Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 435 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 781 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:04:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32: Anh Lại Cầu Hôn?
dit: Thanh Tuệ An
Beta: Gấu
Nhìn trong vườn nhìn thấy cây đại thụ đoàn viên, Tô Thi Thi ảo não nghĩ về chính mình.
Cũng bởi vì một câu nói của Bùi Dịch "Em không nghĩ muốn đi lấy nó trở về", vậy mà cô thật sự đi quá xa rồi
"Mẹ, con nhất định sẽ giúp người cầm lại cái lắc tay. Kẻ bạc tình kia vậy mà đem lắc tay cho bà ta, con nhất định phải lấy lại!"
Tô Thi Thi ở trong lòng tự nói với chính mình
Bùi Dịch nhìn thấy Tô Thi Thi nhìn chằm chằm vào cây đại thụ đoàn viên đến ngẩn người, ghét sát vào, thấp giọng hỏi: "Em thật sự thích cây này?"
Tô Thi Thi không chú ý tới ý tứ trong lời nói của anh, theo bản năng nói: "Đây là cái cây mẹ tôi năm đó đã tự tay trồng, hiện giờ đã lớn lên thế này rồi."
"Ừ" Bùi Dịch nhàn nhạt ừ một tiếng, có vẻ đăm chiêu nhìn thoáng qua thấy một người thành niên đang ôm ấp cái cây này, anh vươn tay ôm ở thắt lưng Tô Thi Thi nói ︰ "Vào thôi."
Tô Thi Thi cảm thấy được có chút không rõ, đi theo anh vào trong biệt thự.
Còn chưa đến nơi đã nghe thấy tiếng của Đoàn Ngọc Lộ
"Tần ca ca, bị vậy có đau không?"
Tô Thi Thi một trận lạnh sống lưng
Tần Phong cái này họ lại vẫn thật không sai, Tần ca ca trực tiếp trở thành tình ca ca. Nhất là lúc Đoàn Ngọc Lộ nói ra càng không có thiện cảm.
Hai người đi vào, vừa hay nhìn thấy Đoàn Ngọc Lộ chính đang ngồi sát bên Tần Phong ở trên ghế sofa giúp Tần Phong xử lý miệng vết thương.
Từ góc độ của Tô Thi Thi cảm nhận được, Tần Phong chính đang vẻ mặt hưởng thụ.
Nhưng là Tần Phong đang nhìn ngó xung quanh, liếc thấy Tô Thi Thi, nhất thời từ trên ghế sofa đứng lên.
"A!" Đoàn Ngọc Lộ không chú ý, đã bị Tần Phong hất ngã ở trên mặt đất, té xuống một bên hòm thuốc, thuốc và băng gạc rơi trên đất.
Tần Phong giống như Đoàn Ngọc Lộ không tồi tại,nhìn vào Tô Thi Thi: "Tô tiểu thư, cô đã đến rồi? Đói bụng chưa? Tôi nghe nói Đoàn gia bảo vịt ở đây rất ngon, cô đợi nhất định phải nếm thử."
Tô Thi Thi nhìnthấy cảnh tượng này liền trợn mắt há hốc mồm, bỗng nhiên có phần đồng tình với Đoàn Ngọc Lộ.
Đúng là một giây sau cô cảm thấy mình thật lực cười
Đoàn Ngọc Lộ vừa nghe đến "Tô tiểu thư" ba chữ, tức giận nhảy lên, từ trên mặt đất đứng lên nhìn đến Tô Thi Thi liền mắng: "Cô là kẻ tiện nhânđến nhà tôi làm gì?"
"Đoàn Ngọc Lộ!" Bùi Dịch mặt lập tức trầm tiếp xuống, ánh mắt băng lãnh địa nhìn Đoàn Ngọc Lộ.
"Chú... Chú trẻ..." Đoàn Ngọc Lộ mặt trắng bệch. Cô ta vừa rồi cũng không để ý lần có Bùi Dịch ơ ở đây, lần này làm sao đây?
"Tiện nhân?" Bùi Dịch cười lạnh, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đoàn Ngọc Lộ, lại như vạn tấn hỏa dược muốn nổ mạnh, lợi hại, khủng bố.
"Tiểu Dịch, các cậu đến rồi à" đó là mẹ Đoàn Phương Thanh Hoa nhìn thấy tình huống không đúng, lập tức chạy ra, đồng thời quát lớn, "còn không mau xin lỗi thím trẻ"
"Mẹ!" Đoàn Ngọc Lộ vểnh môi khó chịu nói.
So với việc bắt cô ta xin lỗi và gọi bằng thím trẻ thì bắt cô chết còn hơn
Lần trước là vì tại Bùi Dịch không có ở đây, hiện tại là đang đứng đây...
"Thì ra cách dạy dỗ con cái của đại ca vẫn như cũ như vậy." Bùi Dịch lạnh lùng nói.
"Tiểu Dịch, cậu hiểu lầm rồi. Ngọc Lộ nó hôm nay tâm tình..." Phương Thanh Hoa nói đến một nửa lại sợ giống lần trước Bùi Dịch nói bà ta thay con gái mình giải vây, vội vàng trừng mắt nhìn Đoàn Ngọc Lộ liếc mắt một cái.
"Lại vẫn không xin lỗi đi?"
"Mẹ..." Đoàn Ngọc Lộ tức giận đến mắt đều đã đỏ, cắn răng, hướng Tô Thi Thi kêu một tiếng, "Thím trẻ."
Tô Thi Thi còn chưa biết làm sao, Bùi Dịch không coi ai ra gì đi hướng trong phòng ăn.
Đoàn Ngọc Lộ biểu tình cương ở trên mặt, tức giận đến sắp ngất đi, vừa định để cho Tần Phong an ủi một phen, nào biết Tần Phong đuổi theo Tô Thi Thi rồi.
"Tô tiểu thư, chờ ta với. Chúng ta tới tiếp tục thảo luận về vịt?"
"Mẹ, người xem bọn họ! Hơi quá đáng, nơi này là nhà chúng ta... Hu hu hu..."
Phương Thanh Hoa liền vội vã bịch kín miệng con gái mình lại, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Con nói ít vài câuđi, bằng không đừng chọc giận Tô Thi Thi, cô ta không vui lại hướng chỗ cha con đâm thọt, lúc đó con làm sao đây?"
"Chẳng lẽ con phải chịu cho họ khi dễ?" Đoàn Ngọc Lộ không phục nói.
"Nhẫn nại một phen đi, chị con đến bọn họ lập tức liền muốn trở về rồi." Phương Thanh Hoa nói.
Đoàn Ngọc Lộ lập tức im tiếng.
Chị cô ta trở về, không phải là ông nội cũng sẽ trở về sao? Đến lúc đó cô ta chưa biết chừng còn thảm hại hơn?
Bên chỗ phòng ăn, Đoàn Chấn Ba chẳng biết lúc nào cũng đến ngồi rồi, này đang cùngTần Phong ở đó nói chuyện phiếm.
Tô Thi Thi liền yên lặng ngồi giữa Bùi Dịch và Tần Phong, trong lòng chỉ toànnghĩ đến đây vì chuyện cái lắc tay mẹ cô, đối mấy chuyện khác cô không có hứng thú
"Thi Thi à, cô có phải cảm thấy không thoả mái? Sao không nói lời nào vậy?" Tần Phong hoàn toàn giống như là rất quen thuộc, liền gọi tên cô một cách thân mật như vậy.
Ngồi ở đối diện Đoàn Chấn Ba sắc mặt cứng đờ, không biết tên nhóc Tần Phong này làm sao vậy, sao cũng đối nha đầu Tô Thi Thi bắt đầu cảm thấy hứng thú.
Tô Thi Thi mặc kệ Tần Phong, tiếp tục lặng im không tiếng động.
Tần Phong kia không chút để ý, cùng Đoàn Chấn Ba không nói được hai ba câu, lại bỗng nhiên lôi kéo Tô Thi Thi: Cô thích ăn cái gì? Để cho phòng bếp đi làm. Đoàn bá phụ rất hiếu khách.
Đoàn Chấn Ba nghe xong, đành phải theo nói đạo theo: "Tiểu Phong nói không sai. Các người thích ăn cái gì, ta cho phòng bếp đi làm."
Tô Thi Thi vẫn như cũ ôn hoà ngồi ở chỗ kia, một chút phản ứng đều không có.
Đoàn Chấn Ba sắc mặt nhất thời liền trầm tiếp xuống. Ngồi xuống không bao lâu Đoàn Ngọc Lộ quả thực muốn chọc giận bùng nổ rồi.
"Mẹ, người xem, con nhỏ đó là có thái độ gì? Cha nói chuyện với nó, vậy mà một chút đều không để ý?"
"Đoạn Nhị Tiểu Thư tựa hồ có ý kiến?" Bùi Dịch bỗng nhiên lành lạnh nói đến đây một câu, anh đồng thời âm thầm cảnh cáo Tần Phong một vừa hai phải.
Ở trước mặt anh quyến rũ người phụ nữ của anh, xem anh là người chết sao?
Bất quá Tô Thi Thi hôm nay biểu hiện anh cực kỳ vừa lòng.
Đoàn Ngọc Lộ vừa nghe Bùi Dịch tràn đầy lời cảnh cáo, lúc này một câu cũng không dám nói, chỉ biết lắc đầu.
"Tốt, mọi người ăn cơm đi." Đoàn Chấn Ba giảm bớt lúng túng nói.
Giúp việc bưng đồ ăn lên, cảm thấy không khí nơi đây thật quỉ dị.
Tô Thi Thi một mực nhớ rất kỹ lý do đến đây để lấy lại vòng trang sức, cũng không để ý gì đến việc ăn cơm.
Chờ đến lúc cô lấy lại tinh thần, liền phát hiện một bàn đồ ăn đều đã ở trước mặt mình rồi!
"Thi Thi, mời ăn thử"
"Thi Thi, cái này vịt quả nhiên tuyệt vị, cô thử xem."
"Thi Thi, cái này hùng chưởng không phải thật sự hùng chưởng, cô xem làm lại vẫn rất giống. Có muốn ăn hay không?"
Tô Thi Thi trơ mắt nhìn một chén đầy đồ ăn chất đống chỗ trước mặt mình, cả người cũng không vui.
Vị Tần thiếu gia này là muốn cô cả đời không ăn cơm xong sao? Nhiều đồ ăn như thế, cô dù là một con heo cũng ăn không hết.
Tô Thi Thi nghiêng đầu liếc liếc Bùi Dịch, amh vậy mà không ngăn cản?
"Tần ca ca, anh cũng ăn đi, đừng chỉ cố gắp cho người ta như vậy!" Đoàn Ngọc Lộ rốt cục nhịn không được, thanh âm như là tốn hơi thừa lời.
Tần Phong gắp cho Tô Thi Thi một món ăn, Đoàn Ngọc Lộ liền ân cần mà đem món đồ ăn đó gắp cho Tần Phong ăn.
Nhìn bộ dáng buồn nôn kia, người xem đến da gà đều phải dâng lên.
Tô Thi Thi lặng lẽ cầm ra điện thoại, mở lại video clip quay được lúc nãy.
Dù sao cũng là một đoạn phim hay, cô liền gửi cho Đoàn Ngọc Lộ xem thử.
Vờ chồngĐoàn Chấn Ba nhìn trước mặt mình trống không, lại nhìn thấy con gái mình hoàn toàn không để ý đến thể diện cha mẹ, chỉ biết là lấy lòng Tần Phong, sắc mặt đều đã càng ngày càng kém.
"Nào, ăn một chút rau dưa, dễ dàng tiêu hóa." Bùi Dịch không có đụng đến chén của mình, chỉ là gắp một chút đồ ăn đến trong bát của Tô Thi Thi.
Đoàn Chấn Ba cũng đang muốn gắp ít rau xào, bỗng nhiên nghe Bùi Dịch lại nói thêm một câu.
"Bên này còn có."
Đoàn Chấn Ba theo bản năng liền thu hồi chiếc đũa, chỉnh gương mặt già triệt để đen.
Bị mấy tiểu bối như vậy nắm mũi dẫn đi, thật sự là tức chết ông ta rồi! △△
"Chấn Ba, uống chút canh đi." Phương Thanh Hoa nhìn thấy sắc mặt khó chịu của chồng mình, vội vàng múc một chén nước canh cho ông, trong mắt đều là thân thiết.
Đoàn Chấn Ba cố gắng đè nén cơn giận.
Bùi Dịch cùng Tần Phong vừa nhìn liền biết là cố ý, ông chỉ là không biết hai người này đang có cái chủ ý gì.
Đang nghĩ ngợi, chỉ thấy Bùi Dịch chậm rì rì địa buông đũa xuống, nhìn nhìn mấy người đang ngồi, không nhanh không chậm nói: "Đại ca, em. Muốn cùng Anh nói chuyện
Tô Thi Thi lỗ tai lập tức thẳng đứng lên, tính ra anh vẫn còn có lương tâm, còn nhớ rõ giúp cô lấy lại vòng trang sức.
Nhưng Bùi Dịch lại nói: "Tôi tính toán cùng Thi Thi kết hôn."
"Phụt..." Tô Thi Thi nhất thời nước trong miệng phun ra
Kết thúc cuộc trò chuyện
Chú À! Đừng Nên Thế! Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh