Những người vĩ đại không những phải biết chớp lấy cơ hội mà còn phải biết tạo ra cơ hội.

C.C. Colton

 
 
 
 
 
Tác giả: Phục Túy
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1268
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1374 / 14
Cập nhật: 2017-09-25 08:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 242: Ma Chú.
iệp Dương Thành ôm tâm tình hân hoan, Triệu Dung Dung và Tiểu Thương Ưu Tử thay ca cho hắn ẩn thân, đám người thẳng tiến quặng mỏ nơi Hình Tuấn Phi chuản bị tỉ mỉ.
Cùng lúc đó, thành viên quân đội điều động lực lượng cảnh sát khắp Ôn Nhạc huyện tụ tập khống chế sơn mạch có quặng mỏ. Tuy cảnh sát tham gia việc phong tỏa hoàn toàn không hiểu ra sao, nhưng mọi người đều nói đây là đang bắt tội phạm truy nã.
Ván đề ở chỗ bắt tội phạm truy nã cần nhiều lực lượng cảnh sát trực tiếp phong tỏa núi to không?
Có người thông minh, nhưng người thông minh có ưu điểm là biết cái gì nên hỏi cái gì không. Cấp trên đã bảo là bắt tội phạm truy nã thì mặc kệ có đúng sự thật hay không, ngươi cứ nghĩ như vậy đi.
Buổi tối hơn tám giờ, trong bộ chỉ huy hành động bắt tội phạm truy nã tạm thời tại Diên Đãng Trấn, bốn nam nhân từ quân đội đang ngồi trước một bàn ăn, uống rượu chơi trò chơi, làm gì có bộ dáng bắt tội phạm truy nã?
Uống mấy bình bia lót dạ, một nam nhân mặc đồng phục quân đội khoảng hơn ba mươi tuổi xắn tay áo nhìn đồng hồ:
- A! Đã tám giờ.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi kinh ngạc hỏi:
- Tại sao chưa có hành động gì?
- Có lẽ đang giằng co?
Một nam nhân mặc quân phục khác hờ hững nói:
- Hơn một ngàn người lần lượt đi vào đó, qua đêm nay chúng ta sẽ phải nhặt xác cho đám dị nhân.
- Không hiểu nổi có phải đám dị nhân này não bị nhũn không?
Nam nhân mặc quân phục thứ ba mở miệng nói:
- Vì hạt châu gì đó mà không sợ chết tre già măng mọc. Ha ha, giờ thì tốt rồi, mấy ngàn người chết, kẻ cười lại là người khác.
Nam nhân mặc quân phục thứ bốn mất kiên nhẫn phất tay:
- Quan tâm nhiều làm gì?
Nam nhân mặc quân phục thứ bốn bưng ly rượu lên nói:
- Chúng ta uống rượu của mình đi, bọn họ chết người của họ, hai bên không liên quan nhau. Nào nào, uống tiếp!
Thế là dưới trời đêm diễn ra cảnh tượng cực kỳ quái dị.
Bộ chỉ huy hành động bắt tội phạm truy nã tạm thời tại Diên Đãng Trấn đèn đuốc sáng trưng. Bốn người phụ trách hành động trên danh nghĩa tụ lại chè chén, bộ dáng việc chẳng liên quan đến mình.
Sâu trong rừng già, mấy trăm cảnh sát điều động từ đồn công an khắp Ôn Nhạc huyện nghiêm chỉnh đứng ở vị trí của mình, không ai được rời khỏi vị trí dù chỉ một bước. Cấp trên nói với bọn họ là đêm nay bắt tội phạm truy nã, một kẻ ác ôn hết sức tàn bạo, giết người vô số, siêu nguy hiểm. Mặc dù dám cảnh sát ôm lòng nghi ngờ nhưng đành kiềm nén, kiên nhẫn trông chừng khu vực của mình.
Tình huống bên ngoài là như vậy, còn sâu trong núi bị cảnh sát cách ly thì sao?
Lúc này cảnh tượng trong núi cũng rất kỳ dị.
Lần này tổ chức Dị Sát dốc hết lực lượng, hầu như tập hợp toàn bộ sát thủ từ cao giai trở lên đi vào Ôn Nhạc huyện. Bọn họ luồn lách trong bóng tối xâm nhập vào núi sâu Diên Đãng Trấn, có gần bảy trăm dị nhân tràn đầy tự tin đối đầu hơn một ngàn dị nhân nghiêm túc cảnh giác chờ trong núi.
Hơn một ngàn dị nhân trong núi lớn tuy sớm đoán được tổ chức Dị Sát tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ nhưng bọn họ không abo giờ ngờ là tổ chức Dị Sát sẽ hành động nhanh như vậy. Mới cách một ngày, gần bảy trăm thành viên tổ chức Dị Sát đẳng cấp thấp nhất là A giai đã xuất hiện trong ngọn núi, bao vây doanh trại hơn một ngàn dị nhân trú đóng.
Mười mấy sát thủ vàng, bạc các chi ánhnh tổ chức Dị Sát bước ra từ đám người, biểu tình mỗi sát thủ tràn ngập sát khí lạnh lẽo. Đối với dị nhân dám can đảm khiêu khích uy nghiêm của tổ chức Dị Sát thì bọn họ sẽ không nương tay.
Thanh âm lạnh lẽo vang vọng bên tai mọi người.
- Tối hôm nay, các ngươi đều phải chết.
Người nói chuyện là nam nhân trung niên ngày hôm qua đứng trên tảng đá bên trên quặng mỏ.
Nam nhân trung niên bước ra một bước, ánh mắt sắc bén liếc qua từng người, chậm rãi phun một chữ:
- Giết!
Không giải thích gì nhiều, không tranh cãi đôi chối, mục đích chuyến đi của tổ chức Dị Sát là cố gắng tiêu diệt đám dị nhân đã bị coi là phản nghịch này. Tổ chức Dị Sát dùng thủ đoạn sấm sét giành lấy ngọn đồi nhỏ, cũng muốn dùng thái độ cứng rắn này cảnh cáo các dị nhân rải rác khắp thế giới rằng râu hùm của tổ chức Dị Sát không dễ đụng vào.
Khi nam nhân trung niên chậm rãi phun ra một chữ giết, nâng không khí hiện trường đến mức đông cứng thì trên bầu trời bỗng vang tiếng cười khẽ, hay đúng hơn là tiếng cười tràn đầy khinh thường của một nam nhân trẻ tuổi.
Nghe tiếng cười, các thành viên tổ chức Dị Sát nét mặt sa sầm. Hơn một ngàn dị nhân bị bao vây cùng ngẩng đầu nhìn lên trời. Nhưng trên bầu trời không có một bóng người, trống rỗng.
- Ai đó?
Khi gần hai ngàn dị nhân đến từ các nơi trên thế giới sắc mặt trầm trọng định tìm kiếm nam nhân phát ra tiếng cười đang núp ở đâu thì bầu trời trống rỗng bỗng lóe ánh sáng trắng. Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên lơ lửng trong không trung, biểu tình châm biếm nhìn mọi người bên dưới.
Vương Minh Kỳ nói:
- Sắp chết đến nơi còn nói nhảm nhí tại đây, đáng cười, đáng buồn thật.
Nhìn Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên đột nhiên xuất hiện trong không trung, nam nhân trung niên biến sắc mặt.
- Ngươi...!
Biểu tình nam nhân trung niên âm trầm nhìn Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên, cơ mặt co giật lắp bắp:
- Ngươi...
Mắt Vương Minh Kỳ tràn ngập ý cười:
- Rất ngạc nhiên đúng không?
Vương Minh Kỳ hỏi nam nhân trung niên:
- Rất tò mò đúng?
Nam nhân trung niên nghiến răng:
- Ngươi... Thì ra các ngươi...
Nam nhân trung niên ngước nhìn Vương Minh Kỳ lơ lửng trong không trung, giận dữ nói:
- Hèn gì tổ chức Dị Sát ta liên tục thất bại trong Ôn Nhạc huyện, hóa ra... Là hai kẻ phản đồ các ngươi âm thầm giở trò quỷ!
Đường Thái Nguyên luôn im lặng bỗng nhoẻn miệng cười hỏi:
- Giở trò quỷ sao?
Đường Thái Nguyên nghiêng đầu, nháy mắt với Vương Minh Kỳ. Đường Thái Nguyên lắc người phát ra khí thế.
Đường Thái Nguyên cười khẩy nói:
- Chỉ bằng vào các ngươi còn cần ta giở trò quỷ sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chín khí thế hùng hồn từ trên trời giáng xuống đánh vào tâm hồn mọi người, như nhát búa đập đám dị nhân ngơ ngác đứng.
Cảm nhận chín khí thế vượt qua dị nhân thượng đoạn, mười mấy sát thủ vàng, bạc bên tổ chức Dị Sát biến sắc mặt.
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi chi nhánh Châu Á hét thất thanh:
- Âm mưu này là cái bẫy các ngươi cố ý tạo ra?
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi hét to khiến tất cả dị nhân rùng mình, liên tưởng đến hai mươi mấy ngày qua xảy ra các việc nhìn như hợp lý nhưng nghĩ kỹ thì làm người rùng mình.
Đám người Đường Thái Nguyên, Vương Minh Kỳ không giải thích cái gì. Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử biến mất, còn lại bảy người tự chiếm một hướng. Với sức mạnh của bảy người xua hai ngàn dị nhân tụ tập vào vị trí trung tâm như lùa đàn cừu.
Sợ hãi uy nhiếp hùng hồn của đám người Đường Thái Nguyên, Vương Minh Kỳ, cũng có thể vì bản năng bẩm sinh tụ bầy của nhân loại, gần hai ngàn rải rác bỗng chốc chẳng hề chống cự thụt lùi vào trung tâm. Có lẽ bọn họ cho rằng cái này không gọi là lùi bước, đây là ngưng tụ lực lượng.
Mặc kệ các dị nhân nghĩ gì, Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử hợp sức ẩn thân Diệp Dương Thành, hắn chui vào đám đông bắt đầu bước cuối của kế hoạch đứt tay.
Đến đêm khuya mười hai giờ, trong bộ chỉ huy hành động bắt tội phạm truy nã tạm thời tại Diên Đãng Trấn. Bốn nam nhân đã uống ba thùng bia, xắn tay áo nhìn đồng hồ.
- Tại sao vẫn không có động tĩnh gì?
Nam nhân mặc quân phục ngậm thuốc lá lộ vẻ nghi ngờ hỏi:
- Đã vào núi ba, bốn tiếng đúng không?
- Hay là đã hòa giải?
Nam nhân mặc quân phục cầm một con súc sắc quay tới quay lui chợt ngừng lại, ngước lên nói:
- Nếu không thì bên chúng ta không có lý nào không nghe được tiếng vang.
Nam nhân mặc quân phục thứ ba bật dậy khỏi chiếc ghế.
- Nếu bọn họ hòa giải thì chúng ta sẽ gặp rắc rối to.
Nam nhân mặc quân phục này nói:
- Không thể cứ ngồi chờ như vậy được!
- Xin chỉ thị với tổng bộ đi.
Nam nhân mặc quân phục suy tư giây lát, dụi tắt thuốc lá:
- Chúng ta vào núi.
Không có nhiều siêu chiến sĩ quân đội, vì ứng đối tụ hội dị nhân lớn lần này đã điều động hai phần ba vào Ôn Nhạc huyện làm nhiệm vụ kiềm chế. Đối với đại nhân vật quân đội thì siêu chiến sĩ là lực lượng lá bài vua trong tay bọn họ, không đến lúc bất đắc dĩ tuyệt đối không trở mặt với dị nhân.
Cho nên trong kế hoạch ứng đối dị nhân tụ hội lần này siêu chiến sĩ quân đội biến thành nhân viên bảo vệ, dù trông thấy dị nhân, chỉ cần không phạm tội thì bọn họ sẽ không làm gì.
Chuyện lần này rõ ràng là đám dị nhân chó cắn chó, càng nhiều dị nhân chết thì càng tốt cho các quốc gia, các thế lực trên thế giới. Chính phủ Trung Quốc nhìn rõ điều này nên không xua đuổi đám dị nhân vào Ôn Nhạc huyện, ngược lại hào hứng bày ra bộ dáng xem kịch vui, chờ đợi cá dị nhân tàn sát lẫn nhau. Nếu có thể thì cuối cùng...
Những siêu chiến sĩ đóng vai nhân viên bảo vệ nhanh chóng cởi lớp vỏ ngụy trang, truy sát những dị nhân may mắn sống sót, phải để tất cả dị nhân vào phạm vi Ôn Nhạc huyện gục ngã tại chỗ.
Đây là kế hoạch của chính phủ Trung Quốc, nên rất mong chờ dị nhân sống mái giết nhau. Nhưng nếu đám dị nhân này đàm phán và kết thúc trong hòa bình sẽ là rắc rối lớn cho chính phủ Trung Quốc.
Vì vậy sau khi nhận được lời xin liên hợp của bốn nam nhân mặc quân phục trong bộ chỉ huy hành động bắt tội phạm truy nã tạm thời tại Diên Đãng Trấn, trong tòa nhà hành chính phân cục công an Ôn Nhạc huyện, mấy người tổng phụ trách hành động hơi trầm ngâm giây lát rồi trả lời lại. Nội dung trả lời chỉ có bốn chữ đơn giản: Cẩn thận, cẩn trọng.
Nhận mệnh lệnh truyền về từ tổng bộ chỉ huy, nam nhân mặc quân phục hít sâu.
Nam nhân mặc quân phục vung tay ra lệnh:
- Công Tử, Đại Cước, hai người theo ta lẻn vào, Cáp Bì ở lại đợi lệnh.
Ba nam nhân mặc quân phục hành quân lễ, đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Mấy phút sau, nam nhân mặc quân phục dãn theo hai nam nhân khác chui vào rừng rậm, lao nhanh vào địa điểm đánh nhau. Bụi gai trong rừng rậm không thể ảnh hưởng bọn họ. Ba nam nhân trung bình cao hơn một thước tám lại nhanh nhẹn tựa con khỉ trong môi trường khó khăn này, động tác mau lẹ không chút tạm dừng.
Ba nam nhân mặc quân phục nhanh chóng đến gần ngọn đồi nhỏ, nhưng nơi đó yên lặng đến đáng sợ. Trừ ngẫu nhiên vang lên mấy tiếng chim hót ra không có thanh âm nào khác.
Nam nhân mặc quân phục dẫn đầu đã nhận ra tình huống kỳ lạ bên đồi hỏ, vung taylên ra hiệu hai nam nhân sau lưng mình dừng lại, cẩn thận ẩn núp.
Nam nhân mặc quân phục ẩn đằng sau cây to khó biết thuộc giống nào trong bóng tối, biểu tình của gã kỳ dị, nín thở, tập trung nghiêng tai nghe ngóng nhưng không nghe được chút tiếng vang.
Đồi nhỏ bí ẩn làm nam nhân mặc quân phục căng thẳng. Gần hai ngàn dị nhân chứ không phải hai ngàn khúc gỗ, nhiều người tập trung cùng một chỗ sao có thể không phát ra chút thanh âm?
Nam nhân mặc quân phục núp sau cây to một phút vẫn không nghe được tiếng vang, gã mất kiên nhẫn.
Nam nhân mặc quân phục nhỏ giọng dặn dò hai nam nhân khác:
- Hai người ở lại đây chờ, ta đi qua nhìn xem.
Nam nhân mặc quân phục mặc kệ hai nam nhân kia trả lời thế nào, gã chui ra khỏi thân cây, rón rẻn chạy nhanh hướng đồi nhỏ.
Gần... Càng gần.
Khi nam nhân mặc quân phục cách ngọn đồi chưa tới trăm thước, gã lại cẩn thận trốn sau một thân cây to, thò nửa đầu ra. Nam nhân mặc quân phục nheo mắt, muốn xuyên qua thân cây rậm rạp nhìn rõ tình huống ngọn đồi nhỏ.
Nhưng trong môi trường hắc ám xòe tay không thấy năm ngón này, dù nam nhân mặc quân phục đeo kính râm màu cà phê có công năng nhìn ban đêm vẫn không thể thấy tình hình cách trăm thước trong khu rừng.
Nam nhân mặc quân phục bất đắc dĩ hít một hơi, cắn răng tiếp tục xông lên trước.
Một trăm thước... Tám mươi thước... Sáu mươi thước... Ba mươi thước... Mười thước... Chín thước... Tám thước...
Một tiếng hét kinh hoàng cao vút vang vọng trong vài trăm thước.
- A!
Nghe tiếng kêu của nam nhân mặc quân phục, hai nam nhân đang ẩn núp không chút suy nghĩ nhảy ra khỏi thân cây, lao nhanh tới gần đồi nhỏ.
- Cái... Này... Là... Sao...
Nam nhân mặc quân phục đứng ngây như phỗng nhìn cảnh tượng trước mắt, tim gã sắp ngừng đập, hô hấp ngừng.
Chi chít, trươc quặng mỏ đồi nhỏ rậm rạp dị nhân có màu da, tuổi tác khác nhau đứng yên như tượng, tựa như bị thi triển ma chú biến thành cọc gỗ.
Mười, trăm dị nhân có lẽ chưa kích thích tâm lý quá lớn, nhưng trước mắt nam nhân mặc quân phục là gần hai ngàn dị nhân!
Các dị nhân lặng im đứng đó, tư thế hóa đá, hiện trường tĩnh lặng đến mức không nghe tiếng hít thở.
Nam nhân mặc quân phục là siêu chiến sĩ được huấn luyện chuyên nghiệp, gã thông qua tình huống trước mắt phán đoán các dị nhân... Đã chết.
Điều khiến nam nhân mặc quân phục kinh kêu không phải hành động quái dị, các dị nhân đứng im không nhúc nhích. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, suy nghĩ đầu tiên của nam nhân mặc quân phục là: Bọn họ chết như thế nào?
Hai ngàn dị nhân chứ không phải hai ngàn con dê, dù là hai ngàn con dê khi bị giết cũng sẽ gào rú ầm ĩ.
Sự thật là nếu nam nhân mặc quân phục không lẩn vào bóng đêm lẻn vô rừng xem xét tình huống, dù hai ngàn xác chết dị nhân có mục nát cũng không ai suy đoán bọn họ thật ra đã chết.
Bọn họ chết như thế nào? Là ai lặng lẽ giết chết bọn họ?
Nhịp tim nam nhân mặc quân phục đập rất nhanh, gã hít thở dồn dập. Khi hai nam nhân xuất hiện bên cạnh nam nhân mặc quân phục, gã rit gào:
- Mau, mau thông báo cho bộ chỉ huy, nhanh lên!
Dị nhân chết hết là tin tức siêu tốt đối với đa số quốc gia, thế lực. Tuy rằng dị nhân sẽ xuất hiện vì các loại ngoài ý muốn nhưng ít ra cho bọn họ tranh thủ đủ thời gian.
Trong hành động lần này tổ chức Dị Sát bị tổn thất trầm trọng. Chi nhánh tại các lục địa rải rác trên thế giới rút sạch người. Trừ những đại nhân vật được tổ chức Dị Sát phái ra vào tổng bộ tránh né dị tai, nếu không qua trận này tổ chức Dị Sát chỉ còn cái tên.
Chấp Chưởng Thần Quyền Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy