Think of all the beauty still left around you and be happy.

Anne Frank, Diary of a Young Girl, 1952

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 435 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 781 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:04:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 295: Nổi Tiếng
dit: ThuyenLeK3
Beta: Ryeo
“A, thật là tức chết!” Tại nhà lớn Hỗ gia, Hỗ Minh Phỉ ném đi tất cả máy tính, điện thoại di động, ipad, giận đến phát điên.
“Lập tức đem tất cả các tin tức liên quan tới tôi xoá hết! Tôi không muốn phải nhìn thấy nữa!” Hỗ Minh Phỉ giận đến thét chói tai.
Thật mắc cỡ chết người, cô ta lớn như thế này, cho tới bây giờ không có mật mặt quá như vậy.
Ở trong quán cà phê đàn đoạn đàn cổ đó bị người ta thấy, hơn nữa còn bị người khác nghĩ cô ta khi dễ một cô gái đến nỗi làm cho người ta òa khóc!
Hỗ Minh Phỉ hai tay ôm đầu, tức chết cô ta rồi!
Ngay cả ông của cô ta cũng gọi điện thoại tới đây hỏi cô ta chuyện là sao. Cô ta từ nhỏ chính là đứa cháu được cưng chiều, không có phạm những sai lầm thấp kém như vậy!
Lúc này, điện thoại bị cô ta ném sang một bên vang lên. Hỗ Minh Phỉ cầm lên vừa nhìn, là anh của cô ta gọi tới, thở phì phò, không đợi bên kia nói chuyện liền quát.
“Em nhất định phải làm cho Tô Thi Thi trả giá thật lớn, muốn cho cô ta mât hết mặt mũi! Em thề, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!” Hỗ Minh Phỉ thét lên, tính khí đại tiểu thư hoàn toàn bộc phát ra.
“Tức giận như vậy làm cái gì? Đã sớm nhắc nhở qua em, phải đề phòng cô ta.” Hỗ Sĩ Minh có chút im lặng. Đứa em gái này chính là quá tự tin, để cho Tô Thi Thi dạy dỗ cô một lần cũng tốt.
“Cô ta cùng Bùi Dịch hợp nhau... A! Bọn nó tại sao lại ở chỗ này! Chó đáng chết, bắt bọn nó đuổi ra ngoài cho tôi!”
Hỗ Minh Phỉ đột nhiên hét ầm lên: “Anh, anh tại sao không bắt bọn nó đuổi ra ngoài! Muốn bắt bọn nó nuôi đến khi nào?”
Hỗ Minh Phỉ muốn điên rồi.
Không biết hai cái chó này là có phải là bởi vì nghe được cô ta gọi Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch, cho nên mới chạy vào không nữa.
Cho nên chạy đến trong phòng của cô ta, thấy đồ liền gặm. Không có quá một phút, liền đem gian phòng của cô ta làm thành một cảnh hỗn độn!
Chú À! Đừng Nên Thế! Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh