Không phải tự dưng kim cương có thể sáng lấp lánh.

Mary Case

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
ỗng! Một tiếng bốp vang lên như phá tan bầu không khí mơ màng trong tâm trí! Tôi giật mình sực tỉnh thì đã thấy anh bị chấn thương rồi. Hình như có ai đó chơi xấu ném bóng vào anh khi anh đang vô tình không tập trung cho trận đấu. Đám bạn bỏ đi, họ lại tiếp tục chơi bởi vết thương trên tay anh không phải là nặng. Nhưng tôi lại chợt cảm thấy nhói lòng.
Vội vàng đến bên, tôi ngồi xuống bên cạnh anh rồi đưa ra một chiếc ego hình đầu lâu nho nhỏ. Anh nhìn đôi mắt rất đỗi ngơ ngác còn tôi rụt rè giật tay lại. Cầm chiếc ego hình " đầu lâu xinh xắn " lên, anh phải loay hoay mãi rồi cũng thở dài vì không biết xài như thế nào.
" Không phải chứ! Nhà giàu nhưng có cần cù lần như vậy không!! " – Tôi ngỡ ngàng, trố mắt nhìn vì ngạc nhiên, và thở dài vì thất vọng.
" Thôi được rồi! Tôi sẽ giúp anh thêm lần nữa! " – Tôi thầm lẩm bẩm rồi giật nhẹ chiếc ego trên tay anh, xé chúng ra rồi từ từ dán lên bàn tay " cao quý " ấy! Híc phải thật cẩn thận ấy chứ!
Xong xuôi, tôi lại đứng dậy, chống nạnh và vuốt trán thật tự hào ( vì dù sao cũng vừa làm được một việc tốt mà ).
- Không cần phải cảm kích đến vậy đâu! Tôi giúp anh vì tôi tốt bụng thôi mà!
Tôi nói dõng dạc, để anh khỏi nhìn với ánh mắt đầy sự biết ơn như thế ( đấy là tôi thấy anh cứ chằm chằm nhìn vào tôi, chứ còn biết ơn hay không thì chẳng rõ ).
Nghe tôi nói xong, không hiểu anh đang nghĩ gì nhưng tôi thấy anh im lặng một hồi, rồi lại chợt bật cười một nụ cười trông thật thú vị.
" Trời ơi!!! Chết mất thôi!! Anh Jen đang cười với con nhỏ đó!!! Mau chụp lại đi!!! " – Bất ngờ, tôi nghe thấy tiếng bọn con gái phía đằng sau đang run lên vì ghen tức. Híc! Một nụ cười của anh " đáng giá " đến vậy sao??!!!
Mà thực ra thì tôi cũng đang chết đứng rồi ấy chứ! Người đâu mà cười đẹp thế!!! Nhẹ nhàng và dịu dàng không tưởng tượng được. Chưa bao giờ tôi phải sững lại vì một nụ cười Nhất là khiến cho con tim tôi đang muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nếu anh không cất tiếng, có lẽ tôi sẽ cứ đứng mãi ở đấy mất thôi!
" Muốn tôi trả ơn không?! "
"??? "
" Kẹo nè! "
Xuất hiện trước mặt tôi bây giờ là chàng bạch mã hoàng tử của trường cùng hai cây kẹo mút to đùng trên tay Đó là món quà để trả ơn sao???! Tôi nói như thế không phải là thất vọng đâu! Đấy là tôi xúc động quá ấy chứ??! Xúc động vì không ngờ một người trông chững chạc như anh lại thích ăn kẹo! Chắc tôi phì cười ra mất!
Rụt rè nhận lấy cây kẹo, tôi khẽ đưa lên miệng mút một chút bằng đầu lưỡi để cảm nhận hương vị ngọt ngào của nó. Thấy tôi "măm" có vẻ thích thú lắm, hắn lại ngồi xuống cạnh bên rồi nhoẻn cười.
" Ngon không?! "
" Ừm " – Tôi khẽ gật đầu ngượng nghịu.
" Sao em lại giúp tôi vậy?! " – Bỗng, hắn hỏi.
Ngước đôi mắt ngơ ngác lên nhìn, chớp chớp vài cái cho bớt hồi hộp rồi tôi lại lắp bắp trả lời.
" Thì đã nói em là người tốt mà ^^! "
" Hà Vậy hả! Nhưng anh thấy không chỉ đơn giản vậy đâu! " – Hắn lại mỉm cười một cách thích thú, rồi quay sang chằm chằm nhìn tôi – một cái nhìn đầy khó hiểu.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip