Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ức Cẩm
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 77
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 828 / 8
Cập nhật: 2017-09-25 07:56:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
ần thứ hai bị bệnh khi làm việc, Tống Dao rốt cuộc không làm trái lệnh Quý Thừa Xuyên nữa, ngoan ngoãn xin nghỉ phép, ở nhà nghỉ ngơi thật tốt.
Trong công ty, nữ vương đại nhân sau khi biết Tống Dao sau khi chạy việc cả ngày ngoài đường phát bệnh, nếu không phải vì việc đó cô ta mới đến công ty xin nghỉ. Vì vậy, lần đầu tiên cô phá lệ gọi điện thoại hỏi thăm bệnh tình của Tống Dao, ra lệnh cho cô ta ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, không cần lo lắng chuyện của công ty.
Sự ân cần của nữ vương khiến Tống Dao cảm động rơi nước mắt từ lúc đi làm bị nữ vương trách mắng rồi trải qua bao gian khó. Cô cảm thấy từ đáy lòng, nữ vương đại nhân không hề như vẻ bề ngoài, ẩn chứa bên trong cô ấy là một người phụ nữ tỉ mỉ, chu đáo, đồng thời còn là một vị sếp giỏi giang số 1!
Nếu Quý Thừa Xuyên biết được anh vì Tống Dao làm nhiều việc, không bằng một vài lời quan tâm hữu ích của nữ vương, không chừng sẽ tức chết trên vô lăng.
“Dao Dao, nghe nói cậu bị bệnh?” Lúc nghỉ trưa, Tiểu long nữ gọi cho Tống Dao.
“Ừm, dạ dày hơi đau.”
“Bệnh đau dạ dày rất khó chịu, cậu nhớ nghỉ ngơi thật tốt, hết bệnh tớ sẽ dẫn cậu đến quán Tứ Xuyên cay nóng ăn cơm nhé, gần đây quán mới ra thêm mấy món mới đấy!”
Tiểu long nữ không đề cập tới chủ đề “quán Tứ Xuyên cay nóng” còn đỡ, vừa nhắc tới Tống Dao thì không tự chủ nghĩ đến Quý Thừa Xuyên: “Đúng rồi, Quý tổng hôm nay có bận gì không?”
“Quý tổng? Không bận gì, sao đột nhiên cậu lại hỏi chuyện này?”
“Tớ chỉ tùy tiện hỏi thăm chút thôi.” Tống Dao cũng không biết tại sao cô lại nhắc tới Quý Thừa Xuyên, cô cảm thấy Quý tổng gần đây có chút thay đổi thất thường, khi thì trách cứ cô ảnh hưởng đến tiến độ công việc của công ty, khi lại mua thuốc uống rồi mua đồ ăn cho cô, tóm lại quá bất thường.
“Ừm, đúng rồi!” Tiểu long nữ chợt nhớ đến chuyện gì, thấp giọng lén nói, “Tớ nói với cậu, ừm, bạn trai tin đồn của Quý tổng sắp trở về rồi!”
Bạn trai tin đồn? Tống Dao bị cụm từ kinh hãi này làm cho sặc sụa.
“Là trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc - Khương Nam Hiên, anh ta xuất ngoại bồi dưỡng một năm, nghe nói sắp về rồi, cậu chưa thấy qua hình ảnh anh ta cùng Quý tổng đi cùng một chỗ đâu, quả thực giống như từ trong manga bước ra vậy, đúng là một đôi trời sinh nha! Không nói nữa, nữ vương đại nhân đến rồi, tớ cúp trước đây, bye bye!”
Tiểu long nữ nhanh chóng cúp điện thoại, Tống Dao nghe âm thanh báo bận mà ngẩn người, Khương Nam Hiên? Bạn trai tin đồn? Cô thử tưởng tượng ra hình ảnh kia từ lời nói của Tiểu long nữ, thật sự không có cách nào tưởng tượng hai người đàn ông đi cùng một chỗ có thể đẹp đến đâu.
Sau một hồi suy tưởng lung tung, Tống Dao thở dài, Quý tổng quả nhiên thích đàn ông!
Tống Dao ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, dựa vào túi thuốc Quý Thừa Xuyên đưa, kiên cường chiến thắng ốm đau, đúng hạn về công ty đi làm.
Dự án đấu giá khu công viên giải trí chuẩn bị diễn ra, bộ phận hành chính mấy ngày nay chủ yếu bận lo dự án này, nữ vương cân nhắc Tống Dao mới đến, vì để cho cô mau chóng quen thuộc dự án, sắp xếp cô theo nhân viên cũ sửa sang lại tư liệu. Hai ngày nghỉ ngơi, cộng với công việc lạ lẫm, Tống Dao loay hoay sứt đầu mẻ trán, ngay cả cơm trưa cũng ăn uống qua loa rồi chạy về đưa tư liệu cho phòng dự án.
Nào biết vừa đưa xong tư liệu, chưa kịp bước ra khỏi phòng đã nhìn thấy mấy nữ đồng nghiệp tụ tập chung một chỗ xì xào bàn tán: “Đã trở về, buổi sáng tôi vừa thấy, chắc chắn 100%...”
Lúc Tống Dao đi qua, lờ mờ nghe được có người nhắc tới ba chữ “Khương Nam Hiên”, lập tức tò mò dừng bước.
“Khương Nam Hiên rất nổi tiếng hả, sao hôm nay nhiều người bàn luận về anh ta vậy?” Một nữ đồng nghiệp trẻ tuổi tò mò hỏi.
“Đương nhiên nổi tiếng, anh ta là trợ lý đặc biệt của Quý tổng, năm đó đi theo Quý tổng về nước đấy, nghe nói hai người quan hệ rất thân thiết.” Có người nói.
Bên cạnh một người khác lập tức cãi lại: “Quan hệ thân thiết gì chứ, rõ ràng là bạn tốt nhất, tôi thấy thời gian anh ta cùng Quý tổng ở chung với nhau, so với thời gian Quý tổng ở bên đám phụ nữ còn dài hơn.”
“Cũng không hẳn, Khương Nam Hiên xuất ngoại học tập một năm, Quý tổng đã sớm mắc bệnh tương tư rồi, mong sao anh ta mau mau trở lại, tâm tình trong khoảng thời gian này rất khác với lúc trước, gương mặt ấm áp như mùa xuân, đối đãi với nhân viên đặc biệt ôn hoà…”
Các cô đồng nghiệp càng nói càng khoa trương, Tống Dao nghe được cũng say mê, chả trách lúc cô bị bệnh, Quý tổng lại quan tâm cô như vậy, hóa ra là vì bạn trai sắp về, tâm tình tốt, thương cảm cấp dưới.
Thật không biết Khương Nam Hiên là nhân vật thế nào, ngay cả Quý Thừa Xuyên mà cũng thân thiết nổi, càng nghĩ càng hiếu kỳ.
Tống Dao không ngờ, ngay tại lúc cô vô cùng tò mò, hai nhân vật nam chính trong scandal cùng lúc xuất hiện trước mặt cô, hai thân ảnh cao lớn từ hành lang sóng vai đi tới, dường như đang thảo luận chuyện gì.
“Chú ý động tác bên Thịnh Thế, cậu nhớ tìm người đi giám sát cho tôi.” Quý Thừa Xuyên vừa nhận xong một cuộc điện thoại, quay đầu nói với Khương Nam Hiên bên cạnh.
“Tôi mới vừa về, cậu lại vội vã muốn tôi làm việc sao?” Khương Nam Hiên nâng kính mắt, mỉm cười.
“Trong lúc cậu xuất ngoại, công ty vẫn trả tiền lương như thường lệ cho cậu đấy.” Quý Thừa Xuyên mặt lạnh trả lời.
“Tôi mới đi một năm, sao tính tình cậu vẫn kém như vậy chứ.”
“Trước đây cậu cũng không phải là người thích tranh luận.”
...
Hai người vừa đi vừa nói, buổi trưa, ánh mặt trời rực rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến cho hành lang giống như một tấm thảm vàng óng. Hai thân hình tuấn mỹ chậm rãi đi tới, một rét một ấm, một băng một lửa, một lạnh một nóng, quả thật như Tiểu long nữ nói, giống như từ trong tranh bước ra.
Tống Dao nhìn thấy quả thực ngây người, bất tri bất giác hai nhân vật chính từ trong tranh đã đi đến trước mặt cô.
“Thư ký Tống.” Quý Thừa Xuyên dừng lại, nhìn vẻ mặt của Tống Dao, nhíu mày.
“Vâng!” Tống Dao lấy lại tinh thần, hét to một tiếng, bởi vì phản ứng quá mức kịch liệt, khiến cho Khương Nam Hiên bên cạnh bật cười.
Tống Dao tự biết mất mặt, nhìn Khương Nam Hiên lúng túng cười ngây ngô.
Quý Thừa Xuyên càng khó chịu hơn: “Cô phát ngốc đứng đây làm gì vậy, không có việc gì làm sao?”
“Có, có! Tôi đi làm việc ngay đây!” Phát giác được Tổng giám đốc đại nhân tâm tình tựa hồ không tốt, Tống Dao vội cúi đầu muốn chạy.
“Đứng lại.” Quý Thừa Xuyên gọi cô lại.
“Có chuyện gì không, Quý tổng?” Tống Dao xoay người.
“Chạy nhanh thế, cô khỏe rồi sao?”
“Nhờ phúc của Quý tổng, tôi rất khỏe.” Tống Dao cảm giác công lực nịnh hót, vỗ mông ngựa của mình càng lúc càng tăng.
Quý Thừa Xuyên lại hừ lạnh một tiếng: “Tốt thì đi làm việc đi, đừng có đứng ngẩn ra như vậy.”
Quý tổng vĩ đại ơi! Không phải ngài muốn tôi đứng lại đấy sao, tại sao lại biến thành tôi đứng ngẩn ra? Tống Dao bất đắc dĩ, chỉ có thể phục tùng, nhanh như chớp lại chạy.
Nhìn thân ảnh kia chạy đi, cảm xúc khác thường của Quý Thừa Xuyên chợt lóe lên giữa mi tâm.
Khương Nam Hiên thu hết vào mắt, giả vờ lơ đãng hỏi: “Đó là thư ký cậu mới tuyển hả?”
Quý Thừa Xuyên ừ một tiếng, xem như trả lời.
“Nhìn thật đáng yêu.”
“Cô ấy?” Quý Thừa Xuyên khinh thường hừ một tiếng.
“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy như vậy sao?”
“Trợ lý Khương.” Quý Thừa Xuyên nghiêm mặt, “Tôi không rảnh giỡn với cậu, nhanh đi sắp xếp cuộc họp gấp lúc 3 giờ, đi báo mấy lão hồ ly đều phải có mặt.”
“Vâng.” Khương Nam Hiên lên tiếng, không tiếp tục đề tài vừa rồi, chỉ là ánh mắt lại như có như không liếc hướng Tống Dao rời đi, lộ ra nụ cười mà người khác không dễ dàng phát hiện ra.
Chạy Tình Chạy Tình - Ức Cẩm