Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: Angelina
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 112
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 805 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 05:58:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 97 - Phụ Huynh Vs Phụ Huynh
iên tập: Phương Thảo
Chương 97: Phụ huynh vs phụ huynh
Lam Ngân rút một điếu thuốc từ hộp thuốc lá ra, theo bản năng liếc nhìn Chi Tả Ti, bình thường hút thuốc sẽ khiến hắn nhíu mày, nhưng hôm may hắn chưa bày ra vẻ mặt này, điều đó khiến cô thở phào nhẹ nhõm, cô không biết rằng, sở dĩ Chi Tả Ti mặc kệ cô, là bởi ngày mà cô có thể tùy hứng làm bậy hút thuốc không tồn tại lâu nữa.
Cô lập tức nói với cha mẹ Kha Bố:”Hút một điếu, không ngại chứ.” Cũng không đợi đối phương phản ứng cô đã bật lửa đốt điếu thuốc.
“Chúng tôi tới chỗ này, chính là muốn nói với hai người, đối với chuyện của Kha Bố chúng tôi rất có thành ý.” Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng hoàn toàn không nhìn ra có thành ý ở chỗ nào? Xem ra không dùng tiền được liền đổi sang con đường chân tình.
“Cái đó và thành ý không lien quan, cha mẹ đều là vì con cái, ngay từ đầu chúng tôi đều chỉ muốn tốt cho Kha Bố, Trung Quốc không thể cởi mở như nước ngoài, rốt cuộc có bao nhiêu người chấp nhận được việc này chứ?”
“Chúng tôi nếu đã tới chỗ này, chính là muốn nói với hai người, đối với chuyện của Kha Bố chúng tôi rất có thành ý.” Con đường chân tình của Lam Ngân nhiều nhất chỉ có câu này thôi sao? Còn lặp lại nguyên văn.
“Cô có nghe tôi nói gì không?”
“Chúng tôi nếu đã tới chỗ này, chính là muốn nói với hai người, đối với chuyện của Kha Bố chúng tôi rất có thành ý.” Thật sự muốn đưa hai ngời này về chuẩn bị lại rồi mới đến, đến lúc này rồi còn nói như vậy, đúng là trước nay chưa từng có.
Kha Tần đối với thái độ tùy tiện của Lam Ngân cảm thấy nóng nảy:”Nếu không thể đồng ý, thật ngại quá, chỉ đành mời hai vị rời khỏi đây, chuyện Kha Bố dù thế nào cũng không thể nhượng bộ được.”
Lam Ngân tay cầm điếu thuốc đặt lên khóe môi, bất sở động:”Có biết dáng vẻ của Chi Lý rất tốt không? Thành tích xuất sắc các phương diện khác càng suất sắc hơn, khuyết điểm mà anh có thể nghĩ đến nó đều không có, không hút thuốc lá, không uống rượu, đối xử với ngươi khác nho nhã lễ độ, hiếu kính trưởng bối, yêu thương trẻ nhỏ, hăng hái làm việc thiện bảo vệ môi trường, tính cách lại dịu dàng săn sóc, tốt bụng lại hiểu ý người khác, cẩn thận chu đáo… Cac vị còn khôn hài long ơ3 điểm nào.” Sau khi nói xong một chuỗi dài, Chi Tả Ti liếc mắt nhìn Lam Ngân, nhưng vẫn không mở miệng lên tiếng.
“Không lien quan tới việc đó, cho dù hắn thế nào, thì vẫn là một nam sinh, hai nam sinh ở bên nhau quả thực không dễ dang chấp nhận được, nghĩ đến cảnh đứa con mình nuôi từ nhỏ đến lớn, sau này lại cùng một người con trai khác ngồi đối diện tôi ăn cơm, nắm tay nhau, tôi liền…” Thanh âm Ngũ Thiến thống khổ.
Chi Tả Ti vẻ mặt lạnh lùng lời nói ra cũng lạnh lùng như vậy:”Bọn nó không chỉ làm những việc đó.”
Những lời này không thể nghi ngờ khiến Kha Tần và Ngũ Thiến bị đả kích nghiêm trọng:”Không thể nào, không thể nào, việc này sao hai người có thể chịu đựng được!!” Thanh âm Ngũ Thiến run rẩy.
Chi Tản Ti nhún nhún vai, bật lửa của Lam Ngân chuyển động giữa ngón tay hắn:”Việc này đã là gì, dù sao Kha Bố mới là đứa bị thượng.”
“Ra ngoài, lập tức ra ngoài cho tôi, tôi không muốn nghe nữa.” Kha Tần sắc mặt trắng bệch chỉ tay vào Chi Tả Ti.
Lam Ngân nén giận liếc mắt nhìn Chi Tả Ti, lập tức đứng dậy động tác ôn nhu vỗ vai Ngũ Thiến:”Chúng tôi nếu đã tới chỗ này, chính là muốn nói với hai người. đối với chuyện của Kha Bố chúng tôi rất có thành ý.” Vẫn là câu này
“Đừng đụng vào tôi, các người cút đi!”
Lam Ngân bĩu môi liếc mắt với Chi Tả Ti, Chi Tả Ti hơi ý uốt cằm. Khuôn mặt Lam Ngân trở nên u ám, đồng tử tựa như ma nữ thấy máu nhìn thẳng vào hai người đối diện, quang minh chính đại không có tác dụng, bọn họsẽ bắt đầu chuyển sang con đường mà mình am hiểu nhất, tuy thật có lỗi với Kha Tần và Ngũ Thiến, nhưng gia quy của nhà họ Chi chính là: người không vì mình trời chu đất diệt! Có điều, có nói đi cũng phải nói lại, hai chiêu phía trước thấy được có bao nhiêu quang minh chính đại.
“Hai người muốn dạy chúng tôi cách làm cha mẹ thế nào sao?” Khóe miệng Lam Ngân mang theo nụ cười lạnh lung:”Tuy ích kỷ, nhưng chỉ cần Chi Lý thất lòng, tôi sẽ tôn trọng kựa chọn của nó. Ngược lại, lúc trước tôi và hi Tả Ti ly hôn, Chi Tả Ti ly hôn, Ch Lý cũng tôn trọng lựa chọn của chúng tôi. Hai người thì sao, đều giả vờ, giả vờ thế giới này tốt đẹp biết bao, các người vĩ đại đến mức nào, các người vì ly hôn mà cảm thấy áy náy, những các người làm đều là muốn tốt cho Kha Bố. Kha Bố tốt lắm sao? Trong lòng hai người biết rõ, tự hai người không thể chấp nhận thì đừng có ngụy trang bằng caí vẻ ngoài tốt đẹp.”
“Không, không phải như cô nói!”
“Không phải, có gan hai người giả vờ tốt một chút, lúc trước hai người cũng đừng ly hôn, để Kha Bố thống khổ nhiều năm như vậy; sau đó các người phục hôn một lần nữa thương tổn nó, nhưng các người nhanh chóng nhận ra đây là việc tự tìm đến đau khổ, vì thế bị Kha Bố phát hiện ra, khiến nó cũng đau khổ theo, hiện tại các người lại muốn đoat đi Chi Lý bên cạnh nó, gây ra đau khổ cho Kha Bố chẳng phải luôn là các người sao? Đúng là buồn cười, muốn tôi vỗ tay không?”
Lời nói thẳng thắn của Lam Ngân như mũi tên sắc nhọn xuyên qua miệng vết thương hai người, bọn họ áy náy không lên tiếng, vô lực bởi vì những gì Lam Ngân nói đều là sự thật.
“Hoặc là các người mẹ nó ích kỉ hơn một chút cho tôi, hoặc là vô tư hơn một chút, nếu vậy đã chẳng như thế này, đau khổ mà các người mang lại cho Kha Bố là do Chi Lý giảm bớt và chữa khỏi, các người dựa vào đâu mà chia rẽ nó, các người dựa vào đâu nói Chi Lý nhà tôi không tốt, các người dựa vào đâu cho rằng chuyện này nhỏ bé không đáng kể, trên thế giới này người hai vị nên cảm ơn nhất là Chi Lý, không có Chi Lý sẽ không có Kha Bố hiện tại.”
Việc Lam Ngân làm chính là sát muối vào miệng vết thương, sát muối không ngừng, như vâỵ bọn họ mới tìm được vị trí chân chính của vết thương, mới ý thức được từng sai lầm từng nỗi đau.
Lam Ngân xem đồng hồ xoay người:”Không sai biệt lắm, đi thôi.”
Ngũ Thiến đưa mắt đánh gía qua lại Chi Tả Ti và Lam Ngân: “Hai người không lo lắng à? Nếu toàn bộ thế giới đều căm thù bọn nó, mắng nhiếc bọn nó, khinh thường bọn nó?”
Lam Ngân quay đầu lại, dung nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười thản nhiên: “Nếu cả thế giới đều phản đối, kẻ làm cha làm mẹ, chẳng phải càng nên ở bên cạnh bọn họ ư? Chi Lý là con trai của tôi và Chi Tả Ti, nó là bảo bối của tôi, tôi còn không nỡ để người ta chạm vào nó, sao có thể khiến nó bị tổn thương được.”
Chi Tả Ti đã lâu chưa lên tiếng đang dựa bên cạnh bàn đứng dậy, cùng Lam Ngân đi ra cửa, hắn đột nhiên dừng lại:”Đúng rồi, còn một việc nữa.” Hắn xoay người đi về phía Kha Tần, hào hoa vươn tay trái, hung hăng tặng cho Kha Tần một đấm, Kha Tần lảo đảo lui về phía sau vài bước, vuốt mặt, vẻ mặt hoang mang và tức giận:”Anh làm gì vậy!”
Nếu lúc trước không yêu thì cũng đừng kết hôn, nếu lựa chọn kết hôn cũng đừng khốn kiếp đi yêu người khác. Đánh anh, là bởi vì anh khiến cánh đàn ông mất mặt.” Chi Tả Ti vứt lại một câu này rồi cùng Lam Ngân bỏ đi.
Bóng đêm rất đẹp, dưới bóng đêm khuôn mặt hai người họ rất đẹp, chính là ha người như vâỵ đã tạo nên một Chi Lý mà Kha Bố yêu nhất.
“Chẳng phải không cho đánh người mà?”
“Có khi nào tôi từng nghe theo lời thằng nhóc kia.”
“Nói cũng đúng.”
Lam Ngân khoác tay Chi Tả Ti, than thê dính sát vào cánh tay Chi Tả Ti không nói gì, Lam Ngân tiếp tục: “Này, nói anh yêu em.”
“Không muốn nói.” Chi Tả Ti lãnh đạm cự tuyệt.
“Vậy nói anh không yêu em.”
“Sẽ không nói.”
“Khốn kiếp keo kiệt, em sẽ trả thù anh.”
“Chỉ dựa vào em?” Lúc trước bởi vì câu nói này mà Lma Ngân cắt tóc.
“Coi thường phụ nữ?” Lam Ngân cang dung sức nắm lấy tay Chi Tả Ti: “Cả đời này em sẽ không ly hôn với anh, ở bên cạnh anh cho tới lúc ngày càng già, càng ngày càng xấu, khiến anh sợ tới mức hối hận lúc trước đã chọn em.” Hiện tại bởi vì nói câu này, Lam Ngân lại dọa Chi Tả Ti.
“Coi bộ hơi khó.”
“Anh còn muốn ly hôn với em?”
“Tôi nói khó khăn chính là.” Chi Tả Ti dùng tay kia vén tóc trên trán Lam Ngân: “Khuôn măt này cả đời cũng sẽ không thay đổi.”
Nụ cười Lam Ngân nở rộ dưới ánh trăng, cô buống tay Chi Tả Ti, đặt tay lên bờ vai của hắn, kiễng chân, thâm âm mê hoặc: “Để em nếm thử cái miệng ngọt ngào của anh.”
Cậu Ấy Là Chi Lý Đại Nhân Cậu Ấy Là Chi Lý Đại Nhân - Angelina