You can never get a cup of tea large enough or a book long enough to suit me.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
au khi được đám người hầu giúp tôi sửa soạn đồng phục tươm tất, tôi cùng hắn bước lên xe đến trường
Ngồi trong xe, chân tôi cứ đung đưa, rồi lại huýt sáo hát líu lo, tâm trạng rạo rực như sắp được đi hẹn hò vậy. Uầy! Mà được đi học đối với tôi tôi tuyệt hơn cả hẹn hò ấy chứ! Đã bao lâu rồi nhỉ À Ba, bốn Năm! Năm tháng – tôi chưa được cắp sách đến trường như bao bạn cùng lứa những lúc ấy, tôi thấy buồn và tủi thân lắm! Nhưng giờ thì tôi lại vui rồi ^^!
Hắn nheo mắt nhìn tôi, đó là một cái nhìn khó hiểu rồi lại quay đi, hình như đang thầm mỉm cười khúc khích. Hắn cười???!!!
- Cô có nhất thiết cần phải vui sướng như thế không?!
Chẳng cần phải nghĩ ngợi nhiều, tôi liền đáp – có sao nói vậy mà.
- Tất nhiên rồi! Tôi thích được đi học lắm ^^!
- Thích hơn cả chuyện lên giường?!
Hắn lại khẽ nhếch môi mỉm cười đầy tinh quái. Trời ơi!! Cái tên chết tiệt này!!! Thế mà tôi còn vừa định cảm ơn hắn cơ đấy!!! Thật là may vì chưa kịp nói Đồ trời đánh! Kẻ sở khanh như anh thì không bao giờ thay đổi được!!! Tôi phải nhớ rõ điều đó!!!
- Không nói thì tôi cũng thừa biết là cô đang muốn cám ơn tôi rồi! Nhưng đừng có thể hiện thành ý bằng cách lầm bầm chửi tôi như thế nữa! Tới nơi rồi đấy!
" Cái gì!!! Anh " – Tức điên lên mất thôi! Lúc nào hắn cũng làm tôi bực mình đến nghẹn họng lên được. Mà hình như hắn luôn đọc được suy nghĩ của tôi hay sao ấy?!
Chiếc Limo đen bóng bẩy nổi bật giữa đám xe bốn bánh đông nghịt xung quanh, mọi người đều chú ý nhìn và dường như biết ngay nó là của ai. Chỉ có điều, lần này, khi thấy tôi một mình bước ra, họ có vẻ càng ngạc nhiên hơn nữa?!
Thấy hắn vẫn ngồi yên trong xe, tôi lại tò mò thò đầu vào hỏi.
- Anh không định ra luôn à?!
- Cô muốn họ thấy chúng ta đi cùng nhau?! Rất tiếc, tôi không thích.
Nói rồi, hắn nhanh tay bấm nhẹ vào một nút điều khiển trên xe khiến tấm chắn trên vành cửa sổ bất ngờ đóng rầm lại.
Hừ! Giật cả mình! Ai mà thèm đi chung với loại người hắn với chứ! Chẳng qua Mà thôi! Dù sao thì tôi vẫn ghét hắn!!
" Woaaaaaa!!! " – Bất ngờ, tôi hét toáng lên khi vừa ngước qua nhìn ngôi trường Híc! Đứng đây nãy giờ mà bây giờ tôi mới kịp để ý đấy Nó to và đẹp quá! Y như một tòa biệt thự dành cho lũ con nhà giàu vậy À, mà đây đúng là trường dành riêng cho giới học sinh quý tộc mà! Toàn bọn nhà giàu
Nhắc đến con nhà giàu, tôi mới chợt lạnh sống lưng khi thấy chúng đang chằm chằm nhìn tôi một cách quái dị sau cú hét bất ngờ vừa rồi Híc! Khổ thân tôi!
" Woaaaaa!!! " – Lại " woa " thêm một lần nữa, nhưng lần này thì nhẹ nhàng hơn. Chắc cũng chẳng ai thèm để ý đâu nhỉ?! – Tôi thầm tự mẩm.
Chà, đồng phục ở đây đẹp quá! Mỗi người mặc một kiểu luôn ý, nhưng vẫn ra dáng là đồng phục. Ví dụ như bộ tôi đang mặc trên mình nè. Chắc là của đám người hầu chuẩn bị cho, nhưng vẫn kute lắm ^^! ( bộ màu hồng đầu tiên đó ).
.
Tôi đi lang thang trong trường, phải mãi một lúc lâu sau mới tìm thấy lớp, lớp của tôi là 11A1 – Trời ạ! Lớp chọn. Bầu trời gần như sập xuống khi tôi nghe tin đó vì tôi có học hành giỏi giang gì đâu cho cam cơ chứ Áp lực quá! Huhuhu!!
" Em còn chưa định vào lớp à! Trống rồi đấy! " – Tiếng cô giáo chủ nhiệm bỗng nhiên vang lên khiến tôi chợt giật mình. Đó là một phụ nữ đã ngoài 30, tóc búi cao, trông có vẻ khá già dặn cho với tuổi của mình. Tôi lũi cũi bước vào theo
- Chào các em! Hôm nay lớp ta có bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên là Na Xư Bi, con gái một nhà doanh nghiệp xe hơi mới nổi. Na Xư Bi! Em mau tự giới thiệu mình với các bạn đi.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip