People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Anh Tuyết
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 105 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 939 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 83
ợi lát nữa, khi chúng ta ngâm mình vào ôn tuyền, sẽ thực sự biết đến cảnh sắc đẹp nhất”Xích Nhĩ Đa nói ở bên tai nàng.
Nghe hắn nói như thế, ánh mắt nàng sáng lên, chờ không kịp ăn cơm đã nghĩ muốn nhanh chóng nhìn một cái.
Nhìn thấy đáy mắt nàng nóng vội, Xích Nhĩ Đa cười nói:” Hay là, nàng muốn đi ngay bây giờ? Bữa tối trở về mới ăn?”
“Có thể không?” nghe vậy, Dạ Thủy Linh hưng phấn xoay người.
“ Đương nhiên, chỉ cần Linh nhi của ta thích, không cái gì là không thể.”Hắn mềm nhẹ vuốt mái tóc của nàng nói.
“Cám ơn chàng, Nhĩ Đa.” Nàng cao hứng đứng lên, ở trên khuôn mặt hắn hạ xuống một nụ hôn.
Quyết định xong, bọn họ thay y bào màu trắng, đi vào suối ôn tuyền tên là Hoa Đào trì.
Bên trong sơn trang tổng cộng có mười dòng suối ôn tuyền riêng biệt, năm tòa đại sảnh lớn có khả năng chứa rất nhiều người. Còn có ba tòa đại sảnh đặc biệt
Sơn trang nội tổng cộng có mười tòa ao nhỏ [ cá nhân ], ngũ tòa đại trì [ khả cá nhân khả nhiều người ] còn có ba tòa đặc biệt trì, chỉ có kia ba tòa đặc biệt trì mới được thành lập với tên gọi là Hoa Đào, Hoa Sen, Hoa Mai.
Đại sảnh đặc biệt, tên cũng như ý nghĩa, dành co người đặc biệt sử dụng, đều là người chút có quyền thế nhân tài được lựa chọn đặc biệt, chi phí đương nhiên cao kinh người, nhưng được hưởng không gian cá nhân riêng tư, cảnh đẹp đương nhiên sẽ khác xa hơn so với các tòa đại sảnh lớn nhỏ phía trên.
Dòng nước mị hoặc hùng tráng và trong suốt, từ trên không tuôn xuống ồ ạt, vang lên những tiếng ầm ầm dinh tai nhức óc y như tiếng sấm vang vọng ở trong sơn cốc, ở xa xa liền có thể nghe được.
Khi ngâm mình vào dòng suối nóng, càng có thể cảm nhận được sự tráng lệ của nó, mưa phùn tầm tã, hơi nước lượn lờ, thác nước lạnh như băng, hơi nước cùng sương mù ôn tuyền ấm áp không ngừng lần lượt thay đổi.
Nghe nói đương gia sơn trang nói, dòng ôn tuyền này chứa nhiều loại khoáng vật chất cùng nguyên tố vi lượng, có tác dụng rất tốt đối với bệnh bao tử, viêm khớp, bệnh ngoài da.
Tại dòng suối này, có thể nhìn thấy những tia sáng lấp lánh của băng tuyết ánh lên cửa hang, hơi nước từ ôn tuyền bốc lên nghi ngút, giống như một lớp mây mù vây quanh toàn bộ sơn cốc, làm nơi này tỏa lên sức sống bừng bừng.
“Giống như tiên cảnh nhân gian......” Đây là phong cảnh đẹp nhất mà đời này nàng xem qua.
Bọn họ ngâm mình ở dòng nước suối ấm áp lộ thiên, từ trên cao rơi xuống một bông hoa tuyết xinh đẹp nhẹ nhàng đáp trên phiến đá.
Xích Nhĩ Đa nhìn thiên hạ trước mắt thỏa mãn, thoải mái nở nụ cười, đây là nụ cười chân chính lần đầu tiên nở ra từ đáy lòng của hắn.
Nghe tiếng cười hùng hậu sang sảng của hắn, Dạ Thủy Linh giật mình, thì ra......
Xích Nhĩ Đa cười rộ lên trông đẹp đến thế,” Chàng nên thường xuyên cười hơn.” Nàng nói thật tự đáy lòng.
“ Nàng đây là đang giễu cợt ta sao?” Hắn ngừng tiếng cười, nhưng mà khóe miệng lại vẫn là nhịn không được nhếch lên.
“ Ta nào dám nha!” Nàng cười khẽ nói.
Hắn đem nàng xoay người, đưa lưng về phía hắn, tiếp theo cầm lấy khăn tắm giúp nàng chà lưng.
Giờ khắc này, Dạ Thủy Linh thực sự cảm nhận được hảo hạnh phúc, có một phu quân thương yêu nàng như thế, nếu thời gian có thể vĩnh viễn đứng ở giờ khắc này, nàng nhất định sẽ là nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời.
Không biết là hơi nước của thác nước hay là sương mù ôn tuyền làm cho nàng đôi mắt có chút mờ mịt mông lung......
Bọn họ ở suối ôn tuyền trầm gần nửa canh giờ nàng mới lưu luyến không rời theo Xích Nhĩ Đa trở về phòng.
“ Nếu còn tiếp tục ngâm như thế, làn da Linh nhi bảo bối của ta chắc ửng đỏ lên hết.” Hắn ôm nàng đẩy cửa phòng ra.
Trên bàn một mâm mỹ vị món ngon nóng hầm hập đã được bày sẵn trước khi bọn họ về mấy phút đã được bưng tới.
“Oa! Thơm quá ác!” Dạ Thủy Linh nắm cánh tay hắn chạy đến bên bàn ngồi xuống, mắt cứ nhìn chằm chằm vào mấy món mỹ thực trên bàn.
Thức ăn ngon với đủ sắc hương vị bày đầy trên bàn toàn những món nàng thích ăn vẫn còn nghi ngút khói, Dạ Thủy Linh không biết nên bắt đầu ăn từ đâu.
Ngoài ra, những chén dĩa được bày biện trên này toàn khắc hoa văn tinh xảo, men thật đặc biệt…. Và vài bầu rượu ngon.
“Rượu Lê.” Màu rượu là một màu nâu đỏ trong suốt, hương vị như trái lê mới hái ngọt lành, có mang phong vị tự nhiên, ánh lên màu sáng diễm lệ rượu hoa quả.
Nổi danh “ Lê Hoa xuân “, đó là khi hoa Lê vừa mới nở, lấy hoa Lê ngâm trong nước cũng với men hòa lẫn vào nhau tạo thành.
Chân Tình Ngàn Năm Chân Tình Ngàn Năm - Vũ Anh Tuyết