Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Tác giả: Moon Máu Lạnh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 60 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 681 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:34:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29: Mừng Nam Trở Lại!!!
ừ sau ngày kinh hoàng đó, bọn nó chuyển qua biệt thự của bọn hắn ở vì lo cho tình trạng của Nam và cũng vì một lý do nữa....(bật mí sau^^) Ly,Huy, Hằng thì đã về nước Anh thân yêu để tiếp tục công việc của mình còn Bảo thì vẫn như ngày nào, vẫn thay bọn nó cai quản bar Killer cùng đàn em của Tứ Đại Ác Ma. Căn biệt thự gần một tháng nay đã không còn những tiếng cười đùa, những lời nói trêu chọc như trước nữa mà bao trùm là bầu không khí u ám đến rợn người. Cũng từ ngày hôm đó, cả bọn không đến trường nữa mà chỉ ngồi nhà chờ đến ngày Nam chịu ra khỏi căn phòng. Hôm này cũng như bao ngày khác, bọn nó ăn sáng với khuôn mặt chẳng hề dễ chịu, không ai nói với ai câu nào, chỉ chăm chú vào phần ăn của mình. Và…
- Mọi người có vẻ ủ rũ khi không có tôi nhỉ??? – Một giọng nói pha chút đùa cợt phát ra từ cầu thang. Mọi người shock… người như cứng đờ…
- Phụt… khụ… khụ… khụ… - Ngân dường như không tin vào mắt mình!!! Nước trong miệng cô phun ra bằng sạch, cô sặc nước và hơn nữa, người lãnh đủ hậu quả này không ai khác chính là… Nam!!!
- Này!!! Đồ con lợn!!! Có biết bộ quần áo này mới được tôi mặc lần thứ 2 không mà cô dám phun nước vào người tôi hả?????? – Nam như tức điên lên.
- Á… Tôi xin lỗi… Tôi đâu cố ý đâu!!!! – Ngân cũng biết mình mắc lỗi nên đành ngỏ lời xin lỗi trước.
- Cô tưởng xin lỗi là xong à??? Đồ con lợn!!! Sao cô cứ ám tôi hoài vậy???? – Nam.
- Này cái đồ khỉ già!!! Tôi đã xin lỗi rồi còn gì??? Sao anh lắm chuyện thế??? Ướt thì lên phòng mà thay bộ quần áo khác!!! Anh đường đường là thiếu gia của Hoàng Gia mà thiếu quần áo đến vậy à????? – Ngân không chịu thua.
- Cô… cô… - Nam cứng họng không nói được câu gì đành ngậm ngùi đi lên phòng thay quần áo. Tìm được bộ quần áo ưng ý nhất để thay đổi làm lại bản thân thì lại bị “đồ con lợn” làm ướt mất rồi.
Đến lúc này mọi người trong nhà mới hoàn hồn. Vừa xong là Nam sao??? Nam chịu ra khỏi căn phòng rồi sao??? Ôi!!! Thật tuyệt vời!!! Một tin vui dành cho cả bọn!!!
Lúc sau Nam hậm hực đi xuống với bộ quần áo khác nhưng cũng không kém phần thu hút những ánh nhìn xung quanh. (tất nhiên trừ bọn nó và bọn hắn)
- Mọi người không định cho tôi ăn sáng sao??? – Nam nhăn nhó ôm bụng khi thấy cả bọn nhìn chằm chằm mình.
- Hơ… Hờ hờ… Ngồi đi!!! Nhà mình mà làm gì khách sáo vậy?! Phiền chị làm thêm một phần bữa sáng nữa!!! – Kiệt nói với chị giúp việc.
- Vâng! – Chị đáp.
- Không không!!! Một phần sao đủ! Hai phần đi chị ạ!!! – Nam nhanh nhảu nói. Quay ra thấy bọn bạn nhìn mình như sinh vật lạ, Nam bèn nói – Mọi người làm gì nhìn tôi ghê vậy??? Cũng gần 1 tháng tôi không ra khỏi phòng rồi!!! Giờ phải ăn tẩm bổ chứ!!!
- Hơ… ờ nhỉ!!! – Cả bọn nghe rồi cắm đầu vào ăn tiếp. Mặc kệ ai kia đang ngồi chờ đồ ăn.
- Vâng. Thiếu gia đợi chút ạ!!! – Chị giúp việc đáp.
- Trong thời gian qua có vụ gì hot không??? Kể tôi nghe với!!! – Nam.
- Chả có gì cả!!! – Thiên.
- Ờ!!! Chả có gì đâu!!! – Giang và nó đồng thanh rồi liếc mắt nhìn Thiên.
- Mấy người sao vậy??? – Thấy không khí có vẻ căng thẳng, đoán chắc là có chuyện, Nam hỏi.
- ………. – Im lặng vẫn hoàn im lặng, không ai nói với ai câu gì.
- Này!!! Làm ơn trả lời giùm tôi cái coi!!! – Nam cáu.
- Haizzz… Chuyện là như này…. – Hắn thấy không khí căng thẳng nên đành kể lại toàn bộ câu chuyện cho Nam nghe.
***Quay lại thời gian sau khi Nam đưa Vivi về chốn thiên đường!!! Bọn nó thấy Nam đi thì cũng cho người dọn dẹp sạch sẽ bãi chiến trường rồi ra về nghỉ ngơi. Ngày hôm sau_ngày chiến tranh lạnh bùng nổ…
- Myyyyy… Em dậy ngayyy… - Thiên đạp cửa phòng nó rồi xông vào đạp nó xuống đất.
- WHAT????? CÁI GÌ VẬY TRỜI?????? – nó gào lên vang cả biệt thự.
- DẬY NGAY!!!! GỌI LUÔN CẢ 3 NGƯỜI KIA NỮA!!! ANH CHO EM 15’ LÀM VSCN!!! 15’ SAU KHÔNG CÓ MẶT TẠI PHÒNG KHÁCH THÌ LIỆU HỒN!!! – Thiên nói một hơi rồi quay người đi xuống. Mặc kệ ai kia đang đơ đơ không hiểu mô tê gì nhưng rồi cũng nhanh nhanh chóng chóng đi gọi 3 con bạn dậy trước khi cái biệt thự này đổ nát.
14’30s sau, bọn nó có mặt đầy đủ tại phòng khách, nơi ông anh đáng kính của nó cùng Kiệt đang chờ với khuôn mặt đằng đằng sát khí… (hắn cũng ngồi đó nhưng không tỏ thái độ gì mà chỉ chăm chú vào cái điện thoại)
- …………. – im lặng, im lặng, không khí căng thẳng bao trùm cả căn phòng.
- Định im lặng đến bao giờ???? – Thiên phá tan bầu không khí đó.
- Ngàn dấu chấm hỏi!!! Anh nói thế là sao??? – Nó hồn nhiên.
- TẠI SAO BỌN EM THAM GIA VÀO THẾ GIỚI ĐÊM????? – Thiên gằn từng chữ.
- Hơ hơ… đấy là chuyện quá bình thường!!! Bọn anh tham gia được thì tại sao bọn em lại không????? – Nó vẫn ung dung đáp.
- Bọn tôi là con trai còn mấy cô là con gái!!! Cô có biết thế giới đêm nguy hiểm như nào không hả??? – Kiệt cũng bực không khác gì Thiên.
- Này!!! Nói cho anh biết nhá!!! Bây giờ là thời buổi nào rồi mà còn TRỌNG NAM KHINH NỮ hả?! bây giờ là BÌNH ĐẲNG GIỚI nhé!!! Cái gì con trai làm được là con gái cũng làm được nhá!!! – Giang cáu.
- Em thôi đi!!! Tại sao em với My lại có thể giấu anh một chuyện động trời như thế hả??? Có biết là anh lo lắng cho em như thế nào không????? – Thiên.
- Anh mới là người phải thôi đi!!! Bọn em tham gia vào thế giới đêm tính đến nay cũng đã được 3 năm rồi chứ có ít ỏi gì đâu!!!! Bọn em hiểu rõ về thế giới đêm_nơi đầy rẫy những chiêu trò bỉ ổi và vô liêm sỉ nhưng đã phóng lao là phải theo lao!!! Và cũng xin nói với anh rằng bang của bọn em đứng đầu thế giới đêm… trước cả bang của mấy anh đó!!! – Giang nói, mắt nhìn về phía vô định.
- Thôi được rồi!!! Anh không muốn nói nhiều nữa!!! Tất cả lên thu dọn đồ đạc và qua bên biệt thự bọn anh ở để anh dễ quản lý!!! Lệnh của pama!!! Không nói nhiều!!! Cấm phản kháng!!! 30’ sau có mặt đầy đủ!!! – Thiên ra dáng đàn anh. Bọn nó không nói gì, chỉ lên phòng thu dọn đồ đạc nếu không muốn Thiên bùng cháy.
Và thế là chiến tranh lạnh bắt đầu… từ hôm đó mới có Kiệt, Trà, Ngân, Thiên và hắn làm hòa với nhau (thật ra hắn có chiến tranh lạnh với ai đâu!!! Hắn đâu có quyền cấm đoán bọn nó, không phải anh em họ hàng cũng không phải người yêu nên chỉ ngồi xem thôi chứ không bình luận, không ủng hộ và cũng không tham gia). Còn nó và Giang thì nhất quyết không chịu làm hòa với Thiên, mặc cho chàng nhà ta cứ xin lỗi ỉ ôi suốt gần một tháng vừa qua.
- Hahahaha… Chỉ có vậy thôi mà mấy người mặt nặng mày nhẹ với nhau như vậy á??? Chẹp chẹp… - Nam phá lên cười.
- Mày thôi đi!!! – Thiên.
- Thôi làm hòa với nó đi hai cô nương!!! Dù gì chuyện cũng qua rồi mà!!! – Nam thuyết phục nó và Giang.
- Thôi được rồi!!! Nể mặt Nam, tha cho anh lần này!!! – Giang nói.
- Yeahhh!!! Yêu vợ của anh…
- Nhưng… Có điều kiện kèm theo… - Nó láu cá.
- Điều kiện????? – Nó làm Thiên rơi từ trên trời xuống đất.
- Phải. Đó là bọn em vẫn được phép hoạt động trong thế giới ngầm!!! – Nó nhìn Thiên nói.
- Thôi được rồi nhưng… bang của em và bang của anh phải kết hợp lại để dễ cai quản!!! – Thiên kiên định.
- Được rồi. – Nhìn nhau rồi bọn nó miễn cưỡng đồng thanh.
Và rồi ngay ngày hôm đó, cả thế giới ngầm như chao đảo khi nghe tin 2 bang phái mạnh nhất là Tứ Đại Ác Ma và Devil kết hợp với nhau. Thật là một tin không hề tốt cho các bang phái khác!!! Tốt nhất là họ không nên động vào 2 bang này!!! Mọi thứ lại trở lại như bình thường. Chỉ có điều cả bọn không hiểu động lực nào đã giúp Nam lấy lại được tinh thần trở về con người như xưa vâỵ?! (nhờ bức thư đó!!!)
Hôm nay cả bọn đến trường sau những tháng ngày bùng học “ngắn ngủi”. Từ khi bọn nó nghỉ học, ngôi trường như dịu hẳn đi, nữ sinh thì không được ngắm tứ hoàng tử, nam sinh thì không được ngắm tứ công chúa, giáo viên thì không được nhắc nhở 8 đứa bọn nó trong giờ học. Đúng là đi đến đâu trở thành tâm điểm của sự chú ý đến đó. Vì vậy, hôm nay cả trường như náo loạn vì bộ tứ hotgirl cùng bộ tứ hotboy đã trở lại.
- Ôi mấy anh ý đi học lại rồi kìa!!! – hs1
- Tuyệt quá!!! Lại được ngắm trai đẹp rồi!!! – hs2
- Ôi những thiên thần của lòng tôi!!!! – hs3
- Mấy ẻm đẹp quá!!! – hs4
- …. Bloh blah…. – và rất nhiều lời bàn tán về bọn nó.
- Agoo!!! Xinh quá cũng khổ mà!!! – Ngân than vãn.
- Cái gì????? Xinh????? Không phải từ đó quá là xa xỉ đối với cô sao??? – Nam đốp lại.
- Ừ đúng rồi!!! Từ đấy xa xỉ với tôi còn với anh thì không đâu nhỉ?! Anh XINH quá mà!!! – Ngân cố tình nhấn mạnh từ “xinh”
- Ai cho cô nói tôi như thế hả đồ con vịt??? Mất hết cả hình tượng của tôi!!! – Nam không chịu thua.
- Anh nói ai là con vịt hả đồ khỉ già??? Anh mà cũng đòi có hình tượng á??? Anh ngủ mơ à???? – Ngân cười khẩy nói.
- Cô nói lại xem…. – Nam.
- ….. blo bla….. bla blo… - Và thế là Nam và Ngân cứ thế cãi nhau cả ngày khiến cả bọn cũng phải bó tay. Mà cũng lạ thật đấy!!! Bọn nó chưa bao giờ thấy Ngân dành một đống thời gian vàng ngọc của mình chỉ để cãi nhau với 1 đứa con trai!!! Và bọn hắn cũng vậy!!! Chơi với nhau lâu rồi mà chưa bao giờ thấy Nam như thế với bất kì đứa con gái nào!!! Phải chăng… đây là sự khởi đầu ột tình yêu mới??????
Tối đó, cả bọn quyết định mở một bữa tiệc ăn mừng ngày Nam trở lại là con người của ngày xưa!!! Bọn nó ăn uống, đập phá, quậy tưng bừng cả cái sân sau biệt thự của bọn hắn. Dường như khoảng cách đang dần ngắn lại. Nó với hắn cũng đã nói chuyện với nhau nhiều hơn. Sự lạnh lùng của cả 2 gần như đã tan biến nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè bình thường.
Màn đêm buông xuống, mỗi người một phòng, một suy nghĩ khác nhau, nó lôi cuốn sổ nhật kí của mình ra viết vài dòng chữ: “Anh thật sự quên em rồi sao, Black Gem??? Sau cái ngày anh đột nhiên mất tích cho đến bây giờ gặp lại!!! Anh quên em thật rồi!!! Black Gem à, em nhớ anh, thật sự nhớ anh”. Những mối tình của nó dường như chỉ là qua đường, chỉ là vui thôi!!! Nó không yêu ai thật lòng ngoài con người tên Black Gem_cái biệt danh mà nó đã đặt cho người đó. Nó vẫn cứ chờ, vẫn cứ tin một ngày nào đó anh sẽ quay về bên nó và cùng nó sống hạnh phúc suốt cuộc đời còn lại. Nó chìm vào giấc ngủ say tự lúc nào.
Cách đó vài phòng, một anh chàng điển trai đang ôm lấy đầu của mình mà đau nhức toàn thân. Từ khi gặp nó, đêm nào anh cũng bị như vậy, đầu đau như búa bổ, hình bóng của 2 cô cậu bé cứ chạy nhảy trong đầu anh. Anh bị sao vậy chứ??? Có phải anh đã bỏ quên thứ gì ở quá khứ không??? “Ai đó giúp tôi lấy lại những kí ức đó đi!!! Làm ơn mà!!!” – đêm nào anh cũng lẩm bẩm như vâỵ rồi khi cơn đau nguôi dần, anh cũng chìm vào giấc ngủ say.
~End chap 29
~
Chinh Phục Tứ Đại Ác Ma Chinh Phục Tứ Đại Ác Ma - Moon Máu Lạnh