Đừng lo ngại cuộc sống sẽ kết thúc, hãy lo ngại cuộc sống chẳng bao giờ bắt đầu.

Grace Hansen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 144
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 525 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 01:59:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 135: Chương 89
dit: Lệ Hy
"Quả cam? Chưa, nhưng vừa rồi nếm rất ngon." Hiên Viên Húc trêu chọc liếc Sính Đình, con ngươi ẩn chứa ý cười nhợt nhạt, ý tứ hàm xúc không rõ nhìn về phía làn môi đỏ tươi ướt át của nàng. Ngón tay nhẹ nhàng lướt theo làn tóc đen phía sau lưng nàng, khóe miệng câu lên ý cười ấm áp.
"Vô sỉ!" Sính Đình giận một câu, trên gương mặt rung động lòng người hơi hơi nổi lên hai mạt đỏ ửng, đôi bàn tay trắng như phấn khẽ đấm hắn. Miệng chó không nhổ ra ngà voi, mà lại biết nói đùa.
Hiên Viên Húc bắt được bàn tay trắng mịn của nàng cầm trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng vuốt ve, ôn nhu trong lòng chậm rãi chảy xuôi. Sau đó hắn nghiêm trang cúi đầu, đến gần nàng, khẽ nói bên tai nàng: "Nương tử, buổi tối thưởng cho một chút thịt ăn!"
Hô hấp nóng bỏng của hắn phun ở bên tai, Sính Đình chỉ cảm thấy bên tai giống như bắt lửa, không nhịn được trợn mắt nhìn hắn, lại thấy ngũ quan tinh xảo hoa lệ của hắn đặc biệt sinh động, bộ dáng tuấn mỹ vô trù giống như thần, trong hai tròng mắt đen bóng rõ ràng chiếu ra ảnh ngược của nàng. Nàng nhìn ánh mắt nhu tình tựa như nước của hắn, toàn thân dường như cảm thấy đều ngâm trong ấm áp, như là bị mê hoặc, ngơ ngác không tự chủ mà gật gật đầu, Uh`m!" [ddlqd]
"Thực ngoan! Phu quân nhất định sẽ thương nàng thật tốt!" Hiên Viên Húc thấp giọng khen ngợi nàng, mắt sáng ái muội cong cong, môi mỏng mê người nhếch lên cao cao, rốt cục lộ ra ý cười không nhịn được.
Nhìn thấy trong nụ cười mê người của hắn có giấu cũng không giấu được đắc ý không thôi. Sính Đình mới giật mình cảm giác mình phạm vào việc ngốc gì. "Nha!" Nàng vô cùng xấu hổ, một đầu chui vào trong lòng hắn, quyết định không bao giờ muốn ra ngoài gặp người nữa, nàng lại bị nam sắc không gần không xa của hắn dụ dỗ, mạc minh kỳ diệu (không hiểu) lại đồng ý hắn cầu hoan buổi tối.
Hôm trước, thái y đến vương phủ từng chẩn mạch cho Sính Đình, nói cả người lớn và hài tử đều mạnh khỏe, Hiên Viên Húc vui mừng thở phào nhẹ nhõm, sau đó vẻ mặt trịnh trọng hỏi thái y, khi nào thì có thể cùng phòng? Hơn nữa sinh hoạt vợ chồng xong, người lớn và hài tử có điều gì cần lo lắng không?
Có lẽ thái y thường xuyên gặp phải chuyện như vậy, lại nghĩ đến hắn cũng chỉ có thế tử phi, ngay cả thông phòng thị thiếp cũng không có, chỉ có một lão bà, nam nhân đau thương không nổi a! Nội tâm ngầm sinh lòng đồng tình và trắc ẩn, mặt không đổi sắc nói qua ba tháng đầu thì có thể sinh hoạt vợ chồng, khi thời gian mang thai hơn bảy tháng lại không được. Khi sinh hoạt vợ chồng chú ý tránh động tác quá thô bạo, cần dịu dàng, cũng tinh tế giảng giải cho hắn một phen...
Thái y tri thức uyên bác chuyên nghiệp làm hắn giống như thế hồ quán đỉnh (khai ngộ một cách nhanh chóng), được lợi không ít. Vả lại đã nhiều ngày Sính Đình cũng không nôn ọe nữa, hắn mở cờ trong bụng đồng thời cũng cảm thấy đói khát khó nhịn, buổi tối liền mềm giọng chăm sóc cọ xát Sính Đình, cũng năm lần bảy lượt cam đoan mình sẽ nhẹ nhàng, nếu nàng cảm thấy có chút không thoải mái gì, hắn sẽ lập tức dừng lại. Tuyệt đối sẽ không giống ngày trước như vậy nàng kêu "đừng" hắn lại nghe thành "muốn", sắc dục thúc giục càng phát ra dũng mãnh.
Tất nhiên là Sính Đình biết cuộc sống của hắn có bao nhiêu khó chịu, trước kia người này một ngày không ngừng biến đổi các loại giày vò trên việc kia. Nếu thấy nàng đến ngày, hắn liền cầm tim nắm phổi khó chịu, lăn qua lộn lại ở trên giường không ngủ được, một bên dùng bàn tay to lớn ấm áp xoa bụng dưới giúp nàng, một bên tha thiết mong chờ nhìn nàng, bộ dáng kia càng ủy khuất lại đáng thương, người nhìn đều sinh lòng không đành.
Vả lại con cháu thế gia quý tộc như hắn, trong phòng nào không phải để mười người tám người thông phòng và thị thiếp mỹ mạo xinh đẹp, thê tử của bọn hắn đang gắng gượng phình bụng, đang có mang, bọn hắn vẫn cùng thị thiếp thông phòng mây mưa ân ái, làm chuyện điên loan đảo phượng kia. Thậm chí, thê tử đau đớn kêu khóc trong phòng sinh, mồ hôi rơi như mưa giãy giụa ở quỷ môn quan, cố hết sức lực vì phu quân liều mạng sinh hạ lân nhi. Mà lúc này, nói không chừng phu quân của các nàng thân thể đang kích thích như núi rung, đang mồ hôi như mưa, thở hồng hộc như trâu, dục tiên dục tử nằm sấp trên bụng hoa khôi thanh lâu, không biết hôm nay ra sao đâu!
Nhưng hằng ngày Hiên Viên Húc lại trông coi nàng và tiểu tử trong bụng, ngày ngày lo lắng hàng đêm lo lắng. Nghĩ vậy chút, trái tim của Sính Đình không khỏi có chút mềm nhũn, sau đó không có gật đầu cũng không có lắc đầu, chỉ có môi anh đào như hoa ấn lên môi mỏng xinh đẹp của hắn.
Vì thế, Hiên Viên Húc vui mừng nhướng mày thật cẩn thận thả nhẹ động tác, đối đãi ôn nhu với Sính Đình bằng mọi cách, rốt cục cũng thỏa mãn mong muốn được ăn thịt, nếm hết tư vị mất hồn tuyệt diệu. Coi như là để cho hắn tinh tế lĩnh hội một phen cá nước thân mật, phiêu phiêu dục tiên không cùng một dạng, đồng thời không nhịn được tâm hồn lơ lửng, một lòng muốn bồi thường lần nữa.
Hiên Viên Húc nhìn bộ dáng xấu hổ không thể kìm nén của Sính Đình ở trong lòng, bật cười, mắt rũ cuống nở nụ cười trầm thấp: "Ha ha!"
"Chàng lại còn cười!" Sính Đình lập tức
Chỉ Yêu Nương Tử Tuyệt Sắc Chỉ Yêu Nương Tử Tuyệt Sắc - Mẹ Của Hiên Thiếu Gia