Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Du Huyễn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 177 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 581 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:47:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 145. Cô Tin.
hương 145: Cô tin.
Ân Di... cô ấy vẫn còn sống???
Hạ Đồng nhìn Ân Di cười rạng rỡ khoác tay Dương Tử, trong lòng dâng lên một hồi chua xót, trái tim vô cùng đau đớn.
Hóa ra những ngày gần đây anh không thể bên cạnh cô, là vì ở bên cạnh Ân Di.
Mày thật ngốc, mỗi ngày đều ngồi chờ đợi anh, mỗi ngày muốn cùng anh ăn bữa cơm, nhưng mà trong lúc mày ở nhà mòn mỏi chờ, trong lúc mày ăn cơm một mình, thì anh đang vui vẻ bên cô ấy.
-Lăng Hạo, là anh sao? Có phải thấy em anh bất ngờ lắm không?-Ân Di thấy Lăng Hạo vui vẻ nói
-Phải, rất bất ngờ... không phải...-Lăng Hạo chưa thể bình tĩnh lại được
Rõ ràng ba năm trước vụ tai nạn ca nô không tìm được Ân Di, cảnh sát cũng nói khả năng sống rất khó, vậy thì vì sao...?
-Lăng Hạo, anh muốn em chết lắm sao? Bây giờ em quay về rồi, mọi hiểu lầm giữa hai anh cũng hóa giải đi, như lúc trước đều là bạn có được không?
Ân Di khoác tay Dương Tủ rồi tay kia khoác tay Lăng Hạo, dáng người nhỏ bé của Ân Di đứng giữa hai anh, gương mặt xinh xắn rạng rỡ nụ cười.
Hạ Đồng nhìn cả ba, gục đầu nhìn mặt đất, Ân Di vẫn còn sống, Ân Di đã quay về. Lâm Hạ Đồng cô mất hết rồi, tình yêu tình bạn đều mất. Chị ấy lấy hết rồi, chẳng còn gì dành cho cô.
Lâm Hạ Đồng, mày thật đáng thương. Mày là đứa đáng thương nhất!!!
Dương Tử nhìn Hạ Đồng, ánh mắt khó xử cùng đau buồn, vì sao lại thành ra thế này? Trách nhiệm quá lớn, làm anh cảm thấy rất mệt mỏi, nhiều lần muốn ở chỗ Ân Di chạy về nhà Chính, ôm lấy Hạ Đồng, chỉ thế thôi, nhưng anh lại không thể.
ÂN Di ngước nhìn Dương Tử, thấy anh nhìn Hạ Đồng, ánh mắt không đơn thuần là nhìn mà ánh mắt anh chất chứa biết bao cảm xúc. Ân Di nghiêng đầu nhìn Hạ Đồng cũng thầm đánh giá.
Nhìn cô gái này, từ trên đến dưới đều không có gì nổi bật, rất là bình thường. Nếu so sánh giữa cô gái này với cô thì cô chắc hẳn xinh đẹp hơn.
Nhưng mà sao ánh mắt Dương Tử nhìn cô gái ấy lại khác lạ như thế, không phải dùng ánh mắt anh nhìn Ân Di bây giờ, mà là ánh mắt của ba năm về trước.
Không lẽ...!???
-Cô ấy, là bạn anh sao?-Ân Di hướng về Hạ Đồng hỏi
Dương Tử hơi im lặng, cuối cùng cũng nói một tiếng: "Phải". Thật ra anh muốn nói, cô ấy là Hạ Đồng, người con gái hiện tại anh yêu nhất.
Có thể người khác nhìn vào sẽ nói anh tham lam hoặc phụ bạc. Anh chấp nhận, anh ở bên Ân Di thời điểm này hoàn toàn vì trách nhiệm với cô, còn ở bên Hạ Đồng là vì tình yêu thực sự. Có thể ba năm trước anh yêu Ân Di sâu đậm, đến không thể quên được. Nhưng ba năm sau, Hạ Đồng đã từng bước thay thế Ân Di, làm tim anh lại biết đau nhói, biết vì một người mà đập mạnh mẽ.
-Xin chào, tôi là Huỳnh Ân Di.-Ân Di buông tay hai anh ra, tiến lên đứng trước mặt Hạ Đồng
Hạ Đồng ngẩng cao đầu nhìn Ân Di, quả thật là rất xinh đẹp. Đến cả Hạ Đồng còn phải ghen tị với vẻ đẹp của Ân Di, một nét đẹp hiền hòa, khuôn mặt hoàn mĩ, xinh đẹp mà tao nhã, gương mặt trái xoan, đôi mắt to tròn sáng long lanh như nước hồ mùa thu, mái tóc dài bồng bềnh xoăn nhẹ càng làm vẻ đẹp dịu dàng được tôn lên, đôi môi anh đào hiện lên nụ cười tươi rối.
Lâm Hạ Đồng cô không thể nào sánh bằng với Ân Di!!! Cô là một con vịt xấu xí, còn Ân Di là một con thiên nga đẹp lộng lẫy!!!
Chuyện Tình Hoàng Gia Chuyện Tình Hoàng Gia - Du Huyễn