Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 65 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 588 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:57:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 65: Chương 59
dit: Sun520
"Hoan Hoan, đến nhà dì có vui không vậy!" Hạ Thiên Vũ cầm khăn giấy trên bàn lau miệng cho Hoan Hoan.
"Dạ, chỉ là nếu thầy giáo Đinh cũng tới, Hoan Hoan càng thêm vui vẻ nha." Vẻ mặt Hoan Hoan đầy vui vẻ, chỉ là không biết làm sao cho con nhóc này thỏa mãn nữa đây.
"Hoan Hoan, ngồi máy bay lâu có mệt hay không?" Cô im lặng nhưng Hoan Hoan lại vẫn nhớ chuyện này, bình thường lúc đi học làm sao lại không nhớ dai như vậy chứ, tất cả đều dùng trên mặt này rồi, cho nên cô vội vàng chuyển đề tài, nếu Hoan Hoan càng nghĩ đến thì lúc đó có thể sẽ khó dỗ hơn.
"Mệt chứ, nhưng mẹ nhất định mệt mỏi hơn, mẹ đi máy bay gấp hai lần Hoan Hoan đấy nha!" Đầu Hoan Hoan đầu ngửa về phía sau, giảm bớt sự mệt mỏi trên cổ, sau đó thẳng cổ nói.
"Hoan Hoan thật biết nghe lời, lại biết đau lòng mẹ nữa kìa!" Trên mặt cô bởi vì Hoan Hoan khéo léo mà cười thật to, nhất thời cảm thấy trăm hoa đua nở trong phòng khách.
Đợi đến khi Hạ Thiên Vũ dừng lại nụ cười, thì nhìn thấy Hoan Hoan nhìn chằm chằm mình.
"Hoan Hoan? Sao vậy con? Trên người mẹ có vật gì hả?" Nghi ngờ hỏi Hoan Hoan, vì sao ánh mắt của bé nhìn thẳng vào mặt mình như vậy, chẳng lẽ trên mặt có gì đó sao? Tay không tự giác sờ lên mặt.
"Không có không có, mẹ thật xinh đẹp, không hổ là mẹ của Hoan Hoan!" Tay nhỏ bé Hoan Hoan lấy tay Hạ Thiên Vũ ra, đi đến gần, hôn lên mặt cô một cái.
"Ha ha, con là quỷ linh tinh mà!"
"Tiểu Vũ, mình dọn dẹp xong rồi, thật là mệt chết mình." Thiển Hề đi ra trực tiếp ngã xuống trên ghế sofa, nhưng chỉ trong chốc lát, cảm thấy giống như người bị kiệt sức vậy, gọi Hạ Thiên Vũ và Hoan Hoan nhưng hai người rất im lặng.
"Dì Thiển vất vả rồi, cám ơn dì Thiển giúp một tay!" Cho dù Hoan Hoan rất im lặng, nhưng rất là khéo léo hiểu chuyện, chỉ là đôi mắt nhỏ vẫn không ngừng xoay vòng.
"Hoan Hoan là ngoan nhất, dì Thiển vất vả như vậy cũng đáng." Thiển Hề ngồi dậy, nhìn về phía Hoan Hoan vuốt nhẹ mái tóc của bé, sau đó cô chyển ánh mắt nhìn Hạ Thiên Vũ bên cạnh, giống như muốn nói, thấy con gái cậu hiểu chuyện chưa lại biết mình vất vả nữa đấy, cậu thấy mà cũng không nói một tiếng cảm ơn!
Dĩ nhiên Hạ Thiên Vũ hiểu ý của Thiển Hề, chỉ là ddllqqddSun520ngậm miệng cười nhạt không nói.
Hoan Hoan cũng không có né tránh, mặc cho Thiển Hề xoa: "Dì Thiển này, dì phải mang Hoan Hoan và mẹ đi tham quan nơi này chứ ạ!"
"Được, không thành vấn đề." Thu tay, tiếp tục tựa vào trên ghế sa lon.
"Hoan Hoan, muốn đi xem phòng dì Thiển chuẩn bị cho con hay không! Đẹp lắm đó!” Dĩ nhiên Thiển Hề sẽ không nói đó là bởi vì mình cũng rất thích cảm giác mơ mộng đó, cho nên trong nhà có rất nhiều phòng được trang trí mộng ảo đáng yêu, hoặc là lãnh khốc, dù sao người viết tiểu thuyết có rất nhiều ý tưởng, mà trong nhà lại lớn như vậy, có đầy đủ không gian làm đi làm lại, cho nên chọn trong đó một phòng thích hợp với Hoan Hoan tuyệt đối là không thành vấn đề.
"Được ạ được ạ!" Hoan Hoan vui mừng từ trên ghế salon nhảy lên chạy lên lầu xem, không nghĩ rằng trong thời gian này sẽ ở mỗi phòng khác nhau, chắc chắn gần đây dì Thiển thay đổi cách trang trí rồi, ha ha, Hoan Hoan thật sự tới đúng lúc rồi, vừa đúng cho Hoan Hoan dùng.
Trước khi Hoan Hoan đến nhà, ban đầu có rất nhiều phòng được trang trí khác nhau mà Hoan Hoan đã xem qua, ánh mắt dì Thiển thật không tốt, mỗi một món trong phòng Hoan Hoan đều thích, chỉ là dì Thiển nói chỉ có thể ở một phòng trong số đó, thật ra thì Hoan Hoan vẫn tương đối hy vọng có thể một ngày ở một phòng, nói như vậy mỗi ngày đều phải không giống nhau.
"Ai ai, Hoan Hoan chậm một chút! Con biết là phòng nào sao?" Nhìn thấy Hoan Hoan chạy nhanh như vậy, Thiển Hề hoàn toàn đuổi không kịp.
Nghe được Thiển Hề nói có lý, Hoan Hoan lập tức dừng lại bước chân đang chạy: "Dì Thiển, dì nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, Hoan Hoan muốn nhìn thấy phòng của Hoan Hoan sớm một chút!"
"Hoan Hoan, con không cần vội như thế, không nhìn thấy dì Thiển của con mới vừa giúp con dọn dẹp xong căn phòng mệt chết đi được sao, lúc này sao mau đứng lên nổi đây!" Hạ Thiên Vũ nhìn dáng vẻ Thiển Hề, cười vui vẻ, bảo cậu làm mình tổn thương làm chi!
Lúc này Thiển Hề hoàn toàn cũng không có thời gian chú ý đến vẻ mặt của Hạ Thiên Vũ, thật sự
Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu - Khinh Linh Nhiễu Chỉ Nhu