Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3610 / 20
Cập nhật: 2015-12-15 20:54:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14 - Tôn Ngộ Không không biến hóa bằng Long cong đuôi. Tớ thì tớ nghỉ quách. Ai làm thơ hoa phấn?
ất một buổi học để viết kiểm điểm, Long cong đuôi đã trở lại lớp. Đầu cậu ta cạo gần như trọc, trông rất ngầu. Vừa xoa đầu, Long vừa cười:
- Khi đủ tóc, tớ sẽ để theo kiểu "rừng cây xoăn lá".
Lúc phải trả bài Đạo đức, cậu ta lại xoa đầu xin khất vì... "mắc cỡ quá, không nói được". Đến giờ Văn, bị kêu đọc thuộc lòng đoạn thơ đã học, Long cong đuôi thưa thầy là mới mất sách, chưa mua kịp. Thầy định nói điều gì đó, bất chợt nổi cơn ho dài. Hết ho, thầy giảng bài, giọng khản hẳn đi. Long quay qua nói với tôi:
- Tớ thì tớ nghỉ quách cho rồi!
Thật bực vì nó. Nhưng nó nói cũng có phần đúng.
Thầy cứ ráng dạy, bệnh càng nặng thêm. Bọn tôi thương thầy nhiều. Thầy kể chuyện mê li, giảng bài nhẹ nhàng, hấp dẫn và hết lòng bồi dưỡng cho các bạn giỏi môn Văn. Thầy phải nói nhiều, chấm bài nhiều, người không bao giờ mập được. Bạn Việt ví thầy dáng thông hình hạc như cụ Nguyễn Trãi ấy. Lớp tôi đã học thơ Nguyễn Trãi rồi, tôi không thuộc loại giỏi Văn nhưng còn nhớ thầy có lần nói nhà thơ mình thông vóc hạc đứng trên đỉnh Côn Sơn vương đầy phấn thông thơm ngát. Ôi sao thầy giảng hay thế!... Bây giờ tôi không thấy phấn thông, chỉ thấy phấn trắng tỏa bụi. Bụi phấn bay mù. Phấn dỏm quá, mỗi lần chùi bảng, bụi rơi mờ mắt. Thế mà hình như có người làm thơ, viết bài hát về Hoa phấn. Hoa phấn vương tóc thầy... Cứ như là hoa phấn đẹp lắm, thơm lắm.
Tôi lén viết cho Tùng Lém mấy chữ và nhận "thư trả lời" liền:
- Thơ văn phải vậy. Rồi có người tả giọng ho du dương của thầy giáo cho cậu xem.
Xem xem cái gì. Có như thế, tôi sẽ không them đọc.
Bất chợt thầy lại che miệng, ho rũ rượi sau khi đọc một đoạn thơ dài réo rắt. Cả lớp ngồi im phăng phắc. Bỗng bạn Thu bước vội lên, nhặt cái mút chùi bảng, xin ra ngoài. Một lát, lớp trưởng trở về, mặt đỏ hồng, một tay nâng chai nước ngọt có úp một cái ly, một tay cầm đồ chùi bảng sạch và ướt. Bạn ấy thận trọng đặt lên bàn thầy. Chúng tôi thấy thầy như hơi cười. Hai khóe mắt long lanh, thầy cảm ơn bạn Thu. Long cong đuôi kêu lên, đủ nửa lớp nghe thấy:
- Lớp trưởng hết xẩy!
Chuyện Trường Tôi Chuyện Trường Tôi - Trần Đồng Minh Chuyện Trường Tôi