Tính cách không thể được hình thành trong yên bình. Chỉ có trải nghiệm mới hun đúc tâm hồn, làm rõ tầm nhìn, sản sinh ra tham vọng, và giúp đạt được thành tựu.

Helen Keller

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
ước đến chiếc bàn ăn luôn được bày đầy ắp các món quen thuộc ( đối với tôi thì gặp lại lần thứ hai đã được gọi là quen thuộc rồi ), tôi ngồi xuống, nhưng không ăn.
Thấy thái độ lạ ( rất khác với lần trước ), hắn lại tò mò hỏi.
- Sao không ăn?!
Tôi cũng lạnh lùng đáp.
- Không đói.
Không thèm ngước qua nhìn tôi lấy một lần, nhưng hắn vẫn tiếp tục hỏi.
- Vẫn còn giận?!
- Không thèm.
- Không thèm hay không dám?!
Hắn lại hỏi đểu thêm một lần nữa. Hừm! Muốn khích nhau đây mà Nhưng một phần là hắn nói đúng. Tôi đành ậm ừ cho qua chuyện.
- Ừ thì không dám.
Khẽ nhếch môi cười tự đắc, như đoán trước được suy nghĩ của tôi, hắn lại tiếp tục khiêu khích.
- Con gái gì mà ngủ nướng thế!
- Kệ tôi! Chẳng có việc gì, không ngủ thì làm sao?!
Đến lúc này, hắn mới chợt dừng lại, kết thúc cái trò mèo vờn chuột bằng cách hỏi đểu nhau bởi những câu cụt lủn. Khẽ chắp hai tay chống xuống cằm, hắn đưa mắt nhìn tôi, tỏ vẻ ngạc nhiên trông thấy.
- Ồ! Lạ nhỉ! Ở cái tuổi 17 như cô thì mọi thiếu nữ đều phải cắp sách đi học chứ?!
Bất ngờ, đặt tách café bằng sứ khắc họa vàng tinh xảo cái rầm xuống mặt bàn, tôi gắt lên tỏ vẻ tức giận.
- Hừ! Anh hỏi đểu vừa vừa thôi nhá! Thừa biết tôi phải nghỉ học rồi còn cố tình hỏi làm gì! Muốn khích nhau hả!!
Vẫn trầm ngâm vẫn nhấc tách trà lên nhẹ nhàng làm một ngụm rồi lại thản nhiên nói – hắn có vẻ là một người rất bình tĩnh và không dễ bị nổi nóng.
- Sao lại phải nghỉ học?!
Nói đến đây, tôi lại ậm ừ cúi đầu xuống cố đáp thật nhanh mà thật nhỏ cho đỡ ngượng. Có lẽ nếu biết, hắn sẽ cười chế nhạo tôi nhiều lắm.
- Nhà không có tiền nên tôi phải
Nhưng, ngay lập tức, thậm chí còn không thèm nghe tôi nói cho hết câu, hắn đã vội chen qua họng rồi nhanh chóng đưa ra một quyết định cái ruỳnh!
- Đi học đi! Bây giờ thì có rồi đấy!
Nói rồi, hắn lại nhẹ nhàng đứng dậy, thản nhiên bỏ về phòng Tôi thẫn thờ ngồi đó và ngơ ngác nhìn theo. Không biết có nên cười hay không, nhưng lòng tôi bỗng cảm thấy ngập lên một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi đến tuyệt vời Bởi, tôi sắp được đi học rồi!! Thích quá!!! Tôi cũng chợt ngồi bật dậy, rồi nhảy tung tăng từ nơi hành lang đến đại sảnh mọi người nhìn tôi như một con nhóc hâm, nhưng mà tôi không quan tâm! Vì có lẽ, quyết định lần này của hắn đúng!
.
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip