngợi.
- Yà! Em mới học được những chiêu ấy từ bao giờ vậy?!
- Hưm em cũng không biết nữa! Từ khi nghe được cuốn sách thì mọi chiêu thức cứ tự dưng xuất hiện trong đầu như vậy đấy!
- Ồ! Thế à! Xứng đáng là vợ anh! Ha ha!!
- Yà!! Quên đi nhé!! Anh vẫn chưa được duyệt đâu!!
- Vậy thì còn phải chờ đến bao giờ?!!
- Hì hì! Cứ từ từ cái đã!
.
Tuy đi trên đường vui vẻ là thế, nhưng ngay khi vừa về đến nhà, Yul đã phải tức tốc gọi đám người hầu vào phòng Thư Giãn để mát xa cho cái chân rã rời của mình. Cũng phải thôi, bởi cả ngày hôm nay hắn đã phải lóc cóc đi tìm con bé bằng đôi chân trần suốt mà!
Còn Xư Bi, ngay khi vừa mới mở cửa bước vào phòng, con bé đã phải hét toáng lên hoảng hốt vì cái đầu Bụt lại thò lò từ trên trần nhà lủng lẳng treo xuống!!!
Vừa hét, vừa đập, vừa tát túi bụi
- Á á á á á á!!!! Maaaaaaaaaaaaaaa!!!
Tiếng hét của con bé bất ngờ cất lên, đột ngột vang vọng xuống cả tầng dưới, nơi mà Yul và đám người hầu còn đang xoa bóp chân tay, bỗng, hắn lại vọng tiếng lên hỏi.
- Có chuyện gì vậy?!
Sau khi đã định thần lại được đó là Bụt, con bé lại liền lắp bắp cho qua
- A ha con ruồi!! Có một con ruồi!!
" Sặc! Có mỗi con ruồi mà cũng phải sợ! Đúng là đồ con gái! " – Yul lại lầm bầm.
Đột ngột bị ăn cả một tràng tát liên hoàn, Bụt ngơ ngác bổ nhào mình xuống đất, xoa má kêu ca.
- Hừ Người ta đẹp lão thế này mà con dám bảo là ruồi hả!!!
Ngồi phịch xuống giường, nó cũng làu bàu chẳng kém.
- Xì! Đấy là may con chưa ví với dơi đấy nhá!!
- Hí hí! Dơi thì được! Ta cũng đang học tuyệt chiêu lộn mình của dơi đây mà ^^!!
- Sặc thì ra phởn là do thế (__ __")!!
Nhẹ nhàng gác chân lên chiếc giường quen thuộc, con bé lại nghoe nguẩy rồi đưa mắt qua nhìn Bụt tò mò.
- À Mà vụ hôm đi picnic!! Bụt nói dối con nhé!!
Nhắc tới "vụ hôm đi picnic", bỗng, Bụt lại chợt giật mình, cười xuề xòa rồi chối đây đẩy.
- Ầy dà! Dối đâu mà dối! Ta nói thật mà ^^!
- Thật mà như thế à!! Mom sunbeanim ghét Bụt thấy ớn á!!
Nói đến đây, mặt Bụt lại xị xuống, rồi trầm ngâm
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip