This will never be a civilized country until we expend more money for books than we do for chewing gum.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Mĩ Hải Ái
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 764 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:36:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 125: Xin Lỗi
gươi tới nơi này làm gì? Bổn vươngkhông phải đã nói, không cho phép ngươi tới, không cho phép ngươi rờikhỏi phòng của ngươi nửa bước sao?” Tát Hoàn nguy hiểm nheo hai mắt lại, lạnh lùng nhìn nàng.
Vũ Sương Nhi sợ tới mức cả người phát run, nàng hiện tại rất sợ TátHoàn, nhưng vì con, nàng có sợ cũng chỉ cố ra sức tranh thủ: “Vương gia, thiếp thân muốn gặp con, ngài cho thiếp thân gặp đi.” Nói xong, lại quỳ xuống vừa khóc ô ô lên, vừa nhìn sang Tát Duệ, lúc này vẫn có chút kinh hách.
Tát Hoàn đương nhiên không chịu, đang định gọi thị vệ mang nàng xuống, lại bị Lăng Nhược Nhược ngăn trở.
“Vương gia, đừng. Để cho nàng gặp Duệ Nhi đi, khối gút mắc nếu không mở, sau này Duệ Nhi trong lòng cũng sẽ có bóng ma, hắn sẽ sợ hãi cả đời.”Lăng Nhược Nhược phân tích, đây cũng là nguyên nhân nàng để Vũ Sương Nhi vào.
Vũ Sương Nhi không ngừng gật gật đầu, nói: “Vương gia, cầu ngài, thiếpthân chỉ muốn nói mấy câu với Duệ Nhi thôi.” Nước mắt tiếp tục rơixuống, càng lúc càng nhiều.
“Được rồi, nếu ngươi dám có ý đồ gì nữa, ta lập tức sẽ lấy mạng ngươi.”Hắn đồng ý, nếu không phải Lăng Nhược Nhược nói giúp, hắn khẳng địnhđuổi nàng đi.
Vũ Sương Nhi lập tức gật đầu, nhào đến giường Tát Duệ, khóc kêu lên:“Duệ Nhi, mẫu phi thực xin lỗi con, mẫu phi sai lầm rồi, mẫu phi khôngnên làm như vậy với con, là mẫu phi không tốt, là mẫu phi có lỗi.”
Tát Duệ thấy nàng sám hối như thế, trong chốc lát không biết nên làm thế nào cho phải, hắn không dám nói gì, cũng không dám động, trong lòng vẫn còn sợ hãi bất an.
Lăng Nhược Nhược tiến lên, ôm lấy thân mình nho nhỏ của hắn, ôn nhu anủi: “Duệ Nhi đừng sợ, mẫu phi của con hiện tại đã biết sai rồi, nàng đãnói xin lỗi con, con có thể tha thứ nàng được không?”
“Duệ Nhi không biết.” Rúc vào trong lòng Lăng Nhược Nhược, Tát Duệ mớilấy lại cảm giác an toàn, thế này mới dám nho nhỏ nói, có chút sợ hãinhìn Vũ Sương Nhi khóc lóc không ngừng.
“Duệ Nhi, mẫu phi sai lầm rồi, mẫu phi thực hối hận, mẫu phi không nênđánh con, con tha thứ mẫu phi được không?” Vũ Sương Nhi thấy hắn dựa vào lòng Lăng Nhược Nhược, lại thêm hối hận vạn phần, con mình không dựavào mình, lại đi thân cận người khác, lòng nàng thực không thoải mái,thực không vui.
Tát Duệ có chút vô thố, hắn sợ lại bị thương tổn, lại không đành lòngthấy nàng khổ sở, nhất thời không biết làm sao bây giờ, hắn xin giúp đỡnhìn Lăng Nhược Nhược.
Lăng Nhược Nhược mỉm cười, cổ vũ nói: “Tha thứ mẫu phi của con đi, mọingười đều có lúc làm sai, chỉ cần biết ăn năn, chỉ cần có thể sửa, sẽkhông là người xấu. Nàng là mẹ ruột của con, trong lòng nhất định rấtđau, mấy ngày nay, nàng nhất định đã hối hận, sống cũng không yên ổn.Duệ Nhi, tha thứ người khác, mới là đền đáp lớn nhất cho bản thân.”
“Mẫu phi, Duệ Nhi không trách ngài.” Tát Duệ nghe xong lời của LăngNhược Nhược, do dự một chút, mới quay sang nói với Vũ Sương Nhi.
Vũ Sương Nhi nghe xong, vui sướng vạn phần, vừa cười vừa khóc, hướng hắn vươn tay, “Duệ Nhi, đến với mẫu phi đi.”
Tát Duệ nghe xong, rất là do dự, tựa hồ là không thể tin nàng, lại kìmlòng không đậu nhìn thoáng qua Lăng Nhược Nhược và Tát Hoàn.
“Đi đi.” Lăng Nhược Nhược vỗ vỗ đầu hắn, nhẹ giọng nói.
Thế này hắn mới dám chậm rãi đi về phía Vũ Sương Nhi, còn chưa tới cạnhVũ Sương Nhi, liền bị nàng vướn người lên, ôm vào trong ngực, thất thanh khóc rống.
“Duệ Nhi, Duệ Nhi, Duệ Nhi của ta, hài tử của ta, con rốt cuộc chịu thathứ mẫu phi. Ô ô ô…” Vũ Sương Nhi ôm Tát Duệ khóc òa lên, nhiều ngày lolắng bất an rốt cuộc đã kết thúc.
Tát Duệ cũng khóc, hắn ôm lấy người Vũ Sương Nhi, nho nhỏ kêu lên: “Mẫu phi, Duệ Nhi cũng nhớ ngài.”
Hai mẹ con ôm nhau khóc một hồi lâu mới ngừng chảy nước mắt, Vũ SươngNhi thấy sức khỏe Tát Duệ đã khôi phục rất nhiều, liền cầu xin Tát Hoàn: “Vương gia, thiếp thân muốn mang Tát Duệ về nghỉ ngơi ở biệt viện củathiếp thân.”
“Không được.” Tát Hoàn lập tức cự tuyệt, nữ nhân này đúng là được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, thật quá phận!
Cha Cục Cưng Hảo Thần Bí Cha Cục Cưng Hảo Thần Bí - Mĩ Hải Ái