Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 501 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:28:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19: Dạy Ta Khinh Công Ta Trị Hết Độc Cho Ngươi.
rong một lần tỉnh dậy, Mĩ Mĩ cảm thấy gió thổi mát rượi phà vào mặt, cô mở mắt ngẩn đầu thấy mình nằm trong lòng Hàn Dạ, xung quanh là núi đá và hoa cỏ.
- Ngươi sao lại đưa ta đến đây.
- Nơi này không phải rất đẹp sao, ta mang nàng đi ngắm cảnh.
Hàn Dạ nhìn nàng cười ôn nhu sau đó phi thân nhảy từ nơi này qua nơi kia. Mĩ Mĩ níu lấy áo Hàn Dạ nhìn xung quanh xem xét, vẻ mặt kinh ngạc không thôi.
- Woa, nơi này thật đẹp nga.
Ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp không gian, tràn ngập cả rừng núi, những giọt sương đêm còn sót lại trên vạt cỏ ven rừng càng thêm lấp lánh.
Trên nền trời xanh thẳm, mấy sợi mây trắng mỏng manh in bóng xuống mặt nước vắt ngang qua con sông nhỏ, mùi hương của những đóa hoa dại thơm nồng lan tỏa trong gió nhè nhẹ.
Mĩ Mĩ hít thở cái không khí trong lành mát rượi vẻ mặt hiền hòa thỏ thẻ:
- Hàn Dạ, khinh công ngươi thật giỏi, dạy cho ta được không?
- Nàng muốn học.
- Phải, cùng lắm chúng ta giao dịch đi.
- Giao dịch.
- Dạy ta khinh công ta trị hết độc cho ngươi.
Hàn Dạ nhếch miệng cười lạnh lùng:
- Nàng đùa à, ta luyện nhiều độc, tạo ra nhiều thuốc giải nhưng không thể giải được độc tố trên người, nàng có thể sao.
Mĩ Mĩ tự tin nở cả mũi nói:
- Đương nhiên, ta đoán song độc ngày đó ngươi cũng không thể giải, độc tố hiện tại cũng vậy, sao đồng ý không.
- Chỉ cần nàng ở bên ta, nàng muốn gì cũng được.
Sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, Mĩ Mĩ muốn đẩy ra nhưng lại bị Hàn Dạ nắm lấy tay, toàn thân như mềm nhũn ra, thở đều, mắt lim dim. Môi cô như bị đôi môi kia nuốt chửng, chàng ngậm chàng mút chàng đánh lưỡi vào bên trong, Mĩ Mĩ run run, phát hiện cả người tựa vào gốc cây, đằng trước người kia vẫn hôn không ngừng.
Mĩ Mĩ mắng thầm... con mẹ nó... trời sinh bản tính đàn ông đều như vậy sao, hiện đại người ta học qua phim ảnh, còn cái tên này có gần một ai đâu sao lại chuyên nghiệp như vậy.
Thế rồi Mĩ Mĩ chuyển vào ở phủ vương gia, Hàn Dạ vui mừng cười cười, Mĩ Mĩ dường như đã trở thành nữ chủ nhân ở phủ.
- Các ngươi nghe đây, từ giờ chuyện ăn uống của vương gia sẽ do ta lo, các ngươi đi làm việc khác đi.
- Vâng.
Đồ của hắn chỉ mặc một lần liền đốt đi, những thứ hắn chạm tay qua một lần thì đem đi tiêu hủy hết ngoại trừ phòng của hắn, tên này thật quá lãng phí, Mĩ Mĩ tặc lưỡi đi đến phòng bếp.
Một lúc sau lại bê một khay thức ăn đến phòng hắn, dùng chân đẩy cửa đi vào, chỉ thấy hắn đứng lên cầm một cái lọ trong tay, Mĩ Mĩ nghĩ nghĩ... sao nhìn quen quen... không đợi nàng xem xét thêm, Hàn Dạ dơ cái lọ lên cười như không cười nói:
- Sao, nàng muốn thử một lần nữa không.
Mĩ Mĩ rùng mình sắc mặt cau có hét lên:
- Ta giết chết ngươi bây giờ.
- Ha ha ha.
- Mau lại dùng cơm đi, ăn song ta châm cứu cho ngươi.
Nàng đã cho người chuẩn bị hào châm và trường châm dùng để châm cứu, Hàn Dạ nằm trên giường nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nàng, bàn tay mềm mại của nàng từng chút chạm lên da thịt làm hắn nóng rực, thân hình run run.
Mĩ Mĩ đâm kim chính xác tay vê kim kích thích vào huyệt, toàn thân Hàn Dạ nóng rang, chàng không biết mấy cái này rốt cuộc là có công dụng gì nhưng chàng tin tưởng nàng.
Mĩ Mĩ rút từng cây kim ra, theo thứ tự cây đầu tiên cho tới cây cuối cùng, sau đó một tay nắm lấy tay Hàn Dạ, tay kia đâm kim lên 10 đầu ngón tay của chàng, máu đen chảy ra đổ xuống cái chén, nàng thở phào nhẹ nhõm.
- Cứ thế này 1 ngày 2 lần thì trong vòng hai tháng ngươi sẽ khỏi a.
Đang tính mang máu đen đi tiêu hủy thì đột nhiên nghe thấy tiếng Hàn Dạ rên rỉ:
- Đau quá... khó chịu quá...
- Ngươi sao vậy... thấy chỗ nào không khỏe...
Cô nắm lấy tay Hàn Dạ, sắc mặt đen lại ấp úng nhỏ giọng:
- Mạch của ngươi... mạch... mạch đâu rồi...
Cô hốt hoảng nhìn Hàn Dạ, chỉ thấy hắn ôm ngực trần sắc mặt thật khó coi, cô tiến gần hơn lo lắng hỏi:
- Này... ngươi sao vậy... á...
Hàn Dạ kéo cô ôm vào ngực, bàn tay cô in lên ngực trần của chàng, mặt tự nhiên đỏ như cà chua chín, cả người nổi da gà, sau đó cả người cô bị người kia xoay người đè lên, Mĩ Mĩ sững người ấp úng:
- Ngươi... ngươi... ngươi đùa giỡn ta... mau đứng lên...
Cô đẩy Hàn Dạ ra, lại thấy anh nắm lấy tay cô đặt ở ngực dịu dàng nói:
- Nàng xem, chỗ này của ta đập mạnh như vậy liệu có sao không.
Khuôn mặt anh tú kia dần dần hạ xuống, hơi thở nóng rực phả lên mặt nàng làm nàng tê dại nhắm nghiền hai mắt, làn da trở nên hồng hào, Hàn Dạ mỉm cười cúi xuống liếm nhẹ lên mặt nàng làm nàng rùng mình, chàng mơn trớn cơ thể nàng bằng những nụ hôn nhẹ từ từ dần xuống dưới.
Bắt đầu hôn từ mi mắt, khóe môi, quai hàm, xương vai, cái áo kia bị chàng lột ra chỉ còn lại cái yếm màu trắng, chàng hôn lên tai sau đó nhẹ nhàng cắn một cái.
Mĩ Mĩ cảm thấy toàn thân nhột nhột như có con gì đó bò qua, đôi môi kia lướt nhẹ từ môi xuống cổ rồi quay lại hôn môi, bàn tay chàng sờ xoạt khắp người nàng.
Toàn thân như tê dại không một chút sức, sau một cuộc ân ái triền miên trên giường, cả hai say vào giấc mộng.
Cẩu Ma Nữ Và Đại Vương Gia Cẩu Ma Nữ Và Đại Vương Gia - KhôngThởĐược