Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 83
ì hục mãi mới leo lên tới được đỉnh núi, nơi mà có các nhà sư cư ngụ trên một ngôi chùa cổ tại đó – rất khang trang và thanh tịnh.
-Không khí ở đây dễ chịu thật! – Cái Xư Bi hít hà!
-Ừm tiện cho việc tụng kinh! – Cái Chun lại cười toe!!
- Ặc! Cậu đi mà tụng kinh ấy! – Con bé nhăn nhó.
" Kengggggggg!!! " – Hai đứa đang mải ngồi chí chóe, bỗng có tiếng chuông chùa bất ngờ vang lên như âm vọng cả không gian, đánh thức cả một vùng rừng núi bởi bản nhạc thiên thần này Hai con nhóc cũng giật mình đứng dậy, lóc cóc đi theo ông trụ trì tới một ngôi đền cổ, nơi mà tất cả mọi người đã tập trung đầy đủ đề chờ viết sớ (?!).
-Cái gì thế nhỉ?! – Chun tò mò khi nhìn thấy mọi người đang cắm cúi viết
-Không biết! Lại đằng kia hỏi đi! – Vừa nói, nó vừa kéo tuột tay con bé chạy lại phía Jen, nơi mà anh cũng đang đung đưa cây bút, trầm tư nghĩ ngợi về một cái gì đó mơ hồ mà nó không biết!
Ngồi phịch xuống cùng Chun, Xư Bi hí hửng ngó sang tờ giấy Jen đang viết thì hắn vội vàng giật lại, có vẻ ngượng ngùng. Con nhóc nheo mày, nó lại xị mặt một cách khó hiểu vì hành động ấy.
-Anh đang viết cái gì vậy?! À cả mọi người nữa?!
Jen ậm ừ, rồi rụt rè đặt tờ giấy đang cất lên mặt bàn, nhưng vẫn cố che đi, có vẻ như không muốn cho Xư Bi thấy và tất cả mọi người cũng vậy. Bấy giờ, trụ trì mới lại gần giải thích.
-Chắc các con tới muộn nên không biết. Đây là một truyền thống dành cho người đến thăm chùa. Mỗi người sẽ nhận được một tờ sớ để tự viết về những suy nghĩ dành cho một vài người bạn thân nhất của mình. Sau đó treo chúng lên cây cổ thụ kia, để mọi người cùng nhau chọn lựa, tìm hiểu xem suy nghĩ của bạn mình về mình như thế nào
-Cũng hay đấy chứ! Thầy cho con một tờ được không ạ! – Sư vừa dứt lời, con bé cũng chợt reo lên thích thú rồi xin một tờ ngay, Chun cũng vậy.
Nói rồi, hai đứa liền nhận lấy giấy và cắm cúi viết
Đầu tiên, chúng phải chọn người đã, nhìn xung quanh, hai đứa nháy mắt với nhau rồi nghĩ thêm vài nhân vật quan trọng trong cuộc đời mình để suy ngẫm. Ngẫm đủ rồi thì bắt đầu viết thôi!
Một lát sau, sau khi công việc viết lách đã xong xuôi, Chun cùng Xư Bi hí hửng chạy lại cây cổ thụ, con nhóc nhíu mày nhìn nhỏ bạn, cười tinh nghịch.
-Hey! Cậu viết gì về tớ thế! – Xư Bi nháy mắt đầy nghi hoặc.
-He he, cứ chờ đấy! Chút nữa đọc sau - Vừa nói, Chun vừa nhoẻn miệng cười nham hiểm.
.
Nhún nhún Xư Bi cứ nhún mãi, cố gắng với một cách khó khăn lên cái cành cao nhất mà nó muốn chọn, bởi tất cả các cành xung quanh đều bị chiếm đóng hết cả rồi. Nhảy xuống, nó đành thở dài thườn thượt vì thất vọng – " chắc mình không treo được rồi! ".
Đang nản chí, định bỏ đi, thì bỗng, Yul xuất hiện, hắn chợt nắm lấy tay con bé, rồi với nó lên thật cao, tới gần đỉnh của ngọn cây ấy để mắc cho bằng được tập sớ màu hồng. Vừa mắc, nó vừa mỉm cười e ngại. Nhưng, nụ cười ấy cũng đột ngột biến mất, khi Yul vô tình nhìn thấy chiếc vòng trên tay con bé mà hắn tặng đã chẳng còn đâu nữa. Bất giác mím môi, Yul cảm thấy tim mình chợt nhói khi chưa hiểu rõ chuyện gì. Hắn lạnh lùng buông tay xuống, rồi nhìn thẳng vào mắt còn bé, đầy nghi hoặc như thể là đang hỏi cung nó vậy, làm con bé sợ!
-Chiếc vòng đâu rồi?!
Yul vừa dứt lời, nó cũng bối rối giơ tay lên, nhưng rồi lại vội vàng rụt xuống vì lo sợ.
-Chiếc vòng?! À nó đây Ơ
Nó ngơ ngác nhìn lên cổ tay mình... và hết sức bàng hoàng vì tuyệt nhiên không thấy chiếc vòng đâu cả?!!
" Không thể nào!! " - Con bé khẽ lắc đầu lo sợ, nó đưa mắt nhìn lên khuôn mặt lạnh lùng của Yul mà tái dại đi vì e ngại liệu hắn có giận không?!
Nhưng hình như là giận lắm, trông Yul « nóng « thế kia cơ mà! Đôi mắt cứ phừng phừng lên vì rực lửa. Yul khẽ nhếch môi cười, một nụ cười thật khinh khỉnh mà cũng đầy chua chát. Nó muốn nhắm mắt làm ngơ mà không thể. Trước cái vẻ nóng giận bề ngoài ấy, có lẽ, bên trong Yul cũng đang đau lòng lắm! Nó cảm nhận được thế mà! Và nó đúng.
.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip