Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Tác giả: Pơry Susu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 605 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:06:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 37.
iếng còi xe cứu thương vang lên inh ỏi, trên băng ca, 1 cô gái mặt trắng bệch tà váy toàn là máu. Chiếc xe đưa vào phòng cấp cứu.. từng giây từng phút trôi qua.. rốt cuộc cánh cửa mở ra.
- Sao.. Sao rồi bác sĩ? - Ámh Nguyệt run
- Cô gái không sao cả, nhưng đạng tiếc thai nhi của cô đã chết trên đường tới đây nếu có thể sớm hơn 5 phút có lẽ kịp, chúng tôi xin lỗi! - bà bác sĩ cúi đầu
Cả thân thể đổ ập xuống, nước mắt rơi ra.
- Tôi phải giết hắn!
- Ánh Nguyệt, bình tĩnh đi em! - Tuấn Tú ôm lấy cô
- Làm sao mà bình tĩnh được chứ? Hắn.. Giết chết con hắn rồi!!
Nước mắt rơi ra, cô ôm lấy cậu mà khóc...
--- Phòng đặc biệt ---
Ánh Nguyệt bước vào cùng Tuấn Tú:
- Chị!
- 2 người ra ngoài đi, chị muốn yên tĩnh!
Ánh Nhật nhìn ra ngoài cửa sổ, Tuấn Tú thấy vậy bèn kéo tay Ánh Nguyệt ra ngoài.
Bầu trời trong xanh, những đám mây thả trôi lơ lửng, Ánh Nhật đặt tay lên bụng:
- Đứa bé chết rồi! Do va chạm quá mạnh nên đứa bé đã chết khi đưa đến đây!
Những lời nói đó cú xoay quanh trong đầu cô, nước mắt rơi xuống:
- Con à.. Con ngoan nha, mau lớn để chào đời nữa!
- Đứa bé chết rồi! - 1 người thanh niên đi vào
- Không, anh nói bậy! Con tôi, tôi mới đi siêu âm, bác sĩ nói nó rất khoẻ mà!
- Đứa bé chết thật rồi, em nhìn anh đi! - Minh Khang nắm lấy vai cô
- Không.. Không mà!
Ánh Nhật khóc thét lên, Minh Khang nhấn nút đỏ trên đầu giường, 1 nhóm bác sĩ cùng y tá chạy vào tiêm thuốc an thần cho cô.
Minh Khang vẫy tay, nhóm người bác sĩ liền đi ra ngoài, bàn tay đưa lên khuôn mặt cô lau đi giọt nước mắt còn vương trên khoé mi.
- Sao cậu ở đây? - Ánh Nguyệt bước vào
- Tôi là giáo sư ở bệnh viện này!
Tuấn Tú nhìn ánh mắt cậu, đôi mắt cậu nhìn Ánh Nhật thật nhu tình làm sao!
- Tôi về nhà lấy quần áo cho chị!
- Anh đưa em đi!
Tuấn Tú đi theo sau Ánh Nguyệt. Minh Khang nhìn cô, cậu cúi người xuống hôn vào đôi môi bé nhỏ.
- Có lẽ cậu ta không trân trọng em vậy thì lần này anh quyết cướp em từ tay hắn!
Ánh Nguyệt thu dọn đồ xong, kéo vali đi ra thì chạm phải Tuấn Kiệt đang bế Joy và Thuý Diễm.
- Em lấy hành lí đi đâu?
- Hành lí này không phải cho tôi mà là cho chị tôi, mãi mãi chị tôi không quay về căn nhà này!
Ánh Nguyệt lướt qua cậu một cách vô tình. Tuấn Kiệt im lặng, cậu không tin, Ánh Nhật yêu cậu như vậy thì sao mà dám bỏ cậu chứ. Bước lên cầu thang, đồng tử cậu nheo lại..trước mặt cậu là một vũng máu lớn.
- Quản gia, sao ông không cho người lau vết máu này!
- Thưa cậu là do nhị công chúa nói để cho cậu xem!
- Máu của ai mà xem?
- Dạ là của đại công chúa ạ, lúc cậu rời đi công chúa đã chảy máu rất nhiều!
Tuấn Kiệt hoảng hốt, đặt Joy xuống sôpha liền gọi cho Tuấn Tú.
- Mau nói tên bệnh viện cho anh!
- < Anh đừng có mơ, tôi nhất quyết không để chị ấy quay lại với anh đâu!> - đầu dây Ánh Nguyệt nói vô tình
- Mau nói ngay!
- < Anh nghĩ anh có quyền ra lệnh cho tôi sao? Anh mau lo cho thân anh và cái công ty S&A đó đi, tôi đã nói việc này cho ba mẹ biết giờ anh chỉ còn đường chết >
Tuấn Kiệt tức giận vô cùng, điều đòng mọi người điều tra các bệnh viện.
Cặp Song Sinh Siêu Nghịch ! Cặp Song Sinh Siêu Nghịch ! - Pơry Susu