Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Tác giả: Phục Túy
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1268
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1374 / 14
Cập nhật: 2017-09-25 08:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 371-1: Ác Ma Chi Thủ (Thượng)
hương 371: Ác Ma chi thủ. (Thượng)
Chu Vân Hải bị Phó Diệc Chi phái người theo dõi mấy ngày nay. Trong thời gian này Chu Vân Hải như trở nguyên điểm, mỗi ngày chỉ có công tác, không lộ ra điều gì khác lạ. Nếu ai không biết chuyện nhìn Chu Vân Hải vẫn chỉ là một Chu Vân Hải hiền hòa với người, có năng lực siêu phàm.
Chu Vân Hải biểu hiện mấy ngày đầu tuần này hầu như lừa hết bốn chiến sĩ phụ trách giám sát. Mỗi ngày bọn họ báo cáo tình huống cho Phó Diệc Chi đều bảo hôm nay Chu Vân Hải ở trong văn phòng bao lâu, ở trong cơ sở nào đó bao lâu. Phó Diệc Chi nhìn báo cáo mà tim đập liên hồi.
Cũng ngay lúc này, hai siêu chiến sĩ quân đội phụ trách giám thị Chu Vân Hải vào buổi sáng chợt thấy gã lén lút ra khỏi nhà. Vì phòng ngừa trúng kế điệu hổ ly sơn, hai siêu chiến sĩ quân đội chia làm hai đường, một đi theo Chu Vân Hải, người kia ở lại chỗ cũ tiếp tục giám thị.
Sự thật chứng minh bọn họ phán đoán không sai, Chu Vân Hải nhìn qua hành động kỳ lạ, lén lút ra khỏi nhà nhưng gã không làm gì, chỉ lái xe đi hóng gió trong nội thành.
Chu Vân Hải ra khỏi nhà khoảng ba phút sau có một nam nhân hơn hai mươi tuổi đi vào tầm mắt siêu chiến sĩ quân đội ở lại canh giữ, nam nhân này nhanh chóng đi vào cửa phòng nhà Chu Vân Hải khép hờ.
Phát hiện này làm siêu chiến sĩ quân đội ở lại canh giữ rất hưng phấn, cứ tưởng đâu đã thấy được manh mối quan trọng, vội ghi lại trong máy thông tin luôn mang theo bên người. Siêu chiến sĩ truyền tình báo cho tổng bộ trung tâm xử lý sự kiện siêu tự nhiên, sau đó rời khỏi góc giám thị lẻn vào nhà Chu Vân Hải.
Siêu chiến sĩ đi theo Chu Vân Hải dạo một vòng trong thành phố chợt nhận ra sự việc khác lạ, khi quay về nhà gã thì thấy xác siêu chiến sĩ quân đội chết thảm trước cửa nhà.
May mắn trước đó siêu chiến sĩ đã để lại tất cả tình báo cho người biết trước khi chết gã phát hiện được điều gì.
Siêu chiến sĩ còn lại không tiếp tục canh giữ tại chỗ cũ, gã bế xác đồng bạn lên. Siêu chiến sĩ định rời khỏi nhà Chu Vân Hải, báo cáo tình huống bên này cho cấp trên. Không ngờ siêu chiến sĩ đi chưa được ba bước thì bị nam nhân đội mũ đen truy sát.
Siêu chiến sĩ quân đội bất đắc dĩ đành cắn răng bỏ lại xác đồng bạn, co giò chạy nhanh vào rừng sâu. Mãi đến một giờ chiều siêu chiến sĩ miễn cưỡng cắt đuôi nam nhân đội mũ đen, may mắn nhặt về một mạng.
Siêu chiến sĩ rời khỏi rừng sâu quay về chi nhánh trung tâm xử lý sự kiện siêu tự nhiên, ghi lại kỹ càng chuyện xảy ra vào rạng sáng, tập hợp thành một phần báo cáo đưa tới tay Phó Diệc Chi.
Sự việc phát triển đến bước này, hoàn toàn khẳng định Chu Vân Hải làm phản. Điều duy nhất làm Phó Diệc Chi khó hiểu là nam nhân giết siêu chiến sĩ ở lại giám thị và nam nhân đội mũ đen truy sát siêu chiến sĩ rốt cuộc là ai? Phải chăng hai nam nhân này là một người?
Trước khi nam nhân này xuất hiện Phó Diệc Chi có thể suy đoán là Chu Vân Hải vì không cam lòng nghèo khó, dùng tình báo bí mật quốc gia mơ hồ lộ ra trước mặt thế lực xã hội đen quốc tế đổi lấy tiền tài. Phó Diệc Chi suy đoán tình báo bí mật đã bị lộ là một tay Chu Vân Hải làm ra, công việc chủ yếu của gã là che chở cho tổ chức xã hội đen quốc tế trong tỉnh Quý Châu.
Nhưng siêu chiến sĩ quân đội này chết thảm, nam nhân bí ẩn lộ mặt, tất cả suy đoán ban đầu của Phó Diệc Chi bị đẩy ngã.
Phó Diệc Chi siết chặt nắm tay, hai cánh tay nổi gân xanh:
- Chắc chắn bên trong có bí mật gì không thể cho ai biết!
Tuy bây giờ có quá ít manh mối nổi lên mặt nước nhưng Phó Diệc Chi biết rõ ràng gã đã đánh rắn động cỏ. Siêu chiến sĩ quân đội kia bị giết nói lên hành động phe Phó Diệc Chi từ tối thành sáng, đối phương đã biết trung tâm xử lý sự kiện siêu tự nhiên rục rịch.
Nghĩ đến đây lòng Phó Diệc Chi thít chặt. Hoàn toàn không biết rõ đối thủ lại quấy nhiễu kẻ địch, Phó Diệc Chi rất rõ ràng điều này có ý nghĩa gì.
Phó Diệc Chi không cam lòng chút nào, nhưng hiện thực không cho phép gã chờ đợi thêm.
Hai tay chống mép bàn, Phó Diệc Chi hít sâu, nói:
- Không thể đợi thêm được!
Phó Diệc Chi đứng bật dậy, hét to với ngoài cửa:
- Người đâu!
Một siêu chiến sĩ trẻ mặc đồng phục xanh bó sát bước vào:
- Thủ trưởng!
Siêu chiến sĩ trẻ kính quân lễ với Phó Diệc Chi:
- Xin ra lệnh!
- Lập tức thông báo cho phân bộ Quý Châu.
Phó Diệc Chi trầm giọng nói:
- Bí mật bắt Chu Vân Hải lại. Nhớ kỹ, phải hành động thật bí ẩn, sau khi thành công đưa Chu Vân Hải tới chỗ ta ngay, tốc độ nhanh lên!
Siêu chiến sĩ trẻ lại hành lễ, thanh âm vang dội quanh quẩn trong văn phòng:
- Vâng thưa thủ trưởng!
Không hiểu sao sau khi ra lệnh, trong lòng Phó Diệc Chi nảy ra cảm giác là lạ. Phó Diệc Chi trực giác sắp xảy ra chuyện không may.
Phó Diệc Chi cố đè nén cảm giác lạ trong ngực, trong phút chốc rất là phân vân:
- Có nên thông báo cho phụ thần không?
Nửa tiếng sau, siêu chiến sĩ trẻ lúc trước nhận lệnh rời đi bỗng chốc quay về trước mặt Phó Diệc Chi, mang theo tin tức khiến gã cực kỳ ngạc nhiên.
- Thủ trưởng, Chu Vân Hải... Đã chết.
Nghe siêu chiến sĩ trẻ báo cáo, Phó Diệc Chi biến sắc mặt nói:
- Dã chết?
Phó Diệc Chi tức giận quát:
- Chẳng phải ta đã bảo là hành động bí mật sao? Tại sao còn để đối phương thành công?
- Thủ trưởng...
Siêu chiến sĩ trẻ chua xót giải thích rằng:
- Chu Vân Hải không phải bị người ám sát chết. Bên Quý Châu truyền tin về, nói là... Là lúc bọn họ bắt Chu Vân Hải thì có một con... Con bọ cánh cứng bò ra từ trong mắt Chu Vân Hải.
Người Phó Diệc Chi run lên:
- Bọ cánh cứng?
Phó Diệc Chi bỗng chốc nhớ đến một việc.
Phó Diệc Chi phất tay:
- Ngươi đi xuống đi.
Phó Diệc Chi xua siêu chiến sĩ trẻ ra khỏi văn phòng của mình. Chờ cánh cửa khép lại, Phó Diệc Chi cắn răng đi tới trước bàn làm việc, cầm một cái máy thông tin lên.
Trong một phòng khách sạn Quý Dương thị, một nam nhân da trắng cao khoảng một thước tám mươi sắc mặt âm trầm rít gào:
- Ta đã sớm nói không nên như vậy, chết tiệt, tại sao vẫn làm?
- Cái đám chính khách ngu ngốc đáng chết!
Một nam nhân da trắng khác lùn hơn một chút giọng điệu bình tĩnh nhưng thanh âm lạnh băng:
- Chuyện đã xảy ra, la lối có ích gì?
- Nếu ngươi có gan thì đi giết đám chính khách kia đi.
Nam nhân da trắng đang la ó vụt ngoái đầu trừng Alvis:
- Alvis, ngươi nghĩ rằng ta không dám sao?
Nam nhân da trắng tức giận nói:
- Ngươi nghĩ rằng ta không dám bẻ gãy cổ bọn họ?
Alvis lạnh lùng liếc Asa:
- Sự thật là... Ngươi không dám.
Alvis nhẹ nhàng đặt ly cà phê xuống, nói:
- Phá hủy kế hoạch của lão bản, ngươi sẽ chết rất thảm.
Mặt Asa lộ vẻ tức giận:
- Ngươi...!
Giây sau Asa gục đầu xuống, giơ cao hai tay:
- Rồi rồi, ngươi đúng. Vậy thì Alvis, ngươi nên cho ta biết tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?
Chấp Chưởng Thần Quyền Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy