Tính cách không thể được hình thành trong yên bình. Chỉ có trải nghiệm mới hun đúc tâm hồn, làm rõ tầm nhìn, sản sinh ra tham vọng, và giúp đạt được thành tựu.

Helen Keller

 
 
 
 
 
Tác giả: Phục Túy
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1268
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1374 / 14
Cập nhật: 2017-09-25 08:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 174: Thật Buồn Cười.
iệp Dương Thành khẳng định không biết tâm tình hiện tại của Triệu Dung Dung, nhưng hắn biết tâm tình của mình.
Khi hắn nghe được Triệu Dung Dung nói khi nàng đến truyền tối hậu thư cho Vu gia, tỏ vẻ Diệp Dương Thành buông tha cho gia tộc làm nhiều việc ác này, lại bị Vu gia chủ nổ súng tổn thương nàng, tâm tình của hắn nhất thời vô cùng tồi tệ.
Sắc mặt hắn lập tức âm trầm, Vu gia không biết điều, lại dám nổ súng với Triệu Dung Dung? Xưa nay hắn là người rất bao che khuyết điểm, nhất là dưới tình huống có năng lực bao che khuyết điểm hắn tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn người của mình, hơn nữa còn là nữ nhân của mình bị người khác khi dễ!
Dứt khoát đồng ý thỉnh cầu gạt bỏ Vu gia của Triệu Dung Dung, nhưng hắn không vội vã cho nàng quay lại giết chóc, mà gọi nàng quay trở về, chuyện đánh giết không cần một nữ nhân đi xử lý.
Tuy rằng trong tay Triệu Dung Dung đã sớm dính đầy máu tươi của ác nhân, nhưng trừ phi không có thủ hạ, dưới tình huống bất đắc dĩ hắn mới chọn lựa để nàng ra tay.
Đã xong quá trình dùng tâm linh liên hệ với Triệu Dung Dung, Diệp Dương Thành chậm rãi đưa mắt nhìn qua Đường Thái Nguyên, dùng ngữ khí thật bình tĩnh đem chuyện nàng gặp được trong biệt thự Vu gia nói ra, nhưng không nhắc đến yêu cầu của nàng, cùng với chính ý nghĩ của hắn.
Vượt ngoài dự kiến của Diệp Dương Thành, khi Đường Thái Nguyên nghe được Triệu Dung Dung bị Vu gia chủ nổ súng làm bị thương, sắc mặt liền trầm xuống, phác thông quỳ xuống cả giận nói:
- Chủ nhân, tiểu bộc thỉnh cầu hoàn toàn gạt bỏ Vu gia!
- Chủ nhân, tiểu bộc thỉnh cầu hoàn toàn gạt bỏ Vu gia!
Vương Minh Khi tâm thần phẫn nộ, theo sát cùng quỳ xuống, đưa ra thỉnh cầu như Triệu Dung Dung.
Mãi đến lúc này Diệp Dương Thành mới rốt cục hiểu rõ, cái gì gọi là thần quyền cao nhất, cái gì gọi là tuyệt đối trung thành!
Nhìn sắc mặt xanh mét của Đường Thái Nguyên, nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Vương Minh Khi, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi, đứng dậy trầm giọng nói:
- Cho phép.
Vu gia phái ra ba trăm tay đấm tinh nhuệ trải qua huấn luyện chuyên nghiệp hóa, phân biệt tập kết tại nhiều địa phương ở khu Long Khẩu cùng huyện Ung Gia.
Những người này đều do Vu gia hao phí thật nhiều nhân lực tiền vốn đưa đến địa điểm đặc biệt tiến hành huấn luyện chuyên nghiệp, hiện tại xã hội đen cũng không giống như ngày trước hung hăng càn quấy, hoàn cảnh sinh tồn đều giảm bớt rất nhiều.
Nuôi sống thật nhiều du côn lưu manh, không bằng nuôi cấy một ít tay đấm tinh nhuệ, dù sao Vu gia gia đại nghiệp đại, nuôi cấy một ít nhân thủ tinh nhuệ vẫn còn có thể làm được.
Sau khi tập trung đủ ba trăm người, Vu gia thông qua đủ loại phương thức đem súng ống đạn dược phân phát vào trong tay nhóm người kia, lại cho họ chia ra dùng đủ loại phương pháp tiến vào huyện Ôn Nhạc.
Lần này mục đích của Vu gia rất rõ ràng, tìm nhóm “dị nhân bị trọng thương”, đã không còn năng lực phản kháng, thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn!
Hơn sáu giờ tối, ba trăm tay đấm đã phân tán các nơi trong huyện Ôn Nhạc, bắt đầu toàn lực tìm kiếm dị nhân trong truyền thuyết, nhưng có khác gì biển rộng tìm kim?
Thẳng đến khi nhóm thủ hạ đem tin tức báo về, Vu gia chủ trấn thủ trong một khách sạn tại huyện Ôn Nhạc mới phát hiện tính chất nghiêm trọng trong chuyện này, người đã phân phối ra, nhưng mà…
Làm sao tìm được đám dị nhân kia đây?
Một loại cảm giác mê mang nháy mắt bao phủ Vu gia chủ đang hùng tâm bừng bừng, nếu hôm nay không có biện pháp tìm được đám dị nhân kia, vậy chờ đợi Vu gia…
Di động truyền ra tiếng chuông, Vu gia chủ giật mình, cầm di động đón nghe, trầm giọng hỏi:
- Thế nào?
- Đã tìm được.
Nam tử bên kia điện thoại nhanh chóng hồi đáp:
- Hơn nữa còn có hình ảnh, đã cho người đem hình đi đến phân cục công an khu, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng một giờ sẽ có tin chính xác.
- Hô…
Vừa nghe được lời của người kia, Vu gia chủ chậm rãi hòa hoãn lại, gật đầu nói:
- Vừa có tin tức lập tức gọi điện cho tôi biết!
- Dạ, gia chủ!
Người bên kia điện thoại nhanh chóng đáp lời, sau đó cúp điện thoại.
Mà Vu gia chủ chậm rãi đặt di động xuống, đồng thời lại cầm một microphone mini nói:
- Mọi người chú ý, dừng lại việc tìm kiếm, tìm địa phương nghỉ ngơi khôi phục thể lực, tùy thời đợi lệnh!
Đã tìm được hình ảnh của Triệu Dung Dung, chỉ cần điều tra tin tức của nàng, Vu gia chủ cảm thấy mình có mười phần nắm chắc giết đám dị nhân kia!
- Thật buồn cười!
Vu gia chủ cực kỳ thích ý, trên mặt lộ vẻ nhạo báng, lẩm bẩm:
- Cho dù tụi mày có khả năng thông thiên thì thế nào?
Buổi chiều nhìn thấy Triệu Dung Dung, chỉ khoảng hai mươi tuổi, dựa theo lối suy nghĩ bình thường mà phán đoán, nàng hẳn có người nhà đi? Chạy được hòa thượng nhưng không thoát được miếu, cho dù không bắt được Triệu Dung Dung, bắt lại người nhà của nàng buộc nàng vào khuôn khổ, hiệu quả không phải cũng giống nhau sao?
Buồn cười cho đám dị nhân còn dám giở quỷ kế, chẳng những không đạt tới hiệu quả, ngược lại còn bị hắn xem thấu!
Một loại tâm tình kích động rung động cả tâm hồn bay lên trong đáy lòng, Vu gia chủ lẩm bẩm:
- Bộ dạng của nha đầu kia cũng xinh đẹp…
Vu gia chủ tự cho rằng mình đã xem thấu mưu kế của Diệp Dương Thành, trên thực tế lại đích thân đem ba trăm tinh nhuệ Vu gia đưa vào miệng cọp…
Nhưng lúc này Diệp Dương Thành đang ngồi trên sô pha trong nhà, khẽ cau mày.
Tinh nhuệ của Vu gia tiến vào huyện Ôn Nhạc, chuyện này Diệp Dương Thành đã biết, nhưng những tay đấm kia lại chia ra rải rác khắp trong huyện, mà hắn lại chưa từng gặp mặt những người kia, còn không biết nhân số cụ thể, làm sao tìm ra họ đây?
Diệp Dương Thành mơ hồ cảm thấy có chút đau đầu.
Nhưng Đường Thái Nguyên đứng bên cạnh hắn, cũng suy đoán được chuyện làm Diệp Dương Thành khó xử, vì vậy nhắm mắt suy nghĩ chốc lát, sau đó hai mắt tỏa sáng nhấc chân bước tới cung kính khom người nói:
- Chủ nhân, tiểu bộc có một biện pháp có thể tập trung những người đã vào trong huyện Ôn Nhạc, một lần bắt hết!
- Biện pháp gì?
Diệp Dương Thành đang suy nghĩ tìm phương pháp, vừa nghe hắn nói liền lộ ý cười, gật đầu:
- Ngươi nói xem.
- Lần này Vu gia phái người đi vào huyện Ôn Nhạc tuyệt đối là vì chủ nhân.
Đường Thái Nguyên nói:
- Nghĩ đến họ phải có thủ đoạn thông tin, hãy để cho tiểu bộc đi ám ảnh một tên tay đấm đã bị linh thị đại nhân phát hiện, phát ra tin tức giả để người của Vu gia tụ tập tại một địa điểm nào đó?
- Biện pháp này không được.
Diệp Dương Thành lắc đầu bác bỏ đề nghị của hắn, nói:
- Tay đấm của Vu gia rải rác các nơi, muốn đem họ thống nhất tập trung phải có mục tiêu kéo dài thời gian, nếu không một khi bọn hắn đi tới lại phát hiện không có dị nhân, Vu gia cũng không phải kẻ ngu ngốc!
- Ách…
Đường Thái Nguyên ngây người, ngượng ngùng không nối.
- Đúng rồi.
Diệp Dương Thành ngẫm nghĩ chốc lát chợt ngẩng đầu nhìn Triệu Dung Dung:
- Dung Dung, ngươi nhìn thấy qua gia chủ Vu gia phải không?
- Dạ, Dung Dung gặp qua.
Triệu Dung Dung gật đầu, có cảm giác như đang nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi biến ảo hình dạng của hắn một chút.
Diệp Dương Thành nói:
- Ta muốn xem hắn có phải đang ở huyện Ôn Nhạc hay không?
- Ý của chủ nhân là…
- Nếu hắn đang ở huyện Ôn Nhạc, vậy dễ làm hơn.
Diệp Dương Thành cười nhẹ một tiếng:
- Tay đấm bình thường sẽ hoài nghi tin tức nhận được, đường đường gia chủ Vu gia nói ra sẽ không ai sinh nghi đi?
- …
Ba người Triệu Dung Dung đưa mắt nhìn nhau, đều trầm mặc, nếu gia chủ Vu gia thật sự đi vào huyện Ôn Nhạc, đêm nay chỉ sợ những tay đấm của Vu gia xui xẻo, thậm chí cả những tên lưu thủ khu Long Khẩu cùng người nhà Vu gia tại huyện Ung Gia cũng sẽ không may!
Bởi vì một khi khống chế gia chủ Vu gia, Diệp Dương Thành có thể tùy tiện cho người của Vu gia tập trung một chỗ, sau đó…dễ dàng tập thể gạt bỏ đối phương!
Lúc này tâm tình gia chủ Vu gia chậm rãi phát sinh biến hóa, ngay khi hắn có chút nôn nóng, di động rốt cục vang lên.
Cầm di động đón nghe, không đợi người bên kia nói chuyện, Vu gia chủ đã luống cuống hỏi:
- Thế nào? Điều tra ra chưa?
- Có…có rồi…
Nam tử bên kia chần chờ:
- Nhưng mà…nhưng mà…
- Có chuyện nói mau có rắm mau thả!
Vu gia chủ quát:
- Rốt cục tra được cái gì?
- Nữ nhân buổi chiều đã điều tra được…
Nam tử lúng túng nói:
- Nhưng mà…nhưng mà trong hệ thống công an biểu hiện…mấy tháng trước nàng đã chết vì tai nạn giao thông…
- A?
Vu gia chủ nhất thời ngây người, mà sau lưng hắn một thân ảnh mông lung đang chậm rãi thành hình…
Chấp Chưởng Thần Quyền Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy