Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63
a ha ha!! Tưởng tôi là đồ con nít hay sao mà dễ khóc dữ vậy!!! Trêu anh chút thôi nhá!! Đúng là đồ cả tin mà!!!
Bất ngờ bị cát bắn vào mắt, mà lại là từ con nít ranh như thế, Yul dụi dụi một cách tức tối rồi vội vàng đứng dậy đuổi theo.
- Gru con nhỏ kia!!! Có đứng lại không thì bảo!! Tôi mà tóm được thì cô chết mới tôi!!!
Vừa chạy, nó lại vừa quay mặt lại lêu lêu một cách thích thú, rồi vội vàng nhảy tuột lên chiếc cầu trượt, phi vòng tròn cho Yul khỏi bắt được ^__^!
- Hà hà!! Thế cơ mà! Giỏi thì tóm hộ cái!!
Yul cũng hùng hục đuổi theo, nhưng ngay khi chạy đến cầu trượt, vừa mới định trượt xuống một cái thì hắn kẹt Kẹt bởi nỗi người quá đô và chân quá dài nên không thể nào trượt được, đành kẹt dính ở đó! Xư Bi đứng nhìn mà cười khoái trá.
- Ha ha ha!! Chết chưa!! Chân dài cho lắm vào!!
Yul nhìn Xư Bi mà mặt cứ sưng lên, mỗi lúc một cau có, nhưng cũng chẳng làm gì được nên đành hậm hực ngồi im.
- Yà!! Thế mà có người muốn chân dài như tôi cũng chả được đấy!
- Thế cơ mà!! Vậy thì cứ ngồi đó đi nha!!
Nói rồi, nó lại giả vờ chạy đi chỗ khác khiến cho Yul lo phát sốt, chả lẽ lại chịu kẹt ở đây!!! Mà đang chỗ công cộng nên hắn cũng chẳng thể biến hình, thật rắc rối!
Tuy là nói rằng bỏ đi như thế, nhưng thực chất con bé đã lẻn ra đằng sau tự khi nào. Với ý định bất thình *** h đạp cho thằng bé một cái, nó quyết định nhẹ nhàng tiến ra phía sau, rồi đột ngột xuất hiện khiến cho Yul ngỡ ngàng còn chưa kịp choáng thì nó đã nhanh chân đạp thẳng hắn bắn ra hỏi cái cầu trượt rồi. Chống nạnh cười thích thú, con nhóc vỗ tay với đầy vẻ đắc ý của mình.
- Ha ha!!! Thế là trượt được rồi nhá!!!
Thoát nạn rồi, Yul mới bắt đầu sắn tay áo lên tính sổ, mắt nhìn nó, quắc lên lườm, hằm hè
- Quả này thì cô chết thật rồi! Con sâu ăn tạp ạ!!
Vội vàng đứng dậy, đóng kín mấy ô cửa trên cầu trượt, nó vội xua tay.
- Này Từ từ đã! Anh làm thế là lấy oán báo ơn đấy nhé! Tôi vừa mới đạp anh xuống cho khỏi kẹt cơ mà!!!
Đứng bên ngoài " căn nhà bé nhỏ " treo veo trên chiếc cầu trượt, Yul khoanh tay thở dài hậm hực rồi cố gắng ngó vào bên trong, hắn thấy nó đang ngồi co ro rúm ró, chắc là sợ mình rồi!
- À há! Cô giúp tôi hay nhỉ?! Mà tính ngồi trong đó mãi hả?!
- Kệ tôi!! Ngồi trong đây cũng được!!
- Hờ hờ! Tí nữa bọn trẻ con nó ra thì nó phá cho sập nhà!!
Ngơ ngác ngó ra ngoài, thấy chẳng có " bọn trẻ " nào cả, Xư Bi lại nghênh mặt tuyên bố.
- Quên cái chuyện đó đi! Đây là nhà của tôi! Lãnh thổ của tôi! Thách đứa nào dám phá!!!
- Ôi má ơi!! Lãnh thổ của cô á!! Cô có bị ấm đầu không đấy hả!!!
- Có anh ấm đầu thì có!! Từ nhỏ đây đã là nhà của tôi mà. Mỗi lần bị bố đánh, giận quá tôi đều trốn ra đây
- Trốn ra đây Qua đêm luôn à?!
Nói đến đây bỗng, giọng nó chợt dịu lại, rồi có vẻ như là không muốn đùa nữa.
- Ừm! Cũng được mà, sau mỗi lần " dạt nhà " như vậy là bố thương tôi hơn lắm lắm. Nhưng cũng chỉ được một thời gian thôi rồi ông lại đâu vào đó. Tuy thế, nhưng sau này tôi cũng biết là làm thế là không phải, để bố mẹ lo là mình không tốt
Nghe con bé nói, Yul lại trầm ngâm.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip