Số lần đọc/download: 716 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
... Kể từ khi trở thành hình hài, con đã bắt đầu suy nghĩ về những thứ xảy ra quanh con. Và con không sao hiểu nổi.
Con thấy chung quanh có hai tiếng nói âu yếm vỗ về. Một tiếng nói thật ngọt ngào với mẹ. Con biết điều đó. Vì mẹ dịu dàng đáp lại. Con thấy mạch máu của mẹ rộn ràng. Con thấy trong dòng chất bổ mẹ truyền cho con có cả những yêu thương trong đó.
Nhưng rồi những ngọt ngào đó hết rất nhanh. Con thấy trong dòng chất bổ lại có vị mặn. Giá như lúc đó con đã lớn, hẳn con sẽ nghĩ rằng, con đã được gặp biển. Nhưng con còn nhỏ quá. Con nằm trong mẹ, và con đã quen với ngọt ngào. Vậy mà mẹ lại truyền cho con vị mặn. Ngày sau lớn lên, con sẽ biết, đó là vị nước mắt. Con lắng nghe tiếng nói ấy, con chờ đợi tiếng nói ấy. Vì chỉ những lúc có tiếng nói ngọt ngào kia, dòng chảy qua cuống rốn mới mang lại cho con những ngọt ngào yêu thương. Nhưng con đợi mãi mà không thấy. Con chỉ biết rằng, đến khi mẹ nhận ra sự có mặt của con ở bên trong mẹ, có một dòng đắng đã chảy từ mẹ vào con. Mẹ đã cho con uống những giọt đắng đó, và con không ngủ được, mẹ ơi!