Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Tác giả: Maximux Trần
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 167 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 690 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 01:21:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 78
o, giờ chẳng lẽ quá bên đó đòi lại hay sao?
-Có điên mới vác xác qua đó, nó đập cho hết đường về!
-Chứ giờ kiếm nước ở đâu, hứng sương chắc?
Đột nhiên thằng Khanh đứng lên vỗ ngực:
-Thôi để bố đi xin, ở đây mãi có mà chết khát!
-Mày xin đâu đấy, có được không!
-Chắc được, nhưng để coi sao đã!
Vừa nói nó vừa vớ lấy cái nồi lúc sáng nhóm nấu ăn của Hoàng Mai dùng để nấu canh chạy đi một mạch, mất hút trong đêm tối.
Cả tôi lẫn mấy thằng khác đều trố mắt trước hành động siêng đột xuất của nó. Ắc hẳn bọn nó cũng như tôi, không chắc thằng quỷ này sẽ xin nước được. Đêm tối rồi, ai còn thức để nó đi xin nữa. Mà cho dù còn có người thức thì cơ hội để thằng này xin được thấp lắm. Tự dưng có người lạ hoắc đến xin nước của bạn, bạn có đồng ý không? Nếu là tôi thì chắc là không, lỡ nó lấy nước làm chuyện gì đó thì sao mà biết được, an toàn thì hơn.
Ấy thế mà một lúc sau, bọn tôi lại suýt hú vía với thằng quỷ này một lần nữa khi nó ục ịc xách cách nồi nước về thở hỗn hễn:
-Nước…nước tới đây…mệt…vã…!
-Mày lấy nước đâu nhiều thế, đầy vung cả nồi!
Toàn phởn nhíu mày nhìn cái nỗi đầy ắp nước.
-Có thì uống đi, còn bày đặt mèo chê mỡ béo nữa!
Cả bọn đều bán tin bán nghi về nguồn gốc của số nước thằng Khanh khờ đem về nhưng do cơn khát cứ thúc giục nên chả thằng nào còn suy nghĩ gì nữa, thằng Huy là người khai cuộc khi bưng cái nồi nước nên dốc ừng ực như chết khát từ đời nào:
-Kệ mịa nó đi, chết bỏ!
Sau màn mở đầu của thằng Huy, mấy thằng khác cũng uống theo. Lần lượt là thằng Bình, thắng Tú cho đến Toàn phởn cũng nhắm mắt chu mỏ hì hục uống chỗ nước đó. Tôi vì có cảm giác không an tâm nên cứ ậm ừ không dám mò đến làm thằng Huy nhíu mày:
-Gì thế mày, chết khát ra mặt còn chê hử?
-Không phải chê nhưng nhìn cứ dợn dợn trong người thế nào ấy!
-Mặt xác mày dợn thế éo nào cũng được, bọn tao đã uống thì mày cũng phải uống, có chết thì chết chung! Bình, Tú đâu vạch họng nó ra cho tao!
Vừa nói, hai thằng đàn em nó lân la đi đến làm tôi khiếp vía:
-Ế thôi thôi! Uống thì uống!
Và chẳng thế nào làm khác, tôi đành dốc cái nồi nước lên miêng tu ừng ực một cách miễn cường mà chẳng để ý nó có mùi vị gì. Nhưng đến một lúc sau, khi hoàn hồn lại thì cái vị nước đó lại len lỗi trong miệng tôi rõ mồng một. Mùi vị này quá là quen thuộc đi, cái mùi mà mỗi khi đi bơi tôi đều cảm nhận được, nó chỉ khác là cái mùi ở hồ bơi nó nồng hơn thôi, nhưng xét về tổng thể nó giống y khuôn đúc. Chẳng khác đi đâu được, đây là nước máy chứ gì nữa!
-Hê, nước này là nước máy hả mạy?
Tôi sững sốt.
-Ờ, nước máy đó! Tao có lấy nước sông cho tụi bây uống đâu!
-Ý tao không phải chê nước mà là thắc mắc nguồn gốc của nước kìa!
-Ý mày hỏi nguồn gốc của nước máy này hả?
-Ờ, khu cắm trại này làm gì có nước máy!
Nó thản thiêt chẹp miệng:
-Chắc hồi chiều mày không đi tắm nên không biết, chứ thằng Toàn với tụi thằng Huy đều biết nè!
Tự nhiên thằng Toàn trố mắt:
-Ê, ý mày…chằng lẽ mày lấy ở…
-Thì đó, chỉ có nhà tắm mới có nước máy cho tụi bây uống chứ còn chỗ nào nữa?
-Ục…thằng cờ hó…! Lấy nước ở cái chỗ đó không nói cho tụi tao biết trước hử?
Thằng Huy ôm bụng tái xanh cả mặt.
-Tụi bây làm như thuốc độc không bằng! mấy năm nay tao toàn uống nước máy có bị gì đâu!
-Ựa, thà là không biết chỗ lấy nước, chứ giờ biết rồi tao muốn nôn quá mày ơi…!
Toàn phởn đờ đẫn mặt nằm oạch xuống đất.
-Èo, tụi bây làm như tao muốn lắm! Tao cũng uống vậy, có chết đâu mà lo! Có gì tao chịu trách nhiệm!
Thấy thằng Khanh có vẻ bực nên chả thằng nào muốn chọc nữa, dù là nước máy nhưng cũng là công sức nó bưng về mà, thằng nào dám chê bai quá đâu, chỉ chọc theo kiểu bạn thân thôi chứ trong lòng cũng thấy man mát vì cơn khát đã được dập tắt đúng lúc cần thiết.
Giờ mới là lúc bàn vào chuyện chính thức của tối nay:
-Rồi tụi bây ngồi sít lại đây bố bàn chuyện!
Toàn phởn đập tay bôm bốp gom chúng tôi lại:
-Theo như tao biết thằng bí thư hôm nay nó đi trực đêm bên khu trại cán bộ đoàn, tụi mình chỉ việc mai phục chờ nó đến gần là hốt liền, rõ chưa?
-Nhưng mai phục bằng cái gì, kiếm cây đập nó hả, để tao kiếm cho!
-Ấy, tụi bây đừng làm quá nó chết! tao có cách này hay hơn nè!
Cappuccino 2.0 Cappuccino 2.0 - Maximux Trần