Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 435 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 781 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:04:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 137: Không Ngừng Tung Đại Chiêu
dit: KalyVng
Beta: Ryeo
Một trận yên tĩnh, lập tức bộc phát ra một mảnh ồn ào trở lại.
Tất cả mọi người chấn kinh nhìn hai người Tô Thi Thi bọn cô, cô gái bị người cha sinh ra mình, nói ra những lời làm thương tích đầy mình, vậy mà dám đến chỗ này!
Hơn nữa còn do chú trẻ của cô đưa đến.
Một đám phóng viên ngửi được mùi tin tức giá trị, toàn bộ đều dựng thẳng đứng lỗ tai lên lắng nghe.
Mặt mũi vợ chồng Đoàn Chấn Ba trắng bệch, nhìn Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch đột nhiên xuất hiện, không phản ứng kịp.
“Cha, con vẫn cực kỳ tôn trọng người, cho dù cha không thích con. Nhưng cha cũng không nên chửi bới con như vậy, con bây giờ lòng đã thật sự nguội lạnh rồi, không dám hy vọng nữa rồi.”
Tô Thi Thi vành mắt đỏ ửng lên, cô không cần diễn trò, cô là đau lòng thật sự.
Đây là người cha ban cho cô mạng sống này, từ nhỏ đến lớn không cho cô một ngày sống trong hạnh phúc, cho tới bây giờ chỉ hận không thể giết chết cô.
Nếu chán ghét cô như vậy, lúc trước tại sao vẫn còn sinh cô ra?
“Mày... Mày...” Đoàn Chấn Ba chỉ tay vào Tô Thi Thi nói không ra lời, hốc mắt đỏ bừng. Nhìn kỹ mà nói, ngay cả ngón tay cũng có chút sưng đỏ.
Là trét ớt vào tay sao?
Tô Thi Thi trong lòng cười lạnh, khó trách vợ chồng Đoàn Chấn Ba nói khóc có thể khóc, thì ra đã đã chuẩn bị từ trước.
“Cha, con không biết Đoàn Ngọc Lộ cùng với mẹ nh ở trước mặt người nói cái gì, nhưng con là vô tội.”
Tô Thi Thi nói xong lau nước mắt, tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Phương Thanh Hoa nói:
“Con trước kia cho rằng, mẹ̀ chỉ là không thích con vì con là con của vợ trước, nghĩ muốn đuổi con đi khỏi nhà, con có thể hiểu. Dù sao mẹ con khi còn sống có được một phần ba tài sản Đoàn gia, mẹ con đều đã để lại cho con, mẹ̀ làm như vậy về tình có thể tha thứ.”
“Mày nói bậy cái gì...” Đoàn Chấn Ba cùng Phương Thanh Hoa sắc mặt chải quét một phen liền thay đổi.
Việc phân chia tài sản bọn họ giữ bí mật thật sự rất kỹ càng, liền ngay cả những gia đình cùng Đoàn gia có giao hảo cũng không biết. Hiện tại Tô Thi Thi công khai nói ra như vậy, rõ ràng là cố ý!
Không sai, Tô Thi Thi chính là cố ý.
Nếu bọn họ muốn diễn, cô sẽ diễn cùng họ!
Tô Thi Thi nhìn Đoàn Chấn Ba nói: “Mẹ vẫn nói cho với con, nói chuyện tình cảm của người lớn, con cái không cần tham dự. Cho nên khi đó mẹ nhỏ không thích con, con liền rời đi, thậm chí cùng Đoàn gia đoạn tuyệt quan hệ, theo họ mẹ. Nhưng không nghĩ tới, sự tình phát triển trở thành cái dạng này...”
“Tô tiểu thư, phiền cô nói chuyện có lý một chút, không cần bịa đặt sinh sự.” Phương Thanh Hoa sau khi kinh ngạc, nhanh chóng yên tĩnh trở lại.Bà ta lẽ nào nhìn không ra Tô Thi Thi đây là tạt nước bẩn lên người bà ta, đem bà ta biến thành mẹ kế ác độc, bà ta tuyệt đối không thể mắc bẫy của cô.
Tô Thi Thi trên mặt biểu tình vẫn như cũ cực kỳ yếu ớt, cô lắc đầu nói: “Con không nghĩ muốn đem mọi chuyện làm thành ra như vậy, nhưng con thật sự sợ mẹ nhỏ, mẹ đã làm cho lòng con lạnh giá rồi.”
Cô nói xong quay đầu nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái, anh liền hướng cô âm thầm gật đầu, lặng thầm hỗ trợ cô.
Trước mắt bao người, thể hiện mình yếu ớt, thật trơ trẽn!
Nhưng để cho người Đoàn gia cứ như vậy thương tổn mình, cô càng không cho phép!
Tô Thi Thi hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
“Tôi không có câu dẫn bạn trai của em gái tôi, Hà Chí Tường là chồng trước của tôi, chúng tôi kết hôn vào cuối năm ngoái, thời điểm anh ta cùng Đoàn Ngọc Lộ vẫn chưa quen biết nhau. Là tháng Bảy năm nay, chồng tôi ở bên ngoài... Đoàn Ngọc Lộ, rồi chúng tôi mới ly hôn.”
Cô vừa dứt lời, mặt sau TV trên tường lập tức xuất hiện hôn thú cùng giấy chứng nhận ly hôn của cô cùng Hà Chí Tường, tin tức trọng yếu, nhưng là vừa xem hiểu ngay.
Vợ chồng Đoàn Chấn Ba lập tức thất thần ngay tại chỗ.
Nhất là Đoàn Chấn Ba, trong ngực cấp tốc lên xuống, trừng mắt, hiển nhiên là tức giận đến cực hạn.
Hà Chí Tường thực ra là chồng Tô Thi Thi!
Vậy mà một chút ông ta cũng không biết!
Ông ta quay đầu nhìn thoáng qua vợ mình, phát hiện Phương Thanh Hoa tránh né ánh mắt ông ta, rõ ràng đã sớm biết!
Ông ta gắt gao nắm tay quả đấm, hận không thể lập tức đánh chết con đàn bà vô tích sự này!
Cũng dám gạt ông ta!
Chuyện quan trọng như vậy cũng dám gạt ông ta!
Các phóng viên lập tức như một đám gà chọi cực kỳ hưng phấn, hiểu ra vấn đề.
“Xin hỏi Đoàn tổng, chuyện lúc nãy ông vừa nói là sao? Nói như vậy, là con gái nhỏ của ông cướp đoạt chồng chị gái mình?”
“Đoàn tổng, xin hỏi người đối chuyện này như thế nào, Tô tiểu thư nói là thật không?”
“Đoàn tổng...”
“Đoàn tổng...”
“Tất cả im miệng cho tôi!”
Đoàn Chấn Ba tức giận đến không thể kìm chế được, một tiếng rống to. Nhưng lập tức liền hối hận, thầm nghĩ chính mình không kiên định.
Ông hít sâu một hơi, đối với phóng viên nói: “Mọi người chớ vội nóng nảy, chuyện này tôi cũng không biết. Tôi muốn kiểm chứng thật hư đã.”
“Thì ra là cha đối với con thành kiến nghiêm trọng như vậy, một chút cũng không tin tưởng.” Tô Thi Thi nghe đến đó, lo sợ không yên lắc đầu, lộ ra một nụ cười chua xót.
“Cho dù có những thứ này cũng không tin?” Tô Thi Thi cầm điện thoại, đem đoạn ghi âm phát ra.
Trực tiếp phát ra âm thanh giận dữ. Vợ chồng Đoàn Chấn Ba vừa nghe đến những lời này, mặt trực tiếp xanh mét vô cùng, cả thân người bắt đầu run nhè nhẹ.
Đây là giọng nói của Đoàn Ngọc Lộ!
“Tô Thi Thi, cô có biết Chí Tường tối hôm qua trên giường tôi có bao nhiêu sung sức không!”
“Cô mau ly hôn đi!”
“Nếu cô để cho tôi vui vẻ, tôi không ngại cho cô hưởng thụ vài ngày ân ái vợ chồng...”
Những thứ này là nội dung cuộc nói chuyện lúc trước Hà Chí Tường ép Tô Thi Thi ly hôn khi đó nói ra.
Tô Thi Thi lúc ấy muốn giữ lại những câu nói đó, âm thầm ghi âm, không nghĩ sẽ dùng đến ở trường hợp này.
“Đây là giả!” Phương Thanh Hoa lắc đầu, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Nhưng tiếng bà ta vừa dứt lời, TV trên tường liền phát ra một đoạn hình ảnh. Hình ảnh Hà Chí Tường Đoàn Ngọc Lộ ở trong phòng ở câu lạc bộ Ám Nhũ hoan ái kịch liệt một đêm, lại có hình ảnh hôm sau của hai người.
“Anh phải cùng Tô Thi Thi ly hôn, rồi mới cưới tôi.”
Giữa hình ảnh, Đoàn Ngọc Lộ quấn lấy trên người Hà Chí Tường ôm ấm, vô cùng thân thiết nói chuyện.
Nhất thời nơi đây truyền ra một trận rộ lên.
Nếu đều là làm giả, cũng quá kỳ công chuẩn bị rồi. Nơi này có rất nhiều phóng viên nếu không phải bệnh viêm kết mạc cấp tính*, vừa thấy liền biết nào là thật, nào là giả.
*Viêm kết mạc cấp tính: hay còn gọi là đau mắc đỏ. Thôi bạn lười giải thích mọi người tự hiểu đi ha
Các phóng viên một đám vậy lại, liên tục hỏi, hiện trường có chút không khống chế được, cuối cùng vẫn lại là người dẫn chương trình cố gắng hết sức để cho mọi người im lặng, mới hơi chút khống chế được.
Trước TV, Đoàn Kế Hùng đang xem trực tiếp, xem đến mọi chuyện thành ra thế này, tức giận đến thân thể lảo đảo một phen, não đại như say xe.
Đoàn Hòa Dự vội vàng đỡ lấy ông ta, dìu đến ghế, sốt ruột khuyên nhủ: “Lão gia, người đừng kích động, có lẽ, có lẽ đại thiếu gia có biện pháp.”
“Câm miệng cho tôi.”
Đoàn Kế Hùng hổn hển nói, hai mắt vẫn như cũ nhìn chăm chú tivi, như là chờ mong kỳ tích xảy ra.
Nhưng ông ta thấy Bùi Dịch cùng đi đến với Tô Thi Thi nhưng đến giờ vẫn còn chưa mở miệng, càng thêm lo lắng.
Đúng lúc này, Bùi Dịch cầm tay Tô Thi Thi, quay đầu đối mặt với máy quay, trên mặt không rõ có bao nhiêu biểu tình, nhưng là ngữ khí lại phi thường kiên định.
“Có sự việc tôi cần làm sáng tỏ một chút, cha của Thi Thi khả năng có phần hiểu lầm. Tôi cùng Thi Thi quen biết là chuyện ngoài ý muốn, nhưng không phải em ấy quyến rũ tôi...”
Anh nói xong quay đầu nhìn Tô Thi Thi đầy yêu thương, gằn từng chữ nói: “Là tôi theo đuổi em ấy.”
Anh nói xong đột nhiên hướng tới Tô Thi Thi quì một gối, trên tay giống ảo thuật gia, xuất hiện một chiếc nhẫn.
Anh giơ đến trước mặt Tô Thi Thi, ôn nhu hỏi: “Gả cho anh được không?”
Tô Thi Thi lờ mờ, đây là cái tình huống gì?
Bùi tiên sinh, chiêu này có phải hay không quá ngoan độc?
Cô muốn nhận nó? Nhưng cô làm sao nhận đây?
Hoàn toàn nhận không được!
Tô Thi Thi muốn khóc, sớm biết rằng sẽ như vậy cô sẽ không tới!
Thiệt là bạn ko muốn đăng thêm đâu, vì bạn ko muốn nhiều người mất ngủ thôi
Chú À! Đừng Nên Thế! Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh