Books support us in our solitude and keep us from being a burden to ourselves.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 144
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 525 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 01:59:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 98: Chương 70
ắc mặt Sính Đình đỏ ửng, xấu hổ không thể đè nén, không nhịn được vươn hai tay che đôi mắt sâu mê người của Hiên Viên Húc, che đi lửa nóng thâm tình đong đầy kia trong mắt hắn. Hắn nhìn nàng như thế làm cơ thể nàng nóng lên.
Hiên Viên Húc biết nàng đau lòng vì hắn, sợ chạm vào làm đau hắn, nhất định sẽ không phản kháng, liền cẩn thận từng li từng tí ôm nàng, cố gắng không đụng đến vết thương trước ngực, để trán mình chạm trán nàng, bờ môi khêu gợi cong lên nụ cười như có như không, ôn nhu nói với nàng: "Đừng sợ, ta chỉ hôn nhẹ." Nói xong cúi đầu bật cười, tiếng cười kia gợi cảm yêu mị, trêu chọc lòng người.
Hắn chỉ hôn nhẹ thôi mới là lạ. Mỗi lần đều nói hôn nhẹ là tốt rồi, cuối cùng hôn vẫn hôn, chính là không biết hôn đến chỗ nào. Sính Đình cảm thấy tiếng cười của hắn làm cho tim nàng đều phải nảy lên, người này càng ngày càng yêu nghiệt rồi!
Sính Đình lo lắng vết thương trên người hắn, muốn đứng dậy kiểm tra một lần, hắn lại ôm nàng không cho rời đi. Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, hắn thở dài thật thoải mái, dù đau chết hắn cũng nguyện ý!
Hai người đang rất chán ngán, con ngươi của Hiên Viên Húc bỗng nhiên lóe lóe, trán hẳn cũng rời khỏi trán nàng. Sính Đình còn tưởng rằng vết thương của hắn lại đau, đang muốn từ lồng ngực hắn đứng dậy, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập kèm theo giọng nói trêu tức của Hàn Tư Luật: "Có người ở bên trong không? Chúng ta vào tới rồi!"
Sính Đình vội vàng xuống giường, rối loạn sửa sang lại y phục và đầu tóc, nhưng càng vội càng loạn, tóc thật dài cũng không chỉnh lại được, không nhịn được trừng hắn liếc mắt một cái. Hiên Viên Húc lười biếng nghiêng người dựa vào gối dựa, ôn nhu như nước nhìn nàng, cuối cùng thấy nàng luống cuống tay chân không làm được, mới ra lệnh: "Lại đây, gia giúp nàng!"
Hàn Tư Luật một thân cẩm y màu đen, thắt lưng đeo đai ngọc, ngọc quan bó tóc, quạt giấy vạn năm không rời khỏi người vẫn cầm trên tay nhàn nhã ngắm, tư thế tự nhiên, tuấn nhã phong lưu. Khóe miệng hắn có chút tươi cười khó ưa, sau khi đi vào cố ý nhìn thẳng, giống như rẩt sợ nhìn thấy cái gì không nên nhìn. Đi vào cùng hắn còn có Thượng Quan Vân cũng ThẩmY Nhân.
Một bộ trường sam màu xanh, chắp hai tay chậm rãi tiến vào, sắc mặt Thượng Quan Vân bình tĩnh lạnh nhạt, một đôi mắt phượng mê người không chứa chút tạp chất nào, trong suốt mà lại sâu không thấy đáy. Làn da trắng nõn, tóc đen dài xõa ở hai vai, hiện ra ánh sáng yếu ớt. Vóc dáng cao gầy duyên dáng, sau đi vào chỉ cười không nói, chính là đứng ở đó, pphosng khoáng xuất trần nói không nên lời, giống như thiên nhân (người trời) vậy.
Thẩm Y Nhân khác hẳn lúc trước, mặc y phục màu đỏ lần trước Sính Đình mua cho nàng, da thịt trắng hơn tuyết, một đầu tóc đen tán loạn xõa ở sau lưng, xinh đẹp bức người, kinh diễm tứ phương. Sau khi đi vào, nàng lười biếng nghiêng người ngồi bên cạnh Sính Đình, kéo tay nàng nhìn vết thương. Nếu là nữ tử khác giống như nàng như vậy, lười biếng nghiêng người ngồi, nhất định là đứng không ra dáng đứng, ngồi không ra dáng ngồi,
Chỉ Yêu Nương Tử Tuyệt Sắc Chỉ Yêu Nương Tử Tuyệt Sắc - Mẹ Của Hiên Thiếu Gia