Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: tk0
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 85 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 418 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:10:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53
ì? – Phong quay phắt người lại.
-Lên sân thượng đi. – Minh bước xuống khỏi giường, đút 2 tay vào túi quần và đi trước.
Trên sân thượng…có 2 chàng trai đang đứng.
1 chàng thì đứng dựa lưng vào thành lan can, quay mặt vào trong.
1 chàng thì quay mặt ra ngoài, ngắm những tòa nhà cao cao phía xa.
-Có gì không? – Phong lên tiếng trước.
-Cậu…định đem Nhi ra giỡn đấy à? – Minh không nhìn hắn, lấy thuốc từ trong túi ra hút.
-Cậu đang nói gì thế? – có thể là Minh đoán đúng nhưng hắn vẫn giả vờ như không hiểu.
-Nhi không đáng để cho cậu đem ra giỡn đâu.
-Tôi…đem Nhi ra giỡn sao? Tại sao tôi phải làm thế? – lỡ giả vờ rồi thì giả cho tới cùng luôn, tiện thể chọc tức tên Minh 1 tí.
-Chẳng phải…
Minh chưa nói xong thì bỗng nhiên điện thoại của Phong reo lên.
Phong bắt máy:
-A lô?
+LÂM PHONG………. – cái giọng hét chói tai của 1 đứa con gái ở đầu giây bên kia phát ra làm Phong và Minh giật thót tim.
-Ai đấy? – hú vía 1 lúc, cuối cùng hắn cũng đặt cái cục điện thoại về chỗ cũ.
+Cậu đang ở đâu đấy? – chẳng để tâm đến câu hỏi của Phong, cô gái vẫn quát.
-Sân thượng, ai vậy?
+tút…tút…
-Ơ…- hắn lấy điện thoại ra khỏi tai – con nhỏ nào khùng thế nhờ?
-Rồi…nói tiếp đi! – Phong cho điện thoại vào túi quần, quay sang Minh – dạo này cũng hút thuốc lại hả? Đưa tôi với!
Minh rút nguyên 1 bao thuốc lá ra, đặt lên tay cho hắn:
-Cậu không thích Nhi mà,sao lại như thế?
-Làm sao cậu biết tôi không thích Nhi?
-Biểu hiện của cậu.
-Biểu hiện của tôi làm sao?
-Không…
RẦM…
1 lần nữa, câu nói của Minh lại bị cắt ngang, nguyên nhân chính là cái cửa ở phía căn nhà nhỏ chỗ ra sân thượng đã bị phá tung.
-Nhi? – 2 anh chàng nhà ta đồng thanh, không khỏi ngạc nhiên.
-Cậu cũng ở đây à? – như 1 lời chào, Nhi quay sang nói gấp với Minh rồi kéo Phong đi xoành xoạch.
Tại sân sau…
-Vậy người hồi nãy gọi cho tôi là cậu à? – Phong ngớ người hỏi.
-Chứ ai? – nó cộc lốc.
-Sao cậu biết số tôi.
-Khanh cho.
-Có gì không, bộ nhớ tôi hả?
-Im đi, có chuyện rồi cậu biết không hả?
-Chuyện gì? – Phong ngây thơ.
Nó quắc con mắt hình viên đạn qua nhìn hắn:
-Hôm qua có đứa trong trường mình đi dự buổi tiệc sinh nhật tên Minh đó, nghe được cái chuyện tôi với cậu đang quen nhau, đi đồn ầm khắp trường rồi kìa, giờ phải làm sao? – cứ như cái kiểu hỏi giống lần trước bị hiểu lầm là quen Minh, nó cuống hết cả lên.
-Thì sao? – với cái điệu bộ không thể nào dửng dưng hơn được, hắn làm như không có chuyện gì xảy ra cả.
-Thì sao? – nó hỏi lại.
-Ai biết.
-Ai biết?
-Thì kệ nó đi, vào học rồi, lên lớp thôi vợ yêu.
-Này thì vợ yêu… – đi kèm với 4 chữ đấy là 3 tiếng động êm tai: Bộp…cốp…rầm…
Bộp là Nhi đấm cho hắn 1 phát vào cái mặt đẹp đẹp xinh xinh kia, vì hắn cũng biết bí mật của nó rồi nên cần gì phải giấu cái máu bạo lực mang trong người. cốp là vì mất thăng bằng nên Phong đập đầu vào tường và rầm là do choáng váng quá nên hắn bị té.
Ra về…
Cái hiện tượng hay đúng hơn là tin đồn về Lê Thanh Nhi lớp 12A9 trăng hoa bây giờ không 1 ai trong trường là không biết.
-Ôi…không ngờ con Nhi nó lại như thế. – ở phía cổng trường, lại 1 lũ bà tám đang đi ra.
-Hết Minh rồi lại tới Phong.
-chậc, con nhỏ đó có gì đâu chứ.
-Chắc mắt của 2 người đó đui hết rồi.
-Nhưng mà bây giờ Nhi quen Phong, chúng ta sẽ có hi vọng với Minh.
-…
-…
-Mấy chị nói gì thế ạ? – 1 tên từ đâu chạy ra chặn đường lũ bà tám.
-Ax…lại mỹ nam nào nữa đây?
xịt máu mũi…xịt máu mũi…khăn giấy đâu??
Hiz…lần đầu tiên mấy bà này đứng gần trai đẹp nên thế, chứ thường thường là toàn ngắm ở xa thôi.
-Tôi hỏi là mấy chị đang nói gì thế? – chàng trai nhắc lại.
-… – ngu ngơ.
-Mấy chị vừa nói Nhi nào quen anh Phong rồi anh Minh gì cơ??
-… – thơ thẩn.
-Ashiiii…trả lời đi chứ. – điên người, cậu ta gắt lên.
-À…- mấy bà tám giật mình – cậu quan tâm chuyện đó làm gì nhỉ?
-Mấy chị nói gì nói lại em nghe đi. – không cần quan tâm mấy người đó hỏi gì, hắn vào chủ đề chính.
-À…chỉ là trong trường có 1 con nhỏ quen được 2 hotboy thôi, có gì không?
-2 hotboy đó là Minh và Phong? Cụ thể hơn được không. – tên này hâm nhỉ, tự nhiên không quen biết mà chặn đường người ta hỏi này nọ là sao?
-Thì con nhỏ đó lúc trước quen Minh bây giờ lại quen Phong nên…
-Dừng lại…- hắn cắt ngang – cho hỏi con nhỏ đó tên gì nhỉ?
-Nhi.
-Lê Thanh Nhi đúng không?
-Cậu cũng biết con nhỏ đó à, đừng nói bị nó dụ nữa nhé!
Không để ý đến tụi này nữa, cậu ta thoáng thấy được 3 nhân vật chính và 5 nhân vật phụ đang đi ra rồi.
Với vận tốc tên lửa, cậu ta phi nhanh lại đấy, gọn lẹ:
-Anh Minh về nhà đi, ba mẹ muốn hỏi tội anh vì chuyện tối hôm qua, chị Nhi theo tôi.
-Ơ..ơ…cái gì thế? – Nhi bất ngờ khi bị cái tên này lôi đi.
-Bảo! Cái gì đấy? – Minh gọi với theo.
Bảo dừng lại:
-Ba gọi nhưng anh không bắt máy nên bắt em tới tận trường đem anh về nhưng bây giờ em có tí chuyện rồi nên anh về đi.
Tại quán kem cách trường không xa…
Bảo hằm hằm nhìn Nhi.
-Lôi người ta ra đây có gì không? – nó bắt đầu thấy bực.
-…
-Nói gì đi chứ?
-Rốt cuộc là ai trong 3 người đó? – cuối cùng Bảo nhà ta cũng lên tiếng.
-Chuyện gì? – nó không hiểu cài tên này đang nói về vấn đề gì.
-Chị…thích ai trong 3 người đó?
-… – mặt đần ra 1 đống.
-Ashiiii….Rốt cuộc là chị thích ai trong 3 người. Anh Hải, anh Minh hay anh Phong?
Cô Ấy…là Của Tôi! Cô Ấy…là Của Tôi! - tk0