Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1359
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6674 / 69
Cập nhật: 2015-11-14 08:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 274: Điện Chi Hoàn
hần Linh Nhãn của Triệu Phong chỉ trong một tia ý niệm liền phân tích ra được cục diện tiếp theo.
Nhưng mà, ba gã ám bào nhân trước mắt, đồng dạng cũng hiểu được cục diện này.
Mục đích duy nhất của bọn họ, chính là phải cuốn lấy Triệu Phong!
- Bắt đầu đi, trong thời gian hai mươi hơi thở, phải đánh bại đám các người!
Một đầu tóc xanh của Triệu Phong nhất thời không ngừng cuốn động, một đạo lực lượng xuyên thủng tâm linh từ bên trong Thần Linh Nhãn mạnh mẽ cuộn trào ra.
Ô…ô…ô…n…g!
Bên ngoài thân thể Triệu Phong lưu chuyển một tầng huyết dịch màu xanh, hình thành nên một tầng hoa văn màu xanh trong suốt, giống như Đồ đằng thời kỳ Thượng Cổ, phát ra một luồng khí tức Tuyên Cổ xa xưa, tồn tại cao quý và thần bí.
Sau khi mở ra lực lượng huyết mạch, hai hàng lông mày của Triệu Phong cũng hóa thành màu xanh, khí tức toàn thân tăng vọt, thực lực gia tăng lên nửa cấp bậc.
- Hô!
Triệu Phong quát lớn một tiếng, tinh thần âm ba hình thành nên một tầng sóng âm, đồng thời nhằm về phía ba gã ám bào nhân.
- Huyết mạch Thượng Cổ!
Ba gã ám bào nhân nhất thời biến sắc, áp lực đại tăng, Nửa bước Chân Linh khí thúc giục lên đến cực hạn, che lại thất khiếu và các bộ vị yếu hại.
Cho dù là như thế, nhưng một gã ám bào nhân chính diện đối kháng, khóe miệng vẫn tràn ra một tia vết máu nhàn nhạt.
Lấy thực lực một người chống lại ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, không ngờ vẫn chiếm được chút thượng phong.
- Không thể lưu thủ nữa, toàn lực bám trụ hắn!
Gã ám bào nhân dùng phi tiêu vung tay lên, hơn mười đạo phi tiêu hình thành một tầng phòng tuyến sáng tối bất định, che lại tất cả những lộ tuyến của Triệu Phong.
Cùng lúc đó, gã ám bào nhân sử dụng cánh chim và gã ám bào nhân sử dụng đoản nhận công kích càng thêm sắc bén, thủ đoạn thần quỷ khó lường, căn bản không thể nào phòng ngừa được.
Ba người cùng nhau liên thủ công kích, chiến lực thúc đẩy lên tới đỉnh phong.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây, dưới Chân Linh Cảnh, từ trước đến giờ chưa từng có người nào có thể kiên trì mười hơi thở dưới sự liên thủ của ba người. Nếu như bốn người liên thủ, thậm chí cường giả Chân Nhân Cấp bình thường cũng đều có thể vây khốn một hồi.
Nhưng mà gã thiếu niên trước mặt, lại gia tăng thêm lực lượng huyết mạch, điện lôi công kích, uy năng kinh người, có thể thong dong chống lại ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh.
Ba gã ám bào nhân càng đánh càng kinh hãi. Những thủ đoạn công kích quỷ dị thiên biến vạn hóa của bọn họ, mỗi lần xuất ra đều bị Triệu Phong dễ dàng tiêu trừ.
Triệu Phong mở ra huyết mạch, chiến lực có thể dễ dàng nghiền áp bất cứ kẻ nào trong số bọn họ.
Nếu không phải ba người này liên thủ công kích, phối hợp vô cùng hoàn mỹ, đừng nói là vây khốn Triệu Phong ba mươi hơi thở, có thể kiên trì mười hơi thở cũng không tệ lắm rồi.
Soạt soạt! Vụt vụt!
Thân pháp Triệu Phong phóng qua nhanh như điện, Thần Linh Nhãn nắm rõ ràng trong tay toàn cục, lần lượt hoàn mỹ hóa giải công kích của ba người, đồng thời phát động thủ đoạn phản chế lôi đình.
Mười hơi thở trôi qua.
Trên người ba gã ám bào nhân nhiều ít đều xuất hiện một vài đạo vết thương bốc khói, chật vật vô cùng.
- Thật sự quá quỷ dị! Hết thảy những động tác thủ đoạn của chúng ta cũng đều không thoát khỏi ánh mắt của hắn!
- Đây là do huyết mạch đồng tử của thiếu chủ nhân! Ba người chúng ta liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn!
- Hắn che giấu sâu đến như vậy, chỉ sợ thậm chí ngay cả Thành chủ đại nhân cũng không thể đoán trước được!
Trên mặt ba gã ám bào nhân tràn ngập kinh hãi.
Mỗi một hơi thở trôi qua, ưu thế trên người của Triệu Phong cũng gia tăng thêm một bước, từng chút một áp chế cục diện liên thủ của bọn họ.
Điện Chi Truyền Thừa của Triệu Phong đã lĩnh ngộ tầng thứ nhất đại viên mãn, khả năng khống chế, vận dụng điện lực hoàn toàn vượt qua phạm trù Phong Lôi Chưởng!
Công kích, phòng ngự, thân pháp, bí thuật… mỗi một động tác của Triệu Phong đều dẫn phát ra một tầng lôi điện nhàn nhạt.
- Mấy người các ngươi, còn không mau tránh ra!
Triệu Phong từng bước ép sát, trên mặt là một trận hàn ý.
Chiến đấu đến lúc này, hắn vẫn còn lưu thủ, cũng không hề đuổi tận giết tuyệt.
Mặc dù hắn một lòng đào hôn, nhưng mà cũng không xem Hồng Hồ Thành chủ và Liễu Cầm Hâm là địch nhân của mình. Dù Hồng Hồ Thành chủ có mưu tính như thế nào, thì cũng không hề có ác ý đối với Triệu Phong.
Còn nữa, mấy gã ám bào nhân này cũng chỉ là kềm chế dây dưa, không hề hạ độc thủ đối với Triệu Phong.
Cũng chính là nói, song phương cũng đều có giữ lại, không muốn làm thương tổn tính mệnh lẫn nhau.
- Thiếu chủ nhân, thực lực của ngài khiến chúng ta kính nể! Chỉ sợ cho dù bốn người Ám Vũ Tứ Ảnh chúng ta toàn bộ có mặt liên thủ, cũng đều không phải là đối thủ của ngài!
Gã ám bào nhân cầm đầu sử dụng phi tiêu mang theo vẻ mặt tôn kính và khách khí.
Lúc này, bọn họ đều tâm phục khẩu phục chiến lực của Triệu Phong.
Ám Vũ Tứ Ảnh chính là một tiểu đội am hiểu truy tung, tiềm ẩn, thậm chí là ám sát của Hồng Hồ Thành chủ.
Chỉ trong thời gian mười hơi thở ngắn ngủi, bọn họ đã xuất ra đủ các loại thủ đoạn tầng tầng bất tận, nếu đổi lại là cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh bình thường khác, đã sớm bị miễu sát vô số lần rồi.
Mà ánh mắt của Triệu Phong lại giống như Thần linh trên tầng trời, nhìn thấu rõ ràng hết thảy, dùng thủ đoạn lôi đình đánh tan tất cả thủ đoạn phối hợp của bọn họ, thậm chí khiến cho bọn họ trở nên cực kỳ chật vật.
Nếu như Triệu Phong chân chính hạ sát thủ, ít nhất có thể giết chết một người trong bọn họ.
- Thiếu chủ nhân, chúng ta cũng biết ngài đã hạ thủ lưu tình, nhưng mà chúng ta có chức trách trong người, cho dù là liều cái mạng của chúng ta, cũng phải lưu ngài lại!
Ám bào nhân sử dụng đoản nhận vẻ mặt chua xót, nhưng vẻ mặt và ánh mắt vô cùng kiên định.
- Thiếu chủ nhân, ngài tội gì phải làm khó xử chúng ta? Thiên kim Thành chủ tuyệt sắc khuynh thành, tài mạo song toàn, thân phận cao quý, các ngươi chính là trai tài gái sắc…
Ba gã ám bào nhân, một bên triền đấu, một bên khuyên giải.
Một khi mạnh bạo đã không được, bọn họ sẽ dùng nhu mềm…
o0o
Lúc này, ở bên kia, gã ám bào nhân sử dụng cây sáo trong Ám Vũ Tứ Ảnh đã về đến phụ cận tường thành.
Trên tường thành, một gã thanh niên mặc tử giáp, ánh mắt nhìn xa xa, nghi hoặc nói:
- Chuyện gì xảy ra? Bên kia dường như đang đánh nhau! Triệu Phong cùng Ám Vũ Tứ Ảnh?
Gã thanh niên mặc tử giáp kia, chính là Liễu Nguyên, kẻ lúc trước đã tiếp đãi ba người Triệu Phong và Liễu bá, chính là nhân tài kiệt xuất trong số các tân tú đương đại của Hồng Hồ Liễu Tộc.
Lúc trước cũng chính là Liễu Nguyên đã mang tin tức luận võ kén rể nói cho Triệu Phong biết.
Về sau Triệu Phong trở thành con rể tương lai của Thành chủ, trong lòng Liễu Nguyên cũng chỉ biết hâm mộ và ghen tỵ, bất lực thầm thở dài.
- Tại sao Ám Vũ Tứ Ảnh lại xuống tay với Triệu Phong? Hắn không phải là con rể của Thành chủ, lập tức sẽ thành hôn hay sao?
Liễu Nguyên giật mình khó hiểu.
Cho dù hắn nghĩ đến vỡ cả đầu, cũng không nghĩ ra được, Triệu Phong lại muốn đào hôn.
Dù sao, có thể lấy được một nữ tử như Liễu Cầm Hâm, chính là nguyện vọng của vô số nam nhi Hồng Hồ Thành.
- Con rể Thành chủ muốn đào hôn bỏ chạy, các ngươi nhanh chóng phái người đi trợ giúp!
Gã ám bào nhân cầm cây sáo nhỏ trong tay móc ra một cái lệnh bài.
Chương 274: Điện Chi Hoàn (2)
Nguồn: Vipvanda
Dịch: Nhóm dịch black
Biên: Black
Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda:
- Cái gì? Triệu Phong đào hôn?
Liễu Nguyên trừng mắt há miệng, đủ lớn để nhét cả nắm đấm vào trong đó!
- Hỏi cái gì mà hỏi! Ta phải lập tức đi bẩm báo cho Thành chủ!
Gã ám bào nhân hóa thành một đạo ám ảnh hư vô, bay thẳng vào trong Hồng Hồ Thành.
- Mau lên! Mau triệu tập tinh duệ, bắt giữ con rể Thành chủ!
Lúc này Liễu Nguyên mới phản ứng lại.
Lúc này tâm tình của hắn cực kỳ phức tạp.
Nhớ ngày đó, chính là Liễu Nguyên hắn đã tiếp đón Triệu Phong vào trong Hồng Hồ Thành, dẫn tiến hắn tham gia luận võ chọn rể.
Mà hiện tại, hắn sắp sửa phải đích thân ra tay, bắt giữ lấy Triệu Phong.
o0o
Đến lúc Liễu Nguyên triệu tập tinh duệ, xuất phát đuổi theo, thì thời gian hai mươi hơi thở theo tính toán của Triệu Phong vừa vặn đã trôi qua mười hơi thở.
Mười hơi thở… chín hơi thở… tám hơi thở…
- Viện binh sắp sửa tới rồi!
Ba gã ám bào nhân gắt gao bám trụ Triệu Phong, liều mạng thúc giục Nửa bước Chân Linh khí.
- Xem ra cuối cùng vẫn phải xuất ra một chút thủ đoạn rồi!
Triệu Phong than nhẹ một tiếng.
Thân hình hắn khẽ chớp động, bỗng nhiên lóe lên, xuất hiện ngay chính giữa ba gã ám bào nhân.
Xung quanh thân thể của Triệu Phong quanh quẩn một tầng quang tráo lôi điện đạm lam sắc. Điện quang lập lòe ngưng kết giống như là mạng nhện vậy, vờn quanh không thôi.
Tất cả các công kích một khi tiếp cận tầng quang tráo lôi điện này, đều bị điện lực cực kỳ cường đại đánh tan hoàn toàn.
Lực phòng ngự cường đại như thế, chính là nội tình khiến cho Triệu Phong có thể thong dong đối diện với ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh.
Ngay thời khắc thân thể hắn lóe lên, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong có chút co rút lại, mở ra song chưởng, tóc xanh như thác nước ngập trời.
Chỉ trong chớp mắt, toàn thân hắn quanh quẩn một tầng lưu quang thanh điện lãnh liệt, thậm chí ngay cả nguyên lực Điện thuộc tính trong nguyên khí thiên địa xung quanh cũng đều trở nên ba động dị thường. Giờ khắc này, lĩnh ngộ về Điện Chi Truyền Thừa trong đầu Triệu Phong đã suy yếu đến cực hạn. Một luồn áp lực tĩnh mịch trước cơn dông bão dâng trào, khiến cho ba gã ám bào nhân kia cảm thấy hô hấp cũng phải ngưng đọng lại.
- Không xong!
- Hắn sắp sửa thi triển chiêu thức cường đại!
Ba gã ám bào nhân chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, trong không khí lan truyền một cảm giác điện giật tê dại, lan tràn khắp toàn thân.
- Điện Chi Hoàn!
Triệu Phong mở ra song chưởng, tóc xanh vũ động liên hồi, từng đạo điện lưu màu xanh hình thành nên trạng thái liên hoàn, giống như một tầng sóng gợn mãnh liệt, từng đạo thổi quét khắp bốn phương tám hướng.
Một tầng điện văn trạng thái liên hoàn ở trong không khí lan tràn, từ dưới chân của Triệu Phong kéo dài ra, trong khoảnh khắc liền thổi quét phạm vi hơn hai mươi trượng.
Trong nháy mắt, khu vực mười trượng dưới chân của Triệu Phong đã hóa thành một cái hố sâu đầy khói bụi.
- A a a…
Ba gã ám bào nhân đang bao vây lấy hắn, dưới sự thổi quét của điện hoàn hình sóng gợn kia, thân thể run rẩy kịch liệt, không ngừng co rút lại.
Hơi thở thứ nhất, ba người không ngừng run rẩy co rút, thân thể cứng ngắc.
Hơi thở thứ hai, hai chân của gã ám bào nhân đứng tương đối gần liền bị cháy đen, ngã thẳng xuống mặt đất.
Rất nhanh, hơi thở thứ ba, hơi thở thứ tư trôi qua… hai gã ám bào nhân còn lại cả người cương cứng, thân thể không thể khống chế, ngã luôn xuống mặt đất.
Uy lực của Điện Chi Hoàn cực kỳ cường đại, lực công kích đánh vào cực kỳ mãnh liệt, lực lôi điện vô cùng cường đại khiến cho thân thể kẻ địch phải tê dại.
Bùm! Bùm! Bùm!
Ba gã ám bào nhân trong lòng cực kỳ kinh hãi vô lực, toàn thân tê dại ngã xuống mặt đất.
Nếu không phải trong lòng bọn họ có được Nửa bước Chân Linh khí, lại thúc giục lên đến cực hạn, bảo vệ thân thể thì chỉ e rằng bây giờ đã hóa thành ba cái xác người cháy xém rồi.
Vù!
Triệu Phong thở dài một hơi, hai tay chậm rãi buông xuống, điện hoàn sóng gợn bốn phía xung quanh nhất thời thu liễm đi.
Phát động Điện Chi Hoàn kéo dài mấy hơi thở, đánh bại xong ba người này, chân lực trong cơ thể Triệu Phong cũng giảm xuống chừng bốn thành, có thể thấy được Điện Chi Hoàn này tiêu hao kinh người đến thế nào.
- Thiếu… thiếu chủ nhân…
Ba gã ám bào nhân ngay cả mở miệng nói chuyện cũng run rẩy, toàn thân co rút.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh cơ hồ tê liệt ngã rạp trên mặt đất, chiến lực tiêu hao đến bảy tám phần, cũng không thể hình thành nên bất cứ uy hiếp gì đối với Triệu Phong nữa.
Vẻ mặt Triệu Phong không một chút biểu tình, nhanh chóng ăn vào một viên Hồi Nguyên Đan cực kỳ trân quý, bổ sung nguyên khí.
Đồng thời, hắn lại triệu hồi ra Thanh Phong Yến, nhảy lên lưng chim, chuẩn bị phóng chạy đi.
- Triệu Phong… đừng vội bỏ trốn!
Liễu Nguyên dẫn theo hai gã Thủ vệ trưởng tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh đã kịp đuổi theo, phía sau còn có một đội ngũ hơn trăm người nữa.
Nhìn xuống ba gã ám bào nhân đang nằm tê liệt trên mặt đất, trong lòng Liễu Nguyên kinh hãi. Hắn đã tận mắt nhìn thấy Triệu Phong thi triển ra Điện Chi Hoàn cực kỳ cường đại, trực tiếp khiến cho mấy người này mất đi chiến lực.
Lúc này, hắn đang cưỡi trên lưng Song Đầu Nộ Diễm Điểu, giống như một luồng hồng quang mãnh liệt, dùng tốc độ bùng nổ phi thường đáng sợ phóng vọt tới trước mặt của Triệu Phong.
- Liễu Nguyên, các ngươi đã tới chậm rồi!
Triệu Phong cười lạnh, từ từ leo lên trên lưng Thanh Phong Yến. Mặc dù bị những người này bao vây, nhưng hắn vẫn không chút lo lắng.
Dù sao cũng khó có thể có thêm một đội như tiểu tổ cường lực như Ám Vũ Tứ Ảnh nữa.
Chi đội hình rời rạc như thế này, trước khi bọn họ kịp bao vây, Triệu Phong đã có thể toàn thân rút lui, thậm chí còn vô cùng tự tin có thể hoàn toàn giết sạch bọn họ.
- Triệu Phong, có bản lĩnh, chúng ta đơn đả độc đấu!
Liễu Nguyên quát lớn một tiếng, chiến ý dào dạt.
Hắn tận mắt nhìn thấy thực lực cường đại của Triệu Phong, trong lòng liền nổi lên lòng hiếu thắng.
Hành động đào hôn lần này của Triệu Phong, tất nhiên khiến cho Thành chủ và Liễu Tộc phi thường tức giận. Nếu như mình có thể bắt hắn đem về, nói không chừng có thể thay thế được địa vị con rể Thành chủ của Triệu Phong.
- Ha ha, đơn đả độc đấu?
Triệu Phong đứng trên Thanh Phong Yến, nhìn về phía Liễu Nguyên và chi tiểu đội kia, khóe miệng nhếch lên một tia trào phúng nhàn nhạt.
- Ngươi có dám hay không? Mọi người… lui về phía sau hai mươi trượng!
Liễu Nguyên đưa tay ra dấu, ngăn cản đội ngũ sau lưng mình.
Mặc kệ Triệu Phong có chấp nhận chiến đấu hay không, hắn cần trước tiên xây dựng ra một cục diện đơn đả độc đấu.
Một khi Triệu Phong nghênh chiến, cho dù có thua, cũng có thể kéo dài thêm một khoảng thời gian, đến lúc đó sẽ có thêm càng nhiều viện binh hơn nữa.
- Có gì mà không dám?
Triệu Phong khoanh tay mà đứng, xa xa giằng co với đám truy binh hơn trăm người này.
Trong lòng hắn thầm nghĩ, mặc dù chân lực đã tiêu hao khá nhiều, nhưng tinh thần lực vẫn còn rất tốt, có thể chặt đứt được đám truy binh này cũng đỡ phải phiền toái về sau.
- Ha ha ha… chúng ta công bằng chiến đấu một trận!
Trong lòng Liễu Nguyên đại nộ, thét dài một tiếng, đơn thân độc mã phóng thẳng về phía Triệu Phong.
- Một chiêu định thắng bại!
Triệu Phong đứng nguyên bất động, Thần Linh Nhãn mở ra, trong đồng tử mắt trái giống như có một cái vực sâu màu xanh, đang vận chuyển bất tận.
Chúa Tể Chi Vương Chúa Tể Chi Vương - Khoái Xan Điếm Chúa Tể Chi Vương