Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Phục Túy
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1268
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1374 / 14
Cập nhật: 2017-09-25 08:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1075: Thú Hoàng Bạo Ngược. (Hạ)
hương 1012: Thú hoàng bạo ngược. (Hạ)
Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần lại, cúi đầu nhìn qua tàn phách dị thú ảnh hưởng thần trí Tang Thiết Tư, nhìn hắn mỉm cười, nói rất tùy ý:
- Ngoan ngoãn nghe lời, bằng không thì ngươi sẽ rất thảm, ta cam đoan!
...
Trong trung ương cao ốc tổng bộ lính đánh thuê, trong gian phòng làm việc rộng hơn bảy trăm mét vuông, mấy trăm nân viên trong tổng bố lính đánh thuê đang khẩn trương.
- Là chính khu Mạch Tư Địch của Bỉ Lợi Thác vương quốc, nó đang bay tới gần nơi này!
Một nữ nhân trung niên tóc đỏ ngưng trọng nói:
- Trên đường đi nó hủy đi bốn tòa thành thị bên dưới, gần ngàn vạn người đã chết... Nó tiếp tục đi về phía trước, đi tới vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc.
- Trước mắt vương thất Bỉ Lợi Thác vương quốc đã ban bố mệnh lệnh, ba mươi vạn đại quân đang ý đồ ngăn cản đường đi của súc sinh này, mà vương thất Bỉ Lợi Thác vương quốc cũng thỉnh cầu tiếp viện từ chúng ta bảy lần, đồng thời bắt đầu di chuyển dân chúng trong vương thành.
- Nhưng theo ta tính toán, ba mươi vạn đại quân của Bí Lợi Thác vương quốc chỉ có thể ngăn cản Khiếu Thiên Hống trong một giờ, hơn nữa một giờ đã là cực hạn, nếu không bố trí cái gì khá,c trong nửa giờ... ba mươi vạn quân của Bỉ Lợi Thác vương quốc sẽ toàn diệt.
- Lúc Khiếu Thiên Hống phá tan phòng tuyến Bỉ Lợi Thác vương quốc, nhiều nhất mười phút sẽ tới vương thành, nửa giờ sẽ xâm nhập biên giới tổng bộ lính đánh thuê chúng ta, một giờ sẽ xuất hiện tại chân núi.
Nữ nhân trung niên thở dài, nói:
- Nói cho đúng, chúng ta nhiều nhất còn hai giờ rưỡi chuẩn bị, nếu như không muốn nó tiến vào cao ốc trung ương, chúng ta chỉ có hai giờ bố trí, chỉ có như vậy mới ngăn cản nó ra ngoài phạm vi an toàn.
- Nhưng mà Khiếu Thiên Hống này có thực lự hơn xa Khiếu Thiên Hống trưởng thành bình thường, dựa theo số liệu truyền về mà phân tích, thực lực của nó còn khủng bố hơn con Khiếu Thiên Hống mà Thần Hoàng Diệp Dương Thành chém giết ngày đó, bởi vậy...
Ma Nhĩ Khắc Thác bỗng nhiên vung tay, đánh gãy lời của nữ nhân trung niên, trầm giọng nói:
- Mặc kệ như thế nào, không thể để súc sinh kia xuất hiện trong phạm vi tổng bộ, nơi này chính là trụ cột tinh thần của ngàn tỷ dân chúng Vũ Không đại lục, nếu như nó xông vào tàn sát một phen... Hậu quả sẽ không chịu nổi...
Hắn nhíu mày đánh giá, lại nói:
- Hiện tại dưới chân núi có bao nhiêu máy phi hành?
- Ân?
Nữ nhân trung niên hơi sững sờ, nói:
- Dưới chân núi còn một trăm ba mươi bảy chiếc máy phi hành, trong đó có ba chiếc trang bị thú vương pháo, còn lại là thập cấp năng lượng pháo.
- Lập tức phái toàn bộ máy phi hành ra đi!
Ma Nhĩ Khắc Thác cắn răng một cái, ra lệnh:
- Tiếp viện Bỉ Lợi Thác vương quốc, phải ngăn cản súc sinh kia ít nhất hai giờ.
Chờ nữ nhân trung niên kia rời đi, Ma Nhĩ Khắc Thác thở sâu, quay người lại quát:
- Tất cả lên tinh thần cho ta, tùy thời báo cáo cho ta biết hành động của súc sinh kia.
- Vâng, Thần Hoàng bệ hạ tôn kính!
Trong phòng chỉ huy đáp lại như sấm, Ma Nhĩ Khắc Thác lúc này gật đầu, quay người đi tới trước màn hình lớn dài hơn ba mét.
Lúc này trên màn hình lớn có một quang cầu nhỏ như nắm tay thanh niên tỏa sáng, mỗi giây bắn ra tần suất khác nhau, mà quang cầu này đại biểu cho con thú hoàng Khiếu Thiên Hống khủng bố kia.
Nhìn chằm chằm vào ánh sáng màu đỏ kia nửa phút, Ma Nhĩ Khắc THác nắm chặt nắm đấm, cũng không quay đầu lại hỏi:
- Các Thần Hoàng có trả lời tin tức chưa?
- Đã phản hồi, bọn họ đang chạy tới tổng bộ!
Giọng nam tử trẻ tuổi vang lên.
Nghe được trả lời, Ma Nhĩ Khắc Thác trầm mặc một lát, hỏi:
- Diệp Dương Thành Thần Hoàng đâu?
- Diệp Dương Thành Thần Hoàng đang trên đường tới!
Nam tử trẻ tuổi trả lời.
- Thông tri hắn, lập tức tới tầng ba mươi sáu gặp ta!
Sắc mặt Ma Nhĩ Khắc Thác không dễ nhìn, ngữ khí vô cùng táo bạo, nói:
- Bảo hắn nhanh lên!
- Vâng, tôn kính Ma Nhĩ Khắc Thần Hoàng bệ hạ!
Nam tử trẻ tuổi cung kính đáp.
- Ta sẽ đi liên hệ với Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ, truyền ý của ngài với hắn.
Ma Nhĩ Khắc Thác đưa lưng về phía nam tử, giơ tay lắc nhẹ.
Nói thật, tâm tình Ma Nhĩ Khắc Thác rất không xong, thậm chí là có xúc động muốn giết người.
Con Khiếu Thiên Hống khủng bố này rõ ràng bị Diệp Dương Thành chọc giận, bởi vì Diệp Dương Thành giết chết con Khiếu Thiên Hống kia chính là hậu đại của con Khiếu Thiên Hống bạo ngược này.
Ma Nhĩ Khắc Thác nhận ra con Khiếu Thiên Hống đang đồ sát bừa bãi, nó là Tất Tất Lạp, là thú hoàng cao cấp nhất trong thú lâm cấp mười hai kia, một tòn tại vô cùng cường đại.
- Hắn vì sao chọc quái vật này...
Ma Nhĩ Khắc Thác nhắm hai mắt lại, cố gắng dẹp loạn lửa giận trong lòng của mình.
Tất Tất Lạp là Diệp Dương Thành chọc giận, nhưng Ma Nhĩ Khắc Thác lại không thể trách cứ Diệp Dương Thành nửa phần, bởi vì Diệp Dương Thành là đánh chết một đầu thú hoàng Khiếu Thiên Hống cấp mười hai, mới chọc Tất Tất Lạp từ sâu trong thú lâm đi ra ngoài, nếu như ngay cả chuyện này cũng trách cứ Diệp Dương Thành thì sau này còn ai dám săn giết dị thú?
Nhưng mà với tư cách một gã Thần Hoàng, với tư các nghị viên tối cao hội nghị của tổng bộ lính đánh thuê tự do, Ma Nhĩ Khắc Thác lại không thể để Diệp Dương Thành tiếp tục hồ đồ như vậy... Ít nhất trong mắt Ma Nhĩ Khắc Thác cùng đại đa số Thần Hoàng, Diệp Dương Thành chính là hồ đồ.
- Quá ngu ngốc!
Ma Nhĩ Khắc Thác tức giận nắm chặc nắm đấm, hung hăng vung một cái vào không trung, mới thấp giọng lẩm bẩm:
- Nếu như thú hoàng cấp mười hai thực dễ dàng chém giết như vậy, thú hoàng làm loạn trong vài vạn năm qua không có con nào bình an rời đi.
Vừa nghĩ tới con Khiếu Thiên Hống tử vong kia đã chọc giận tồn tại kinh khủng như Tất Tất Lạp, còn làm cho Tất Tất Lạp xuất hiện, ngàn vạn tính mạng bốc hơi khỏi nhân gian... Ma Nhĩ Khắc Thác có xúc động muốn đánh Diệp Dương Thành một trận.
Nhưng mà hiện tại chuyện đã phát sinh, cho dù đánh Diệp Dương Thành thành đầu heo cũng vô bổ... Huống hồ, thật sự ai đánh ai còn chưa biết đâu.
Một người có thể một mình chém giết một con thú hoàng cấp mười hai, hai đầu thú vương cấp mười một, chỉ bằng chiến tích này cũng không phải Ma Nhĩ Khắc Thác có thể làm được, cho nên tức giận thì tức giận, nhưng nếu nói động thủ là không thể nào.
- Ma Nhĩ Khắc Thác Thần Hoàng, nghe nói ngươi tìm ta có việc?
Diệp Dương Thành phong trần mệt mỏi đi tới cao ốc trương ương, trực tiếp đi vào thang máy xuất hiện tại tầng ba mươi sáu, tìm được Ma Nhĩ Khắc Thác thì ngưng trọng hỏi:
- Đầu Khiếu Thiên Hống kia như thế nào rồi? Bây giờ đang ở đâu?
- Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi ta Tất Tất Lạp thế nào!
Vừa thấy được Diệp Dương Thành xuất hiệ trước mặt, tính tình Ma Nhĩ Khắc Thác lại có chút áp chế không nổi, hắn tức giận trừng Diệp Dương Thành, sau đó lấy màn hình lớn ra, nói:
- Bởi vì ngươi sơ sẩy, hiện tại Tất Tất Lạp tạp thành tổn thất hơn một ngàn ba trăm vạn dân chúng, cư dân mười bảy thành phố đang rút đi khẩn cấp, ngươi nói, nó hiện tại như thế nào đây?
Chấp Chưởng Thần Quyền Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy