My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Tác giả: Phục Túy
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1268
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1374 / 14
Cập nhật: 2017-09-25 08:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 666: Ta Ngay Cả Chết Còn Không Sợ, Còn Sợ Gì? (Thượng)
hương 680: Ta ngay cả chết còn không sợ, còn sợ gì? (Thượng)
- Ta không cam lòng.
Ác quỷ kia căn bản không nghĩ tới Diệp Dương Thành lại có nhiều pháp thuật ẩn giấu như vậy, sai biệt thực lực của hai người tựa hồ có thể dùng hình ảnh người trưởng thành và đứa trẻ ba tuổi để hình dung.
- Không cam lòng?
Nghe thấy ác quỷ bị giam cầm thuật trói buộc rống to, trong tay Diệp Dương Thành xuất ra kết giới thuật, đồng thời trên mặt lộ ra nụ cười thích thú, thản nhiên nói:
- Mang theo không cam lòng của ngươi, sau khi hồn phi phách tán lại đến tìm ta báo thù.
- Phụt...
Một giây sau khi kết giới thuật hoàn toàn áp chế con ác quỷ này, Bàn Long ngân thương trong tay Diệp Dương Thành cũng vững vàng đâm vào trong cơ thể ác quỷ này, nhất thời, năng lượng lạnh như băng thông qua Bàn Long ngân thương liên tục truyền vào trong cơ thể Diệp Dương Thành, một lần nữa thúc dục tốc độ vận hành của Cửu Tiêu lực, đề tăng tiến triển dung hợp linh lực và thần nguyên trên diện rộng.
Bởi vì lúc trước đã dùng thần lôi thuật chém con ác quỷ này bị trọng thương, lần này cướp đoạt linh hồn chi hỏa cũng không gặp phải quá nhiều chống cự, tốc độ hấp thu linh hồn chi hỏa cũng tăng lên rất nhiều.
- Thình thịch...
Không đến mười hai giây ngắn ngủi, con ác quỷ cực độ không cam lòng hóa thành một đạo khói xanh, tiêu tán giữa thiên địa...
-Phụt…
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Diệp Dương Thành mạnh mẽ phun ra, sau khi hung hăng thu hồi Bàn Long ngân thương, đâm đầu thương xuống mặt đất màu đỏ sậm, cố gắng chống đỡ thân thể không ngã xuống đất.
- Khốn khiếp, Thiên Âm diệt hồn châm thật đúng là bá đạo.
Giơ tay lên lau vết máu tươi trên khóe miệng, Diệp Dương Thành nhìn về phía ba con ác quỷ còn lại.
Hình thái chiến đấu của Thần Tộc quả thật có lực phòng ngự kinh người, nhưng ở phương diện linh hồn xâm lấn hoặc là năng lượng tinh thần tập kích, Diệp Dương Thành vẫn không có thủ đoạn có thể dựa vào. Lúc trước vì giết chết con ác quỷ kia không để cho nó chạy trốn, Diệp Dương Thành mới mạnh mẽ ngăn chặn chống cự của Cửu Tiêu lực đối với luồng năng lượng tinh thần này.
Lúc này, con ác quỷ kia đã bị hút khô linh hồn chi hỏa, trực tiếp thần hồn câu diệt, nhưng Diệp Dương Thành bỏ qua chống cự năng lượng tinh thần, cũng bởi vì như vậy mà bị thương nặng, nếu như không phải ở thời khắc mấu chốt Cửu Tiêu Thần Cách kích phát mấy đạo Cửu Tiêu lực khó khăn lắm mới ép năng lượng tinh thần ra khỏi thân thể của hắn, sợ rằng lúc này hắn đã té ngã trên mặt đất, không thể động đậy.
Thân thể của Diệp Dương Thành đã mạnh mẽ đến trình độ tất cả mọi người không cách nào tưởng tượng, nhưng phương diện linh hồn và lực lượng tinh thần cũng rất ít liên quan... Chịu thiệt như vậy, Diệp Dương Thành coi như có thêm kinh nghiệm, xem ra, lần này trở lại địa cầu, phải nghĩ biện pháp van xin Kreis Baer một số biện pháp khống chế và tu luyện năng lượng tinh thần.
Trong đầu suy nghĩ những chuyện này, sau khi vận chuyển Cửu Tiêu thần quyết tạm thời ổn định thương thế, Diệp Dương Thành cũng sợ đêm dài lắm mộng, giơ tay lên chính là ba đạo giam cầm thuật, lại một lần nữa nhốt ba con ác quỷ kia lại, cầm Bàn Long ngân thương, tiến lên mấy bước đâm đầu thương vào trong cơ thể một con ác quỷ, điên cuồng vận chuyển Cửu Tiêu thần quyết.
Diệp Dương Thành biết, hai lần thần lôi thuật lúc trước của hắn sợ rằng đã khiến những ác quỷ khác trong địa phủ chú ý, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lúc này có lẽ sẽ có không ít ác quỷ chạy tới nơi này.
Nếu như không thừa dịp hiện tại đám ác quỷ chưa chạy tới, thuận lợi hấp thu ba con ác quỷ này, chỉ sợ lát nữa phiền toái sẽ rất lớn.
Hắn chưa từng có khinh thường thực lực của đám ác quỷ, lão quỷ trong địa ngục, nhưng hắn cũng chưa hiểu rõ thực lực của những ác quỷ này, chỉ dựa vào cấp bậc thần cách hiện tại của hắn cùng với các loại pháp thuật và hình thái chiến đấu gia trì, vẫn bị sóng công kích của một con ác quỷ động chạm đến linh hồn.
Điều càng khiến Diệp Dương Thành cảm thấy áp lực chính là, số lần ra vào địa phủ của thần ngục lệnh đã đạt đến cực hạn, nếu như lần này không thể giải quyết vấn đề này, vội vàng trở lại địa cầu... Tiếp theo sẽ như thế nào? Tiếp theo nên làm cái gì? Nếu như không thể đến địa phủ nữa, hơn một năm sau chính là thời điểm vị thần trung đẳng kia tới địa cầu, Diệp Dương Thành phải dùng thủ đoạn gì để chống lại người ta?
Cho nên, hắn không thể trực tiếp rời khỏi địa phủ, chỉ có thể mau sớm hoàn thành hấp thu, sau đó tìm một chỗ tạm thời ẩn giấu, đợi đến khi thương thế khôi phục, lại tiếp tục tìm kiếm bí mật hạn chế của thần ngục lệnh.
Trong lòng quyết định chủ ý như vậy, mạnh mẽ rút Bàn Long ngân thương ra khỏi cơ thể ác quỷ kia, ngay cả sau khi thần hồn của ác quỷ câu diệt hóa thành khói xanh cũng không thèm liếc mắt nhìn, trực tiếp đâm Bàn Long ngân thương vào trong cơ thể con ác quỷ cuối cùng, bắt đầu điên cuồng cướp đoạt.
Cùng lúc đó, trên bầu trời bao la cách bụi âm linh thảo hơn một trăm cây số, có một mảnh mây đen còn nồng hậu hơn đám mây của Huyết Bào lão tổ vô số lần, đen kịt giống như mực nước, đang nhanh chóng nhích tới gần phương hướng bụi âm linh thảo.
Trong mây đen truyền ra trận trận tiếng vang trầm muộn như sấm, kèm theo tiếng tru thảm thiết của vô số quỷ hồn, đám mây này đen đến mức, phàm là quỷ hồn trong hai mươi cây số vuông bất luận là lệ quỷ hay là lão quỷ, toàn bộ lui tán, bỏ trốn mất dạng.
Chỉ riêng phần uy thế này, cũng đủ để chứng minh chủ nhân của đám mây đen này có thân phận hiển hách như thế nào.
Một quỷ hồn mới vừa tiến vào địa phủ không bao lâu, hôm qua mới khó khăn tiến vào con đường lệ quỷ thành sơ giai lệ quỷ bị một gã trung giai lệ quỷ trực tiếp bắt đi, không đợi hắn lên tiếng hỏi nguyên nhân liền mang theo hắn vội vàng trốn đến bụi âm linh thảo lẩn trốn ban đầu, tên trung giai lệ quỷ vẻ mặt kinh hãi nhìn đám mây đen đang gào thét đi qua bầu trời, giống như nhìn thấy tử thần phủ xuống.
Sau khi đám mây đen biến mất ở cuối chân trời tên sơ giai lệ quỷ mới run sợ nhìn tên trung giai lệ quỷ, chần chờ hỏi:
- Quý ca, tại sao chúng ta phải trốn?
- Tại sao không trốn?
Tên trung giai lệ quỷ tên là Quý ca trực tiếp trừng mắt, nói:
- Chúng ta chẳng qua là đám trung giai và sơ giai lệ quỷ tầm thường, nhất là ngươi, một sơ giai lệ quỷ gặp nguy hiểm lẽ nào không tránh ra, chẳng lẽ ngươi muốn bị những quỷ vương kia tước đoạt thần trí, trở thành một thành viên trong đám mây đen của bọn họ hay sao?
- Nguy hiểm?
Tên sơ giai lệ quỷ hiển nhiên không hiểu nổi tình huống hiện giờ của địa phủ, sau khi nghe Quý ca nói như vậy, chính là nghé con mới đẻ không sợ cọp, bật cười lớn, nói:
- Đây đều là người đã chết rồi, ta ngay cả chết còn không sợ, còn sợ nguy hiểm gì?
- Ngay cả chết còn không sợ.
Quý ca vẻ mặt quỷ dị nhìn hắn một cái, hừ nhẹ nói:
- Quỷ hồn trong địa phủ có hàng ngàn vạn, không người nào là không sợ chết? Ngươi có biết, chủ nhân của đám mây đen vừa bay qua là ai không?
Chấp Chưởng Thần Quyền Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy