Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Tác giả: Phục Túy
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1268
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1374 / 14
Cập nhật: 2017-09-25 08:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 507: Mạnh Mẽ Đến Không Thể Can Dự
ất nhanh nước Mỹ mời dự cuộc họp báo, đối ngoại tuyên bố vài chuyện, đầu tiên bộ đội đổ bộ quần đảo Trùng Thằng bị quái vật hải dương tập kích, toàn quân bị diệt, hơn nữa thông báo nhân số thương vong cùng trạng huống tổn thất.
Sau đó là chuyện thứ hai, kéo ra chuẩn tướng Rodriguez, nói rõ chính phủ đã làm đầy đủ chuẩn bị cho chiến dịch lần này, nhưng bởi chuẩn tướng phán đoán sai lầm trực tiếp làm cho hành động thất bại, hắn phải gánh vác đại bộ phận trách nhiệm.
Chuyện cuối cùng chính là thông báo với toàn cầu, trong vòng nửa tháng nước Mỹ triển khai diễn tập quân sự, đến lúc đó sẽ có thật nhiều vũ khí khoa học kỹ thuật tân tiến nhất tham gia trong quân diễn, cũng đem nguyên nhân thất bại của chiến dịch phân tích, mà nguyên nhân thất bại chủ yếu lại rơi lên người chỉ huy Rodriguez, đem trách nhiệm của nội các thoái thác không còn một mảnh.
Khi cuộc họp báo kết thúc, tổng thống xuất hiện, dùng ngữ khí trầm thấp nói:
- Nước Mỹ có năng lực bảo hộ nhân thân cùng an toàn tài sản của dân chúng, mời các vị bảo trì trấn định, tuyệt sẽ không xảy ra chuyện chiến bại lần nữa!
Đối với tin tức nước Mỹ tuyên bố, phản ứng của các quốc gia không đồng nhất, có người lo lắng từ nay về sau đường biển bị quái vật biển sâu ngăn trở, cũng có người vỗ tay khen hay.
Vào lúc này Diệp Dương Thành vẫn đang điều động thủy nguyên tố bày vân bố mưa, chậm rãi giải quyết nạn thiên tai của hai vùng đất trong khu quản hạt của mình.
Giải quyết xong khô hạn cho Tứ Xuyên, lũ lụt cho An Huy, hắn đang tiến về hướng Phúc Kiến cùng Quý Châu nên không hề biết, ngay khi hắn đang giải quyết vấn đề thiên tai, Trung Nam Hải lại một lần mời dự hội nghị khẩn cấp, hơn nữa lần này còn có sự góp mặt của Phó Diệc Chi…
- Đại hạn tại Tứ Xuyên đã được hòa dịu, đập chứa nước các nơi đều đã trữ đầy đủ nước.
Hàn Thừa Bình mái tóc hoa râm, đã gần bảy mươi tuổi, nhưng đôi mắt sáng ngời hữu thần, vô luận ở trong trường hợp nào, đều không làm cho người ta bỏ qua được sự tồn tại của hắn.
Thấy toàn bộ quan chức đều có mặt đông đủ, Hàn Thừa Bình đưa tay cầm lão kính trên bàn, đứng dậy quét mắt nhìn mọi người, nói:
- Dựa theo lượng nước tích trữ, chỉ cần trong vòng nửa tháng tới có mưa to, xem như đại hạn Tứ Xuyên có thể hoàn toàn được giải quyết, dù kéo thêm một tháng, nước sinh hoạt cùng tưới cây nông nghiệp đều có thể miễn cưỡng duy trì.
Hiện tại đang ngồi trong phòng tính cả Hàn Thừa Bình cũng chỉ có mười người, nhưng nếu tính những người này, đều có thể điều khiển quyết sách cùng xu hướng tương lai của quốc gia, nói cách khác, ngoại trừ Phó Diệc Chi vì nguyên nhân đặc thù nên đến dự thính, chín người còn lại đều đại biểu cao tầng quyền lực kim tự tháp của Hoa Hạ.
Đã ở trên địa vị này, bọn họ tự nhiên cũng có được con đường thu hoạch tin tức của mình, cho nên đối với lời nói của Hàn Thừa Bình, mọi người đều biết có chuyện gì, tự nhiên không ai lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì khi nhận được thông tri tham dự hội nghị, trong lòng bọn họ đều đã có đoán trước.
Hiện tại duy nhất làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc chính là, vì sao An Huy đột nhiên hết mưa, chẳng những ngập lụt đều được hóa giải, mà sau khi Sâm Châu vừa ngừng mưa được mười lăm phút đồng hồ, huyện Hội Đông tỉnh Tứ Xuyên gặp phải đại hạn lại lập tức có mưa lớn rồi đây?
Dựa theo sự giám sát của cục khí tượng, trường hợp này hoàn toàn không phù hợp lẽ thường, không phù hợp khoa học, căn bản không có khả năng nơi này đang mưa ồ ạt lại đột ngột ngừng mưa, mà nơi kia đang đại hạn lại đột nhiên đổ mưa chỉ cách nhau mười lăm phút đồng hồ!
Hết thảy chuyện này phá vỡ nhận tri của bọn họ, ngay sau đó có người nghĩ đến hội nghị tuyệt mật lần trước, mà tiêu điểm hội nghị kia…nam nhân mặc ngân giáp thần bí!
Nhìn thấy mọi người nhìn thẳng vào mình, Hàn Thừa Bình đã sớm đoán trước, nhẹ nhàng cười một tiếng, nói tiếp:
- Chẳng lẽ các vị không cảm thấy biến hóa đột ngột của An Huy cùng Tứ Xuyên, có chút rất không phù hợp lẽ thường sao?
- Chuyện chúng ta cảm thấy không phù hợp lẽ thường còn thiếu sao?
Nghe được câu hỏi của Hàn Thừa Bình, bộ trưởng bộ công an Hồ Bá Hồng không khỏi cười nói:
- Đừng ở nơi này dây dưa, hôm nay Phó lão ngồi ở đây, trong lòng mọi người đều hiểu được rồi.
- Lão Hồ…
Hàn Thừa Bình bất mãn lườm Hồ Bá Hồng, sau đó nhìn qua Phó Diệc Chi ngồi bên tay phải Đường Quốc Nghiệp, tôn kính nói:
- Phó lão, vậy phiền toái ngài giải thích với họ một chút đi.
Tư lịch của Phó Diệc Chi thật sự quá lão thành, tuy hắn không thuộc cục chính trị, cũng không ở trong quân ủy, nhưng chỉ bằng tư lịch cùng cống hiến của hắn trong việc thành lập siêu cấp chiến sĩ cho quốc gia, bất kể là ủy viên cục chính trị cũng tốt, hay là ủy viên quân ủy cũng vậy, thái độ đối với Phó Diệc Chi đều là vãn bối đối với trưởng bối, tuy tuổi tác của Phó Diệc Chi trẻ trung hơn họ không ít.
Một nhóm lão nhân trên năm mươi tuổi lại tôn kính một nam nhân chừng ba mươi lăm tuổi, nếu là người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy thật quái dị, nhưng vô luận là Đường Quốc Nghiệp bọn họ hay chính bản thân Phó Diệc Chi đều đã thói quen, đây là chuyện thật bình thường.
Nghe được lời nói của Hàn Thừa Bình, Phó Diệc Chi chậm rãi đứng dậy, nghiêm túc đảo mắt nhìn qua mọi người, nói:
- Các vị còn nhớ tình huống trước khi triệt kiều ở quần đảo Trùng Thằng không?
- Đương nhiên nhớ.
Chín người không hẹn cùng gật đầu, lại có người lộ vẻ kinh ngạc:
- Ý tứ của Phó lão là…
Chuyện triệt kiều tại quần đảo Trùng Thằng là bởi vì Phó Diệc Chi đột nhiên nhận được tin tức của dị nhân huyện Ôn Nhạc, nói rõ mình sẽ động thủ với quân Mỹ đổ bộ lên quần đảo, bởi vì hiểu được thực lực của đối phương, chính phủ Hoa Hạ mới làm ra an bài nhanh chóng như vậy, thậm chí thay đổi vẻ khiêm tốn trước kia, biến thành vô cùng cường ngạnh.
Chuyện như vậy bọn họ đương nhiên đều còn nhớ rõ, thậm chí ghi tạc trong lòng, chỉ dựa vào vài người đã thủ tiêu cả một quân đội mấy vạn người, còn hủy diệt thật nhiều máy bay chiến đấu kể cả quân hạm, đây là thực lực như thế nào? Nhân vật như vậy…bọn họ không muốn nhớ kỹ cũng thật khó khăn!
Hiện tại nghe Phó Diệc Chi nhắc đến việc kia, phản ứng của mọi người đều giống nhau, nhìn vẻ mặt như chợt hiểu của mọi người, Phó Diệc Chi trực tiếp mở miệng nói:
- Các vị đều đoán đúng, lần này đại hạn đại ngập lụt của Tứ Xuyên cùng An Huy có thể giải quyết, hoàn toàn dựa vào năng lượng quỷ thần khó lường của bọn họ, hơn nữa trước khi tôi tới đây, bọn hắn đã gởi tin cho tôi, chẳng những giải quyết tai nạn thiên tai tại An Huy cùng Tứ Xuyên, ngay cả ba tỉnh tại Hoa Đông cùng nhiều tỉnh ở tây nam đều sẽ tiến hành giải quyết.
- Tê…
Tuy rằng trong lòng đã có chút suy đoán, nhưng khi Phó Diệc Chi đem tình huống nói rõ, bọn họ cũng hít sâu một hơi lạnh.
Tán đi mưa mây dày đặc bao phủ gây ngập lụt mấy tỉnh phía đông, làm ặt trời lại chiếu xuống mặt đất, sau đó ở địa vực vạn lý không mây khô cằn sỏi đá đại hạn, lại trút xuống mưa to…đây là thủ đoạn của nhân loại làm được sao?
Chấp Chưởng Thần Quyền Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy