Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Maximux Trần
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 167 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 690 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 01:21:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 97
cha, anh sướng ghê ta, quen với gại đẹp không à!
-Trời, anh mày mà! Có nhỏ xinh nào mà không ngã vào lòng anh mày chứ! Nhưng tao vẫn còn thấy thiếu thiếu lắm! Tụi bây nhìn đây!
Đột nhiên nó móc trong tui ra một thỏi si gum với nhãn hiệu rất lạ làm chúng tôi ngạc nhiên:
-Gì thế anh, si gum thơm miệng hả?
-Thơm miệng chỉ là tác dụng phụ thôi, tác dụng chính đã hơn nhiều!
-Ủa si gum còn tác dụng khác nữa hả anh?
-Hà hà, đây không phải là si gum thường, đây là si gum kích dục anh mày mới tìm mua được! Đảm bảo con gái mà ăn vào loại này khó có thể mà cưỡng lại đó, hế hế hế!
-Ồ, anh Nghĩa thiệt là xảo huyệt á nha, em hiểu ý của anh rồi, một lát có phải anh cho nhỏ Lanna đó ăn đúng không ạ?
-Đương nhiên là không phải ở đây! Anh sẽ dẫn nó đi tới nơi thích hợp, mời uống một ít nước có chưa thuốc an thần nhẹ, rồi cho nó nhai thêm cái này nữa, sắt thép cũng phải chảy thôi, há há!
Nghe nó kể tới đâu, máu nóng trong người tôi sôi sục đến đó. Trông cái bản mặt khó ưa của nó giờ này tôi muôn đấm cho nó một phát, không, một phát thì quá nhẹ, phải là liên hoàn đấm vào mặt mới hả dạ được. Nhưng nếu tôi đấm bây giờ sẽ phá vỡ cả kế hoạch ấp ủ bấy lâu nay, còn nếu không làm gì, Ngọc Lan sẽ bị thằng tạp chủng này làm nhục. Tôi thật không tài nào nghĩ ra cách gì cả.
Chừng một lúc sau, có một chiếc đạp điện dừng lại ở ngoài quán, chiếc đạp điện rất quen thuộc và cả người ngồi trên chiếc xe đó nữa. Đó chính là Ngọc Lan. Đúng như những gì thằng Nghĩa đã nói, nàng đã đến!
Sau khi dẫn xe vào chỗ giữ, nàng lò mò đi vào quán với những bước chân lạ lẫm. Ngay tức khắc thằng Nghĩa vội đứng dậy:
-Tụi bây đi làm việc của mình đi! Để tao tâm tình với em nó chút đã!
Nói rồi nó bước nhanh về phía Ngọc Lan, dẫn nàng vào chỗ ngồi một cách nhanh chóng. Bọn tôi vì tránh làm phiền nó nên đã sơ tán ra những bàn khác ngồi, vừa uống nước vừa quan sát.
Hôm nay Ngọc Lan không mặc váy như mọi thường mà thay vào đó là chiếc áo phông giản dị kết hợp với chiếc quần jean theo kiểu phổ thông. Cũng đúng, đi với loại người như thằng Vũ thì chẳng cần phải mặc đẹp làm gì, chỉ tổ làm nó nổi máu dê lên thôi, nhất là khi mặc váy lại càng nguy hiểm.
Nhưng điều mà tôi lo nhất lúc này là kế hoạch hảm hại nàng của thằng Nghĩa. Nếu như không sớm tìm ra cách ngăn cản, nàng sẽ bị nó làm nhục thực sự chứ không phải trong tưởng tượng nữa. Chỉ nghĩ đến đó thôi, tôi đã rùng mình suýt rơi ly nước đang cầm trên tay. Nhưng may sao, ngồi một hồi, Ngọc Lan bỗng đứng lên đi về phía nhà vệ sinh của quán. Đây chính là cơ hội để tôi bí mật đi thông báo cho nàng biết, ngoài cơ hội này ra chẳng còn cơ hội khác nữa.
Mai phục một lúc lâu kế nhà vệ sinh, khi Ngọc Lan vừa bước ra, tôi liền kéo nàng vào một góc khuất để nói chuyện. Không ngờ rằng Ngọc Lan lại phản xa nhanh đến mức khi tôi vừa nắm tay, nàng đã tung một đá vào bụng làm tôi trợn mắt ngã oạch xuống đất:
-Ai đó, sao lại bịt khẩu trang kín bít thế kia! Đang âm mưu gì hả?
Nghe nàng nói tôi mới sựt nhớ ra chiếc khẩu trang thường ngày vẫn còn bám víu tên mặt tôi. Chả trách nàng lại nhìn tôi với ánh mặt lạ lẫm đến thế.
Tôi lật đật ngồi dậy gỡ chiếc khẩu trang ra nói nhỏ:
-Là Phong đây! Ở ngoài này nói không tiện vào góc này đã!
Dù rằng kinh ngạc trước sự xuất hiện của tôi ở đây nhưng nàng vẫn theo tôi đi vào góc trong không một chút do dự
-Có chuyện gì vậy Phong, sao lại ở đây, còn ăn mặc tóc tai thế này nữa, đừng nói là phong…
-Đúng, Phong đang năm vùng ở chỗ của thằng Nghĩa!
-Trời, Phong có biết việc này nguy hiểm lắm không? Lan đã bảo Phong không được tự ý làm việc rồi mà!
-Phong không có tự ý, mọi việc đều y theo kế hoạch của thằng Vũ đưa ra cả, Phong và nó đang hợp tác với nhau!
-Chí ít cũng phải nhắn cho Lan biết chứ!
-Thôi, bỏ qua chuyện này đi, không còn nhiều thời gian đâu! Nghe Phong nói đây, thằng nghĩa đang âm mưu xấu với Lan đó, nó sẽ cho Lan uống nước có chưa thuốc an thần rồi còn cho Lan ăn kẹo si gum kích dục nữa, mau rời khỏi đây đi!
Tuy nhiên trái lại với vẻ khẩn trương của tôi. Nàng tỏ ra rất thản nhiên như chưa hề nghe những lời cảnh báo đó:
-Phong đã thu thập được những gì trong mấy ngày qua rồi?
-Trời, lúc này mà còn…
-Lan hỏi nghiêm túc đấy!
-Thì chỉ toàn là những hoạt động vặt vảnh như đánh bài ăn tiền, nhậu nhẹt, đánh nhau! Nếu đem ra thì nó chỉ bị kỉ luật sơ thôi chứ chua thể dùng những thứ này để hạ gục nó được!
Đột nhiên nàng móc trong túi xách ra một chiếc USB nhỏ:
-Đây là bằng chứng về việc ăn chặn tiền quỹ đoàn của thằng Nghĩa mà Lan đã thu thập được, Phong cất đi!
-Vậy là Lan cũng lén theo dõi nó à?
-Đương nhiên, đó chính là mục đích của Lan mà!
-Mà thôi bỏ qua chuyện đó đi, bây giờ Lan hãy rời khỏi đây ngay, thằng nghĩa sẽ hại Lan đó!
Cappuccino 2.0 Cappuccino 2.0 - Maximux Trần