Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Mĩ Hải Ái
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 764 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:36:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 112: Ta Là Chính Phi
uy rằng nói như vậy, nhưng trong lòngVũ Sương Nhi vẫn không yên, ngay vào lúc biết mình không giết được LăngNhược Nhược, nàng đã biết Lăng Nhược Nhược sẽ đại phản công, ả sẽ khôngbỏ qua ình.
“Vương phi, Vương gia và Lăng Nhược Nhược đang đi về hướng biệt viện của chúng ta. Vương phi, làm sao bây giờ?” Uyển Ngữ vừa nghe nhà hoàn bênngoài truyền đến tin này liền vội vàng đến báo.
Vũ Sương Nhi sửng sốt, chẳng lẽ nhanh như vậy đã tìm Vương gia khởi binh vấn tội? Nàng phải đối phó thế nào? Phải làm sao đây? Nếu nàng thật sựbị trị tội, vậy phải làm sao mới tốt?
“Vương phi, mau nghĩ biện pháp a.” Uyển Ngữ thấy Vũ Sương Nhi không nóilời nào, vội vàng gọi, nàng sắp bị hù chết rồi, đang nghĩ xem hiện tạinên trốn hay là không trốn.
“Ngươi ngồi yên đó cho bổn vương phi, đừng để lộ ra sơ hở, bổn vương phi đều có đối kế.” Vũ Sương Nhi phẫn nộ quát, rất bất mãn tính nhát gan sợ chết của Uyển Ngữ, hiện tại nội tâm nàng vừa hoảng vừa loạn, nàng tacòn ở đây to nhỏ khiến mình thêm phiền.
Uyển Ngữ nghe vậy, hoảng sợ không dám nói tiếp, trở nên thu liễm, đemnỗi bất an đặt sâu trong nội tâm, nàng chỉ là một nha hoàn, Vũ Sương Nhi muốn nàng chết, nàng sẽ phải chết.
Sửa sang dung nhan mình một chút, nhìn gương đồng phản chiếu lại trangdung tinh xảo của mình, Vũ Sương Nhi thật sâu hít một hơi, nàng sẽ không dễ dàng bị đả bại như vậy, nàng là Vũ Sương Nhi, là chính Vương phi của Ninh Vương phủ.
Chỉ chốc lát sau, ngoài biệt viện truyền đến tiếng thông báo: “Vương gia đến, Vương phi đến.” Lập tức, liền có một nam một nữ đi vào.
“Thiếp thân bái kiến Vương gia.” Vũ Sương Nhi vội vàng tiến ra đón, cung kính hành lễ với Tát Hoàn.
“Ừm.” Tát Hoàn không thèm để ý lên tiếng, nắm tay Lăng Nhược Nhược đingang qua nàng, thẳng hướng chủ vị, sau đó cùng nhau ngồi xuống.
Vũ Sương Nhi chậm rãi đứng dậy, nàng tức giận đến chịu không nổi, lạikhông thể nói gì, nhưng nàng vẫn thực không cam lòng: “Vương gia, Lăngmuội muội còn chưa thỉnh an cho thiếp thân a!”
Tát Hoàn nhìn nhìn nàng, lại nhìn nhìn Lăng Nhược Nhược, khí định thầnnhàn nói: “Không cần, Nhược Nhi không cần thỉnh an với ngươi. Về sau gặp ngươi, nàng ấy cũng không cần hành lễ với ngươi.”
Vũ Sương Nhi ngây ngẩn cả người, nội tâm phiên giang đảo hải, tức giậnđến sắc mặt đều khẽ vặn vẹo, cũng may nàng tại đây phương diện này rấtcó lực nhẫn nại.
Nhưng là, Vũ Sương Nhi có thể nhịn, cũng không đại biểu Lăng Nhược Nhược có thể nhẫn. Nàng mỉm cười, nghiêng nói với Tát Hoàn: “Tát Hoàn, thếnày không thể được a, ai là chính Vương phi, ai phải hành lễ thỉnh anvới Vương phi, việc này phải cho đúng, không thể rối loạn quy củ.”
“Đúng vậy, đúng vậy, Vương gia, hoàng gia cấp bậc lễ nghĩa không thểloạn a.” Vũ Sương Nhi cũng vội vội vàng vàng phụ họa theo, trong lòngđột nhiên cảm thấy Lăng Nhược Nhược này thật quá ngốc, nói thế nào không nói lại nhắc đến vấn đề này, thế này không phải tự mình tìm tới cửasao? Chẳng lẽ ả quên nàng đây mới là chính Vương phi của Ninh Vương phủsao?
Tát Hoàn không phải Vũ Sương Nhi, đương nhiên không ngốc như vậy. Hắnđương nhiên nghe ra ý của Lăng Nhược Nhược, nàng là muốn bản thân tuyênbố, ai mới là thê tử của hắn, ai mới là Ninh Vương phi.
“Tát Hoàn, hoàng gia cấp bậc lễ nghĩa không thể loạn.” Lăng Nhược Nhượcvẫn như cũ mỉm cười nhìn hắn, bất quá, ý cười nhưng không đạt đến ánhmắt của nàng, mà khóe miệng của nàng cũng khẽ cong về phía trước.
Suy nghĩ một chút, Tát Hoàn liền nói với Vũ Sương Nhi: “Về sau, NinhVương phủ Ninh Vương phi là Nhược Nhi, chính phi là Nhược Nhi, ngươi làsườn phi, thấy Nhược Nhi, phải hành lễ thỉnh an.”
Vũ Sương Nhi nghe xong, miệng há hốc, thật lâu không thể nói. Chờ nàngtheo kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, vội vàng nói: “Vương gia, nàynày… không hợp quy củ, thiếp thân mới là Vương phi được ngài cưới hỏiđàng hoàng, Sương Nhi mới là chính phi của ngài a.”
“Chính phi? Vũ Sương Nhi, ngươi lầm đi? Cưới hỏi đàng hoàng tựa hồ làta, ta nhưng là Ninh Vương phi do Hoàng Thượng tứ hôn a, lúc trước ta là do Vương gia hưu, nhớ rõ chưa?” Lăng Nhược Nhược cười lạnh nói, ngườinày đúng là quý nhân hay quên sự.
Cha Cục Cưng Hảo Thần Bí Cha Cục Cưng Hảo Thần Bí - Mĩ Hải Ái